Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 113. Ẩn giấu và triệu hồi người đá (2)

Chương 113. Ẩn giấu và triệu hồi người đá (2)
“Ngươi đang nhìn gì vậy? Là hắn, ban nãy người này còn muốn tranh linh thạch với ta, hại ta tốn không ít tiền, thật xúi quẩy.” Chu Hằng bực bội nói.
“Người này hình như là phong ấn sư, ngươi nhìn mặt nạ của hắn có đường vân của phong ấn, giống như mặt nạ phong ấn khí tức.” Đường Khả Nhi nghiêm túc nói.
“Phong ấn sư? Đoán chừng là một Khí Huyết phong ấn sư, nếu là phong ấn sư trong số những người tu tiên thì sao có thể vì một viên linh thạch mà liều mạng thét giá như vậy.” Chu Hằng hời hợt nói.
“Quả thực có thể là Khí Huyết phong ấn sư, điều này khiến ta nhớ đến Phong Ấn Tông Sư đã phong ấn khu vực sương trắng bên ngoài thành Bạch Vân, cũng không biết vị Tông Sư đó có còn sống hay không.”
Đường Khả Nhi thở dài, tiếp tục đánh giá Huyết Phân Thân bên dưới, nhịn không được nói: “Ngươi nói xem, vị Phong Ấn Tông Sư đó có khi nào là hắn không?”
“Chắc chắn không phải, người này tuy đội đấu lạp nhưng da trắng ngần, vừa nhìn là biết người trẻ tuổi, làm sao đạt đến trình độ Phong Ấn Tông Sư được? Hơn nữa, vị Phong Ấn Tông Sư kia thi triển thuật phong ấn lợi hại như vậy, tiêu hao lượng lớn khí huyết, cho dù còn sống thì thọ mệnh cũng không còn bao nhiêu. Vì vậy ta nhận định rằng Phong Ấn Tông Sư tuyệt đối không phải người này.” Chu Hằng kiên định nói.
“Ngươi nói cũng có lý, ta quá muốn biết tin tức của vị Phong Ấn Tông Sư kia rồi, haiz, thực hy vọng vị Tông Sư đó vẫn còn sống.” Đường Khả Nhi thở dài nói.
“Yên tâm đi, đợi Lục trưởng lão đến, chúng ta liền biết được tình hình của vị Phong Ấn Tông Sư đó.” Chu Hằng tiếp tục nói.
“Cũng phải, mong Lục trưởng lão đến nhanh một chút.”
Hai người nói xong, tiếp tục chờ đợi, chuẩn bị đấu giá đóa Thiên Hỏa cuối cùng.
Thời gian trôi qua, rất nhanh, đã qua hai tiếng đồng hồ.
Buổi đấu giá chính thức kết thúc.
Đóa Thiên Hỏa cuối cùng kia được Huyết Phân Thân mua với giá cao.
Chu Hằng siết chặt nắm tay, nhìn Huyết Phân Thân đội đấu lạp rời đi, cuối cùng thở dài một hơi.
“Thật không ngờ, Thiên Hỏa lại bị người trẻ tuổi đội đấu lạp kia mua mất, tên này giàu quá.”
“Phải đó, hắn không những lấy ra nhiều tiền tài như vậy, mà còn lấy ra trận bàn phong ấn quý giá, chỉ vì có được một đóa Thiên Hỏa, vậy mà hắn cũng nỡ.”
Đường Khả Nhi vừa nói, đôi mắt xinh đẹp vừa chú ý đến Huyết Phân Thân rời đi.
Cũng vào ngay lúc này, ngọc phù trên eo nàng rung lên hai cái, nàng vội dùng bàn tay nhỏ cầm nó lên.
“Sao vậy?” Chu Hằng hỏi.
“Là tin tức của Lục trưởng lão, hắn không thể đến đây trong thời gian ngắn, nhưng hắn gửi pháp khí thăm dò đến. Có món pháp khí này, chúng ta có thể kiểm tra xem vị Phong Ấn Tông Sư đó còn sống hay không.” Đường Khả Nhi giải thích.
“Hóa ra là thế, thật chờ mong kết quả thăm dò.”
“Ta cũng mong đợi.”

Thành Bạch Vân.
Trong tiểu viện của Hạnh Nhi.
Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ đang đứng trong tiểu viện nhìn Hạnh Nhi bỏ đồ vào trong túi Càn Khôn, dáng vẻ như thể sắp đi xa.
“Hạnh Nhi tỷ, ngươi thật sự phải trở về gia tộc ư?” Tần Nguyệt không nhịn được, hỏi.
“Đúng vậy, không phải ta đã nói rồi sao, gia tộc cuối cùng cũng tìm được dược liệu chữa trị vết thương cũ của ta, ta quay về là để khôi phục thực lực.” Hạnh Nhi giải thích.
“Nhưng ngươi đã rất mạnh rồi, về muộn một chút không được sao?” Tần Nguyệt nhìn Hạnh Nhi, rất không nỡ.
“Ta thật ra rất yếu, thực lực chỉ mới Luyện khí tầng ba, chỉ một chút thực lực này căn bản không có tư cách làm người hộ đạo, không thể nào sánh được với lúc ta chưa bị thương. Trước đây ta là thiên chi kiêu nữ, thay gia tộc nắm giữ Vạn Bảo Lâu, là thiên kiêu trong mắt vô số người, đáng tiếc sau này bị trọng thương, mất hết tất cả tu vi. Luyện Khí tầng ba của hiện tại vẫn là thăng cấp trong hai năm qua.” Hạnh Nhi thở dài.
“Hóa ra là như vậy, chẳng trách ngươi rất ít dùng năng lực phi hành.” Tống Tiểu Mỹ bỗng nhiên tỉnh ngộ.
“Hết cách rồi, phi hành quá tiêu tốn linh lực, cơ thể ta căn bản không chịu nổi, có điều đợi ta quay về gia tộc là có thể hồi phục rồi.”
Hạnh Nhi nói xong, trên mặt lộ ra nét mong chờ.
“Hạnh Nhi tỷ, khi nào ngươi có thể quay lại? Bọn ta còn muốn cùng đi lịch luyện với ngươi.” Tần Nguyệt nói.
“Chắc sau một thời gian dài ta mới có thể quay lại, yên tâm, ta đã mời một người bằng hữu thiên kiêu đến chăm sóc ngươi rồi. Thực lực của nàng còn mạnh hơn, cũng kiêu ngạo hơn, là một nữ tử có tính cách vô cùng thanh lãnh.”
Hạnh Nhi nói xong, từ trong túi đồ lấy ra hai cái ngọc phù, còn có hai quyển sách, nàng đưa chúng cho Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ.
“Hai thứ này là ngọc phù truyền tin, đợi các ngươi trở thành người tu tiên là có thể sử dụng, còn hai quyển sách này là công pháp cơ sở của gia tộc ta. Đợi các ngươi đạt đến Luyện Thể Tông Sư, nếu ta còn chưa quay về, các ngươi thử tu hành công pháp cơ sở trước, sau này lại đổi sang công pháp tốt hơn.”
“Quyển công pháp tu hành này có thể đưa cho sư tôn xem không?” Tần Nguyệt nghĩ ngay đến sư tôn của mình.
“Cái này…”
Hạnh Nhi nghe lời này xong có hơi không nói nên lời, cảm thấy Tần Nguyệt có cái gì tốt đều sẽ nghĩ đến Lý Hiên trước tiên, quan tâm Lý Hiên hết chỗ nói.
Điều này khiến Hạnh Nhi rất ngưỡng mộ, cũng rất đố kỵ, có điều nàng vẫn gật đầu nói.
“Có thể đưa cho sư tôn của ngươi xem, dù sao cũng là công pháp cơ sở, không tính là bí mật gì, nhưng sư tôn của ngươi không có linh căn, xem công pháp cũng vô dụng. Cho nên, giúp Lý Hiên có được linh căn mới là trọng điểm.” Hạnh Nhi giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận