Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 246. Thiên Địa Chi Thủ

Chương 246. Thiên Địa Chi Thủ
Bọn họ rất muốn nói, nếu mỹ nữ tìm bọn họ, bọn họ nhất định sẽ dỗ dành nàng, quan tâm nàng đến nơi.
Đáng tiếc bọn họ chỉ có thể nhìn, vừa ghen ghét lại vừa đố kỵ.
Dưới ánh mắt của những người này.
Lý Hiên bước từng bước, cùng đại mỹ nữ Nam Hy đi về phía trận pháp đầu tiên.
Cũng đúng lúc này.
Một tu sĩ trên mặt có vết sẹo bay từ xa đến, đáp xuống bên trên một tảng đá lớn, kìm nén uất ức trong lòng nói với Lý Hiên.
"Là ngươi cướp đi nhiệm vụ người quản lý khu ngự thú của ta, ngươi đã có bối cảnh, có thân phận rồi, tại sao còn cướp nhiệm vụ của ta? Tại sao!"
"Cướp nhiệm vụ của ngươi?"
Lý Hiên cau mày, cảm nhận những cảm xúc tiêu cực phát ra từ đối phương, hắn bước tới bên cạnh trận pháp, đặt ngọc phù trận pháp vào giữ trận pháp, lựa chọn hủy bỏ.
Sau đó, Lý Hiên tự tin mỉm cười: "Rất đơn giản, bởi vì nó."
Rống!
Tiếng gầm rung trời vang vọng bốn phía.
Theo sau tiếng gầm, một con cự hổ to lớn và ngạo nghễ, vả người phát ra yêu khí mạnh mẽ xuất hiện, lao về phía Lý Hiên.
Tốc độ của nó vô cùng nhanh, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, nó đã đến trước mặt Lý Hiên.
Ngay khi mọi người nghĩ sắp xảy ra chuyện.
Một cảnh tượng khó tin đã xuất hiện.
Chỉ thấy sau khi đáp xuống đất, con cự hổ dị chủng này không những không tấn công Lý Hiên mà còn hưng phấn chạy vòng quanh Lý Hiên giống như một con mèo lớn, thậm chí còn để lộ cái bụng lăn lộn trước mặt Lý Hiên.
Một màn đó, cảnh tượng như vậy.
Khiến tất cả những người chứng kiến đều câm nín.
Đại mỹ nữ Nam Hy luôn đứng cạnh Lý Hiên lại càng giống một chú mèo bị câm, đứng ngây ra tại chỗ.
"Đúng là con hổ ngốc, to như vậy mà còn bị bắt, ngu ngốc muốn chết." Lý Hiên trách cứ, đá cự hổ dị chủng một cái.
"Ngao!"
Cự hổ dị chủng khẽ ngao một tiếng, cái đầu lớn của nó cọ Lý Hiên, dáng vẻ uất ức đáng thương.
Cảnh tượng này.
Khiến các tu sĩ vừa hoàn hồn lại một lần nữa sững sờ tại chỗ, cái miệng nhỏ của đại mỹ nữ Nam Hy mở ra thành hình chữ O, lộ ra hàm răng trắng như tuyết.
Còn tu sĩ mặt sẹo thì bất động như hóa đá, trong đầu như bị quét đầy hồ dán, không thể suy nghĩ bất cứ điều gì.
Trước đó hắn đã nghĩ đến nhiều mặt, suy đoán về thân phận và bối cảnh của Lý Hiên.
Nhưng hắn có nghĩ thế nào cũng không ngờ được tới, thứ mà Lý Hiên thực sự dựa vào lại là dị thú. Hắn có thể tùy ý dạy dỗ khiển trách và dạy dỗ dị thú, có thể thấy rõ ràng là đã thuần phục được dị thú.
Bản lĩnh thuần phục dị thú tới trình độ này, đừng nói là người quản lý dị thú, cho dù đưa cho chức chủ quản cũng không quá.
Vì vậy tu sĩ mặt sẹo hoàn toàn bị đả kích, trong lòng lạnh lẽo, hai mắt xanh lét.
Trong không khí như vậy.
Mọi người nhìn thấy cự hổ dị chủng quỷ xuống trước Lý Hiên mới dần dần phản ứng lại, kìm nén sự khó tin trong lòng, nói.
"Quá trâu rồi đó, đây là cự hổ dị chủng đấy, vương giả trời sinh, thế mà lại bị tiểu tử này thuần phục."
"Ta nghe nói Bá Thiên Tông trải qua trăm năm cũng không cách nào thuần phục được dị chủng yêu thú, tu sĩ bình thường lại càng không thể làm được.”
“Nhưng ai có thể ngờ được Lý Hiên lại có bản lĩnh như vậy, thật không thể tin được."
"Khó trách hắn lại có mối quan hệ tốt với Nam Hy sư tỷ và Băng Huyên Nhi sư tỷ như thế, hóa ra là người ta thật sự có bản lĩnh."
...
Đám người thảo luận xôn xao, nhìn Lý Hiên với ánh mắt thán phục.
Còn về Nam Hy.
Nàng ngây người nhìn Lý Hiên đang cưỡi cự hổ, nhìn Lý Hiên uy phong lẫm liệt, dung nhan tuấn mỹ, nàng không khỏi thất thần.
"Đi thôi."
Lý Hiên gọi Liệt Diễm Cuồng Sư, để nó chở Nam Hy theo, sau đó hai người bọn họ mỗi người cưỡi một con yêu thú, đi về phía tiểu viện tiểu viện U Tĩnh.
Trong suốt quá trình này, Nam Hy luôn trong trạng thái ngây người, rất lâu sau mới khôi phục lại.
Đợi cho đến khi tới tiểu viện của Lý Hiên.
Sau khi Nam Hy được đưa đến chủ phòng, nàng mới dần khôi phục lại tinh thần, sau đó nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt phức tạp.
"Ngươi thật sự làm được rồi, có thể nói cho ta biết tại sao không?"
"Bởi vì ta có một loại thiên phú đặc biệt là Hòa Hợp Với Tự Nhiên, có thể làm bạn với các sinh vật tự nhiên. Được rồi, bái sư đi, đã đến lúc ngươi thực hiện lời hứa rồi." Lý Hiên mong chờ nói.
"Ngươi muốn ta bái sư đến vậy sao? Có thể đổi sang kiểu quan hệ khác được không?" Nam Hy nói thẳng suy nghĩ trong lòng mình.
"Ngươi muốn nuốt lời?" Lý Hiên hơi cau mày.
"Được rồi, ta sẽ bái sư."
Nam Hy cuối cùng cũng xác định được, Lý Hiên chỉ đơn thuần là muốn thu nàng làm đồ đệ.
Nàng thở dài một hơi, cúi thấp đầu trước Lý Hiên: "Bái kiến sư phụ."
‘Ting! Ngài thành công thu nhận một đệ tử có thiên phú tuyệt phẩm, nhận được phần thưởng trân quý: Trường Sinh Chi Thể.’
‘Ting! Đồ đệ của ngài là vai phụ thiên mệnh, nhận thêm một phần thưởng đặc biệt: Thiên Địa Chi Thủ.’
‘Trường Sinh Chi Thể: Tuổi thọ tăng thêm một nghìn năm, có thể thăng cấp. Thể chất này chỉ có tác dụng với bản thể của ngài, hiệu quả của nó tương tự như phiên bản thấp hơn của thịt Đường Tăng. Xin hãy chú ý để tự bảo vệ mình.’
‘Thiên Địa Chi Thủ: Mắt trái của ngài là tay của trời, mắt phải là tay của đất, có thể thông qua hai mắt phóng ra hai chiêu thức cường đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận