Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 488. Băng Huyên Nhi trong biển hoa

Chương 488. Băng Huyên Nhi trong biển hoa
“Không ngờ thủ lĩnh của đám người đội đấu lạp lại là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, còn làm đệ tử của một tiểu tông môn Trúc Cơ kỳ để ẩn núp.”
“Chẳng trách ngươi có thể tiêu diệt rất nhiều thuộc hạ của ta. Lý Hiên, ngươi rất bất phàm, nhưng hôm nay ngươi phải chết, ai cũng không cứu được ngươi. Giết!”
Rống rống rống!
Tiếng gầm giận dữ rung trời.
Thân thể của quỷ dị khỉ, quỷ dị chuột, quỷ dị heo và quỷ dị rắn phồng lên kịch liệt, ngưng tụ ra thân hình khổng lồ cao như núi trên bầu trời.
Trong mắt bọn chúng tràn đầy tà khí, tùy ý quét qua Lý Hiên, dẫn theo đội quân quỷ dị như thủy triều đánh tới.
Trong lũ quỷ dị này, kẻ yếu nhất là hoạt tử nhân, người bướu thịt khổng lồ. Mạnh hơn một chút là cự xà vặn vẹo, tham lam tà khuyển, cự ngạc bốn đầu, cuồng hổ sáu mắt.
Lũ quỷ dị này chỉ là một phần của lực lượng, còn chưa tính đến đội quân trực thuộc của các quỷ dị cầm tinh, chẳng hạn như thuộc hạ của quỷ dị chuột, chúng là chuột đen vô tận, số lượng đông như thủy triều.
Lại ví dụ như đội quân trực thuộc quỷ dị rắn, đó là một bầy rắn xanh xanh đỏ đỏ, đủ màu sắc, đủ chủng loại, số lượng và kích thước đó làm da đầu người ta tê dại.
Lý Hiên không sợ hãi những thứ này, thậm chí hắn còn trực tiếp lựa chọn coi thường. Điều duy nhất khiến Lý Hiên cau mày là.
Khu vực bên cạnh đám quỷ dị này.
Vẫn còn có nhiều nhân loại.
Những nhân loại này có thực lực không đồng nhất, phần lớn là Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ, trên y phục thêu một chữ Tà.
Trong đội ngũ của bọn chúng, một lá cờ khổng lồ màu máu nhẹ nhàng bay phấp phới, trên đó viết ba chữ to Tà Thần Giáo.
Rõ ràng, những kẻ này là kẻ phản bội nhân loại, lựa chọn thờ phụng Tà Thần.
“Thật đáng buồn, đáng thương, và đáng hận!”
Đôi mắt của Lý Hiên rũ xuống, tay phải giương cao, bão tuyết gào thét đột nhiên tăng tốc, trở nên dữ dội hơn.
Cùng với bão tuyết cuồng táo, tất cả sinh vật hàn băng ngưng tụ thành hình, chúng điên cuồng gào thét và lao vào đội quân quỷ dị.
Ầm ầm!
Tất cả Dung Nham Cự Nhân nhô lên khỏi mặt đất trong sự triệu hoán của hàng vạn Huyết Phân Thân trên trời cao, chúng gầm thét và lao vào đội quân quỷ dị.
Thực lực của các Dung Nham Cự Nhân giống hệt thực lực của Huyết Phân Thân, đều là Trúc Cơ đại viên mãn.
Mặc dù thực lực không được coi là quá mạnh mẽ, nhưng bọn họ giết không chết, chỉ cần thế gian này còn nguyên tố Thổ, bọn họ vẫn có thể sống lại một cách vô tận.
Ầm ầm!
Một Dung Nham Cự Nhân khổng lồ hơn cả, đỉnh thiên lập địa xuất hiện, nó tỏa ra uy áp của Kim Đan trung kỳ, đồng thời thu hút rất nhiều ánh mắt.
Sau khi xuất hiện, Dung Nham Cự Nhân này trung thành đứng sau lưng Lý Hiên, bảo vệ hắn giống như một hộ vệ.
“Đi đi, lần trước ngươi và quỷ dị khỉ chưa phân thắng bại. Lần này ta hy vọng ngươi có đè nó ra đánh.” Lý Hiên hạ lệnh.
“Vâng! Chủ nhân!”
Dung Nham Cự Nhân cao ngạo cúi đầu, khom người thật sâu trước Lý Hiên, rồi nhìn quỷ dị khỉ bằng ánh mắt bạo ngược.
“Chết!”
Bang bang, bang bang, bang bang!
Dung Nham Cự Nhân như một ngọn núi xông thẳng vào quỷ dị khỉ, không ngừng xung phong trong làn sóng tai họa quỷ dị, dù thân thể bị vô số quỷ dị bao phủ và gặm nuốt.
Nó không hề sợ hãi, vẫn tiếp tục điên cuồng lao tới phía trước, thậm chí giết chết một đám quỷ dị cấp thấp trên đường đi.
Thành viên của Tà Thần Giáo xung quanh đội quân quỷ dị thấy cảnh này thì đôi mắt lộ vẻ hoảng sợ, không dám tin rằng kẻ địch lần này lại đáng sợ như vậy.
Rầm!
Trận chiến khốc liệt bắt đầu.
Dung Nham Cự Nhân và quỷ dị khỉ chiến đấu với nhau. Hai con quái vật khổng lồ điên cuồng gầm lên với đối phương, tàn sát bừa bãi trong đội quân thiên tai.
Bởi vì thực lực của Lý Hiên tăng lên tới Kim Đan trung kỳ nên thực lực của Dung Nham Cự Nhân cũng tăng lên, khi hai bên giao chiến, quỷ dị khỉ rơi vào thế bất lợi.
Sau đó, nó hơi sơ ý.
Dung Nham Cự Nhân tóm lấy cái đuôi khỉ, trực tiếp xách nó lên và bắt đầu điên cuồng nện lên mặt đất, điên cuồng đập loạn giống như đập chuột chũi.
“Đáng chết, khốn khiếp! Ngươi dám đập ta, a a a. Đi chết cho ta!”
Thân thể của quỷ dị khỉ phồng lên kịch liệt. Nó trở nên to lớn hơn, dữ tợn và tàn bạo hơn. Thân thể khổng lồ đó dường như lớn gấp đôi Dung Nham Cự Nhân.
“Ngu xuẩn!”
Thân thể của Dung Nham Cự Nhân cũng phồng lên, điên cuồng hấp thu tất cả nguyên tố Thổ xung quanh.
Thân thể của nó ngày càng lớn, càng ngày càng vạm vỡ cường tráng, thậm chí vượt qua cả quỷ dị rồng đen khổng lồ.
Thân thể hùng tráng đó giống như một ngọn núi thật sự đang chiến đấu. Thân hình đáng sợ đó dọa sợ các giáo đồ của Tà Thần Giáo, da đầu của tất cả bọn chúng tê dại, liên tục lui về phía sau.
“Lão Trư, mau tới giúp ta!” Quỷ dị khỉ kêu to.
“Lão Trư ta tới đây!”
Quỷ dị heo đĩnh cái bụng khổng lồ bắt đầu xung phong, mang theo lực lượng trước nay chưa từng có, hung hãn đánh vào Dung Nhan Cự Nhân.
Rầm!
Dung Nham Cự Nhân hung hăng đá một phát, bàn chân đá dày nặng đá vào bụng của quỷ dị heo, trực tiếp đá quỷ dị heo bay ra ngoài.
“Đáng chết!”
Quỷ dị heo rất giận dữ. Trong đôi mắt màu đỏ, nó lao vào Dung Nham Cự Nhân một lần nữa.
Rất nhanh.
Trận chiến nhiệt huyết sôi trào bắt đầu. Ba con quái vật bất tử khổng lồ điên cuồng giao chiến, chém giết lẫn nhau bên ngoài Kim Thiền Cốc, vô cùng điên cuồng.
Trong khi bọn chúng đang đại chiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận