Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 371. Cứu giúp hàng tỷ bách tính (2)

Chương 371. Cứu giúp hàng tỷ bách tính (2)
Gương mặt Lý Hiên vẫn hồng hào rực rỡ, nhưng sự mệt mỏi ở đáy mắt khó mà che giấu được.
Tần Bất Hối nhìn sự mệt mỏi trong mắt Lý Hiên, nhìn vết thương bị xé nát trên linh hồn hắn, nội tâm Tần Bất Hối run rẩy.
Đến khi nhìn thấy dấu vết tàn tích truy tung của Văn Tự Thần Bí để lại trên linh hồn Lý Hiên, cuối cùng Tần Bất Hối đã xác nhận tất cả.
Nàng âm thầm thở dài, nói.
"Nam Vực đã định trước là sẽ diệt vong, Trung Châu đã từ bỏ Nam Vực từ lâu. Nhưng ai có thể ngờ được rằng, vẫn có một người đang âm thầm bảo vệ nơi đây, giúp Nam Vực vượt qua hết tai họa này đến tai họa khác!”
“Rõ ràng là một tu sĩ yếu ớt đến như vậy, nhưng lại phải gánh trên lưng gánh nặng như thế. Đã nhiều lần giải hàng tỷ hàng vạn bách tính, nhưng lại chẳng có ai hay hắn đã trả biết bao tâm huyết, chẳng ai biết rằng hắn đã giúp đỡ Nhân tộc bao nhiêu lần.”
“Thậm chí, trước đó ta còn nghĩ hắn là một kẻ lừa đảo, muốn gây chuyện với hắn, coi thường hắn, có lẽ lúc đó tâm trạng của hắn rất xót xa."
Nội tâm Tần Bất Hối vô cùng rung động, nàng có thể tưởng tượng được, áp lực mà Lý Hiên đã gánh chịu lớn đến cỡ nào, hắn đã gánh vác bao nhiêu gánh nặng.
Gánh nặng như thế, cho dù là nàng gánh trên lưng cũng sẽ cảm thấy vô cùng nặng nề, thậm chí không thể nào chịu nổi.
Nhưng Lý Hiên đã làm được, chỉ là hắn cũng phải trả một cái giá quá lớn, linh hồn bị xé nát đó là chứng minh tốt nhất.
Tần Bất Hối thở dài thườn thượt, chuẩn bị đến gặp Lý Hiên một lần, nghĩ cách giúp Lý Hiên điều trị vết thương. Nàng không cho phép Lý Hiên, người đã âm thầm trả giá vì Nhân tộc cứ chết đi như thế, cho dù là sau năm năm nữa mới chết cũng không được.
Bởi vì điều này chỉ sẽ khiến Lý Hiên thất vọng đau khổ, nàng không muốn nhìn thấy anh hùng nhỏ lệ.
Lòng Tần Bất Hối thấp thỏm, vuốt mèo khẽ vung lên, Tần Nguyệt đang ngủ trong lòng Lý Hiên triệt để ngủ mê mệt.
Sau đó.
Tần Bất Hối im hơi lặng tiếng xuất hiện ở tầng hầm, hóa thành người và nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt sáng ngời.
"Ta nghe nói, cơn đau từ linh hồn sẽ ảnh hưởng đến thân thể, có lẽ thân thể của ngươi đang đau đớn như bị xé nát, rất đau phải không?"
"Ngươi... Đang nói gì vậy?" Lý Hiên mỉm cười nói, vẫn duy trì biểu cảm trên gương mặt.
"Ngươi vất vả rồi, vừa phải bảo vệ bản thân để tránh bị phát hiện, lại phải cứu hàng nghìn hàng vạn bách tính, ngươi mệt mỏi lắm đúng không." Tần Bất Hối dịu dàng nói.
Lý Hiên không nói thêm điều gì, hắn lẳng lặng nhìn Tần Bất Hối.
"Ta là người của bộ tộc Khốt Linh Miêu, có năng lực Nhìn Thấu Linh Hồn, ta đã biết về những gì ngươi đã trao ra, cảm ơn ngươi đã giải nghìn vạn bách tính của Nam Vực."
Tần Bất Hối cúi người thật sâu. Thân là đại tu sĩ, đây là lần đầu tiên nàng nghiêng mình trước một hậu bối, hơn nữa còn cam tâm tình nguyện mà cúi đầu.
"Đại tu sĩ đều lợi hại như vậy sao? Ta che giấu tốt như vậy mà vẫn bị phát hiện." Lý Hiên thở dài, đã có hiểu biết về thủ đoạn của đại tu sĩ một cách rõ nét hơn.
"Đừng lo lắng, chuyện ta tìm thấy ngươi cũng chỉ là ngoài ý muốn. Nếu như không đến nơi này trước, ta sẽ không liên tưởng đến ngươi. Cộng thêm việc ta có Nhìn Thấu Linh Hồn, lúc này mới có phát hiện không ngờ.”
“Đại tu sĩ bình thường tuyệt đối không thể phát hiện ra ngươi, chỉ có cấp bậc giống như Nguyệt phán xử mới có thể phát hiện ra ngươi trong khoảng cách gần”
“Nhưng nàng đang chiến đấu với Tà Thần ở chiến trường cổ, đã kéo dài ba tháng, nàng hoàn toàn không có thời gian đến thăm dò Nam Vực, thậm chí nàng cũng không biết ngươi bị trọng thương."
Tấn Bất Hối vội vàng giải thích, nàng không muốn Lý Hiên lại gánh chịu thêm nhiều áp lực hơn thế nữa.
"Hóa ra là như vậy." Lý Hiên thở phào nhẹ nhõm khi nghe những lời này, cuối cùng tảng đá lớn trong lòng hắn cũng rơi xuống.
"Lý Hiên, ngươi yên tâm đi, bản thể của ta đã trở về ngoại vực, đang giúp ngươi tìm kiếm thiên tài địa bảo chữa trị linh hồn, ta nhất định sẽ cố gắng chữa khỏi cho ngươi."
Tần Bất Hối nghiêm túc nói, trong mắt lóe lên sự kiên định sâu sắc.
"Cảm ơn!" Lý Hiên bày tỏ lòng cảm ơn.
Cơ thể của hắn đã gần như bình phục dưới tác dụng của Thánh Liệu Chi Huyết, nhưng hắn vẫn cảm nhận được đau đớn như bị xé toạc.
Hắn đã hoài nghi linh hồn xảy ra vấn đề, bây giờ xem ra quả nhiên đúng là như vậy. Chuyện này khiến Lý Hiên khá bận tâm, may mà hắn có thể cảm nhận được bản thân sẽ không có chuyện trong vòng ba đến bốn năm tới.
Mà trong ba bốn năm này, ngần ấy thời gian đủ để hắn trở nên mạnh mẽ vô cùng. Các đệ tử của hắn cũng sẽ có thực lực đáng sợ, đến lúc đó vết thương linh hồn cũng có thể không phải vấn đề to tát.
Hắn cũng yên lòng sau khi nghĩ đến điều này, sau đó hắn hỏi: "Bộ tộc Khốt Linh Miêu có phải là chủng tộc rất lợi hại hay không?"
"Đương nhiên, bộ tộc Khốt Linh Miêu chúng ta trời sinh có thể du hành không gian, cũng có thể tiêu hao hồn lực để thăm dò linh hồn của người khác, đây là thiên phú của chúng ta.”
“Nhưng, thường thì chúng ta sẽ không tùy ý thăm dò, tối đa chỉ hơi thăm dò chút thôi, bởi vì quá tốn hồn lực. Chúng ta không muốn lãng phí hồn lực, trừ khi gặp chuyện lớn cần thiết." Tần Bất Hối cất lời giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận