Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 497. Nói cho ta biết, Thần sẽ đổ máu sao? (2)

Chương 497. Nói cho ta biết, Thần sẽ đổ máu sao? (2)
Viện quân nhường này một lần nữa khiến nhân tộc xôn xao, mọi người ngạc nhiên nhìn phượng hoàng khổng lồ, nhìn mấy chục vạn tu sĩ Nhân tộc.
"Sư tôn! Rất nhớ ngươi!"
Bên trong Hỏa Diễm Phượng Hoàng lại truyền đến âm thanh dễ nghe, đồng thời nó dần bay đến gần Lý Hiên.
"Trước tiên hãy tiêu diệt kẻ địch, cẩn thận, huyết mạch của con rồng đen này thật sự rất không đơn giản." Lý Hiên nghiêm nghị nhắc nhở.
"Được, sư tôn!"
Tần Nguyệt gật đầu, lấy tư thái Phượng Hoàng lao thẳng vào quỷ dị rồng đen, trong hỏa diễm nóng rực của phượng hoàng, giúp đỡ Lý Hiên tấn công rồng đen.
"Cút!"
Rồng đen gào thét, nó kích hoạt huyết mạch trong cơ thể một cách điên cuồng hơn, nhưng mà viện quân của Nhân tộc thật sự rất nhiều.
Lại còn có cả phượng hoàng đáng sợ là Tần Nguyệt nữa, điều này dẫn đến việc trên người rồng đen chồng chất vết thương.
"Đáng chết, đáng chết, đáng chết!"
Cơn tức của rồng đen ngút trời, thế nhưng nó lại không có cách nào ngăn cản sự liên thủ của Lý Hiên và Tần Nguyệt, chỉ có thể bị đánh đến mức máu tươi đầm đìa trong đau đớn.
Không chỉ có rồng đen.
Qủy dị khỉ và quỷ dị rắn cũng rất thê thảm, thuộc hạ của bọn nó cũng chồng chất vết thương, bị người đá và liên quân nhân tộc áp chế, đánh cho không ngẩng đầu lên được.
Duy chỉ có thụ nhân là cực kỳ hung hăng, lợi dụng nhánh cây kiềm chế phần lớn tu sĩ Nhân tộc.
Rầm!
Quỷ dị khỉ bay ngược ra ngoài, bị đạp bay đến giữa không trung trong lúc khí tức yếu ớt, trước ngực bị Táng Nguyệt chém ra một vết thương rất sâu.
"Long thủ lĩnh, rút lui thôi, chúng ta không cầm cự được nữa rồi!" Qủy dị khỉ lớn tiếng nói.
"Không, tuyệt đối không thể rút lui, nếu chúng ta rút lui thì chỉ có một kết cục, đó là nhất định phải chết!"
Hai mắt rồng đen tỏa ra kim quang, bóng dáng nó đột ngột biến mất không thấy. Khi xuất hiện lần nữa, nó đã xông tới bên người quỷ dị rắn, sau đó nuốt quỷ dị rắn vào bụng.
Sau đó rồng đen lại đến bên cạnh quỷ dị khỉ, tóm lấy cổ nó trong lúc nó đang hoảng sợ.
"Nếu các ngươi nhất định phải chết, vậy thì hãy trở thành lực lượng của ta đi."
Phụt!
Sau khi rồng đen quỷ dị nuốt quỷ dị khỉ, giống như đã nuốt chửng cả thiên hạ, nó điên cuồng nuốt hết tất cả quỷ dị Kim Đan kỳ xung quanh.
Trong chớp mắt.
Tất cả quỷ dị Kim Đan kỳ có mặt trên chiến trường đều bị rồng đen nuốt sạch, toàn bộ nơi này chỉ còn lại rồng đen và thụ nhân, cùng với đại quân quỷ dị lít nha lít nhít.
Giờ khắc này.
Rồng đen đã khác với trước đây, kim quang nồng đậm lóe lên trong đôi mắt nó, một luồng thần uy uy nghiêm bao phủ cả vùng trời này.
"Cuối cùng thì ta cũng triệt để kích hoạt huyết mạch rồi, ha ha ha ha, đây chính là lực lượng của Bán Thần, thật mạnh, thật mạnh!"
Rồng đen điên cuồng hô hào, Nhân tộc không chịu được mà lùi lại, đến cả quỷ dị hạ cấp cũng phải lùi lại, chỉ có thụ nhân là vẫn đứng sừng sững bất động, nhìn vẫn không dễ đối phó như trước.
"Nữ nhân nhân tộc, đi chết đi!"
Vút!
Rồng đen hóa thành quang mang màu vàng, xẹt qua hư không như thể tia chớp, biến mất không còn bóng dáng.
Kẹt kẹt kẹt!
Vô số băng sơn xuất hiện trước mặt Tần Nguyệt, bảo vệ nàng ở trung tâm, đồng thời bóng dáng Lý Hiên cũng xuất hiện trước người Tần Nguyệt, điều động tất cả lực lượng, định ngăn cản.
Phụt!
Kim quang lập lòe giữa trời.
Thân thể Lý Hiên đột nhiên chấn động, sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Tần Nguyệt, muốn nói gì đó, cuối cùng lại không thể phát ra âm thanh nào, thân thể hóa thành hư ảo.
"Sư tôn!"
Tiếng hét chói tai tê tâm liệt phế của Tần Nguyệt vang vọng chân trời, con ngươi nàng co lại, lực lượng khổng lồ ngưng tụ trên người nàng, lực lượng này quá khủng bố, cho dù là thiên địa cũng phải đổi sắc.
Xẹt xẹt xẹt!
Quang huy của khải giáp tiên khí quay xung quanh Tần Nguyệt chớp lóe, tăng cường ẩn chứa bên trong bị nàng kích hoạt, mái tóc đen dài của nàng cũng dần dần biến thành màu đỏ và tung bay trong gió.
Thiên phú Phượng Hoàng Biến độc nhất cũng bị nàng kích hoạt, cộng thêm kỹ năng tăng cường trong khải giáp tiên khí.
Giờ khắc này, lực lượng của Tần Nguyệt đạt tới cực hạn, lực lượng mạnh đến nỗi, nó khiến rồng đen vô cùng hoảng sợ.
"Đáng chết, thế mà ta lại sợ hãi, ta là Thần, làm sao ta có thể sợ, ta vĩnh viễn không chết, ta là Thần!" Rồng đen run rẩy nói.
"Thần? Nói cho ta biết, Thần sẽ đổ máu sao?"
Tần Nguyệt kìm nén nước mắt trong đôi mắt xinh đẹp, sát ý ngập trời nhìn rồng đen.
Một giây sau.
Thân thể mảnh mai mềm mại của Tần Nguyệt biến mất, lúc xuất hiện lần nữa, bên trong bàn tay nhỏ nhắn của nàng đã cầm một cái móng vuốt, là vuốt rồng đang đổ máu.
Đó là móng vuốt nàng mạnh mẽ xé xuống từ trên người rồng đen.
Nhìn vuốt rồng đang chảy máu, nhìn rồng đen gầm gừ thảm thiết.
Tần Nguyệt nói với giọng nói lạnh như băng: “Thì ra, Thần cũng sẽ chảy máu!”
Ầm!
Tần Nguyệt lại biến mất một lần nữa. Khi nàng xuất hiện trở lại, một cái vuốt rồng khác cũng đã bị xé xuống và tan nát trong bàn tay nhỏ bé của Tần Nguyệt.
Lúc này Tần Nguyệt như một Ma Thần, sức mạnh phượng hoàng ẩn chứa trong cơ thể bị kích phát, lực lượng mênh mông khiến không gian chấn động kịch liệt.
Lực lượng như vậy làm rồng đen vô cùng hoảng sợ, nó định chạy trốn thì rất nhanh đã bị hỏa diễm bao phủ.
Ầm ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận