Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 426. Bí cảnh tồn tại trong gian nan (2)

Chương 426. Bí cảnh tồn tại trong gian nan (2)
"Chẳng lẽ là Thần Toán? Ta đã từng nghe chủ nhân nói, Nhân tộc trước đây từng có một môn phái gọi là Thần Toán môn, trong đó có hai đại chủng tộc là Tế tộc và Uyên tộc.”
“Năng lực Thần Toán của bọn họ cực kỳ mạnh, sau đó gặp phải tai họa lớn, cả tông môn bị xóa sổ, chỉ có một vị đệ tử ký danh bị khai trừ là may mắn tránh được một kiếp.”
“Sau đó, vị đệ tử này gây dựng lại Thần Toán môn, mặc dù đã biến thành một môn phái nhỏ, nhưng năng lực tính toán của Thần Toán môn vẫn là có chút bản lĩnh."
Tiểu Thứ Vị lẩm bẩm, đôi mắt nhỏ dán chặt vào Lý Hiên.
Nó thấy, sau khi đến cửa thứ năm, Lý Hiên rẽ trái rẽ phải một lúc vậy mà lại bước vào một mật đạo ẩn giấu khác, lúc này Tiểu Thứ Vị không thể ngồi yên được nữa.
"Lại tìm được con đường thứ hai, rất phi phàm, nhưng mật đạo thứ ba là từ tầng mười đi thẳng đến tầng mười hai. Vì để tránh bị Thần Toán đã thêm Tuyệt Thiên thạch.”
“Bất kỳ năng lực bói toán nào cũng sẽ không có tác dụng, vì vậy cuối cùng ngươi vẫn sẽ thất bại.” Tiểu Thứ Vị lại nằm bò, lười biếng chờ đợi.
Nửa giờ sau.
Nhìn thấy Lý Hiên bước vào mật đạo thứ ba, biểu cảm của Tiểu Thứ Vị hoàn toàn biến đổi, đôi mắt nhỏ mở to.
"Làm sao có thể? Sao tiểu tử này tìm thấy con đường thứ ba được?"
Tiểu Thứ Vị giật mình, lần đầu tiên cảm thấy khó có thể tin nổi, thậm chí còn hoài nghi có phải mình đã hoa mắt hay không.
Nó giơ móng vuốt nhỏ lên dụi dụi mắt, kết quả không có gì thay đổi. Tiểu Thứ Vị ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cửa thứ mười hai của bí cảnh.
Lý Hiên từ từ xuất hiện, bước từng bước trên thảm cỏ xanh.
Ngay trước mặt hắn, một con quái vật giáp xác cao hơn một trăm thước đang lẳng lặng đứng đó, nó toát ra lực lượng mạnh mẽ.
Thế nhưng.
Kẻ địch mạnh như vậy ở trước mặt Lý Hiên căn bản chẳng là gì cả.
Bởi vì lần này hắn không dẫn theo Tần Nguyệt bị thương, không phải phát động thí luyện thủ hộ khó nhất.
Thí luyện lần này chỉ là thí luyện sơ cấp bình thường nhất, đối với hắn mà nói, thực lực của kẻ địch như vậy quá yếu.
"Đi ra đi, Tiểu Thứ Vị, giữ lại con quái thú này đi, nếu giết thì thật đáng tiếc."
Nhìn thấy quái thú giáp xác đang từng bước tiến đến, ánh mắt Lý Hiên ung dung nhìn mặt đất bên phía bên phải, nhìn vào một bụi cây.
"Sao... Sao ngươi biết ta ở chỗ này? Rõ ràng ta đã dùng thủ đoạn che chắn rồi."
Tiểu Thứ Vị từ trạng thái nằm ngửa lật người lại, ló đầu ra khỏi bụi cỏ, dáo dác nhìn Lý Hiên.
Nhưng Tiểu Thứ Vị lại nhanh chóng sửng sốt, trịnh trọng nói: "Sao ngươi biết ta tên là Tiểu Thứ Vị?"
"Bởi vì ngươi chính là một bé nhím nhỏ. Quái thú bên kia, cút sang bên đi, nếu không ta không ngại đánh ngươi một trận đâu. Cũng chỉ là một con quái thú thí luyện sơ cấp mà thôi."
Lý Hiên bình tĩnh cảnh cáo, thí luyện thủ hộ cấp cuối khó khăn nhất hắn cũng đã vượt qua, thí luyện sơ cấp này Lý Hiên không thèm để ý tới.
"Ngươi... Sao ngươi biết cấp bậc của thí luyện?"
Tiểu Thứ Vị càng không thể bình tĩnh thêm được, nó không hiểu tại sao Lý Hiên lại biết cả cấp bậc thí luyện.
"Đi lấy lệnh bài bí cảnh trước đã."
Lý Hiên sải bước về phía sâu trong bí cảnh, dưới ánh mắt nghi ngờ không thôi của Tiểu Thứ Vị, đi càng lúc càng xa.
Con quái thú giáp xác cao một trăm thước kia, nó từ đầu đến cuối đều có hơi hoang mang.
Đây là lần đầu tiên nó xuất chiến, kết quả là còn chưa bắt đầu đánh mà nó đã bị trấn trụ, chỉ có thể nhìn Tiểu Thứ Vị bằng ánh mắt ấm ức.
Tiểu Thứ Vị thật ra còn hoang mang hơn, hoàn toàn không biết chuyện này là sao.
Đặc biệt là nhìn thấy Lý Hiên đi về phía cung điện như thể đi về nhà, trong đầu Tiểu Thứ Vị nổi lên một suy nghĩ kỳ lạ, đó có thể là chủ nhân chuyển thế quay về.
Nó huơ huơ móng vuốt nhỏ của mình, ra lệnh cho quái thú giáp xác khổng lồ cao một trăm thước đi nghỉ ngơi.
Sau đó, Tiểu Thứ Vị di chuyển đôi chân ngắn củn, chạy đến bên cạnh Lý Hiên như phong hỏa luân, rồi đi cạnh Lý Hiên.
"Ngài... Ngài là..."
"Ta là Lý Hiên, là người ngươi từng biết. Lát nữa khi ánh sáng thông quan tỏa sáng, ta không muốn nó sáng lên." Lý Hiên nói.
"Ta không có quyền hạn, nó tự động mở, trừ phi ngài nhanh chóng làm chủ lệnh bài, tắt đi cột sáng trước. Ngài đến vội vàng như vậy là để tắt cột sáng đi sao? " Tiểu Thứ Vị hỏi.
"Đương nhiên rồi, ta không muốn dẫn đến quá nhiều sóng gió. Đi thôi, trực tiếp đi xuyên qua không gian, không gian ở nơi này đã không bị phong tỏa nữa."
Bóng dáng Lý Hiên đột nhiên biến mất, rời đi trong khi Tiểu Thứ Vị vẫn chưa hiểu gì cả.
"Này, chờ ta với."
Tiểu Thứ Vị vội vàng cùng biến mất theo, khi nó vội vàng chạy đến nơi, thì thấy Lý Hiên đã thành công nhận chủ một cách thuần thục, đồng thời cũng tắt cột sáng sắp xuất hiện đi.
Cảnh tượng này càng khiến Tiểu Thứ Vị nghi ngờ đây là chuyển thế của chủ nhân mình, trong lòng cũng do dự không yên, nhưng nó vẫn muốn xác nhận lại một lần nữa.
"Được rồi, cuối cùng cũng xong, bây giờ có thể thở phào nhẹ nhõm rồi."
Lý Hiên đùa nghịch lệnh bài trong tay, thăm dò bí cảnh rộng lớn rồi gật đầu hài lòng.
Sau khi giải quyết xong vấn đề cột sáng, hắn có thể ở nơi đây khiêm tốn phát triển. Sau này, thông qua lệnh bài, hắn thậm chí còn có thể đi từ Nam Vực đến Trung Châu.
"Trung Châu cũng có thể bày bố rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận