Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 355. Suýt nữa tức điên

Chương 355. Suýt nữa tức điên
“Nhưng những kẻ này quá biến thái. Rõ ràng đều đã chết hết, nhưng vẫn còn tiếp tục chiến đấu, chém đến mức thuộc hạ của ta cũng hoài nghi nhân sinh.”
Con tà thú Ngũ Nhãn mặt tái mét nói xong thì sắc mặt của nó càng tái hơn.
Các tà thú Ngũ Nhãn còn lại nghe thấy vậy thì nhìn con tà thú Ngũ Nhãn này với ánh mắt thương hại.
Ngay cả tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim, biểu cảm của nó cũng trở nên cổ quái.
Một lúc sau.
Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim nhìn con tà thú Ngũ Nhãn hơi mập bên phải.
“Hắc Bàn Tử, ngươi thì sao? Ngay cả việc tiêu diệt chủ lực của tông môn, tại sao các ngươi cũng thất bại? Đừng bảo với ta là các ngươi cũng gặp phải mấy tên đội đấu lạp!”
“Hoàng tử điện hạ, trong giai đoạn đầu chúng ta vẫn chiến đấu khá ổn. Nhưng khi tấn công Phong Vân Tông, thấy sắp thắng rồi, kết quả năm tên Kim Đan của Táng Nguyệt Tông lại đột nhiên xuất hiện. Bọn chúng biết kết hợp và đánh ra đại chiêu, nên vừa xuất hiện đã giết A Đại, sau đó lại giết A Nhị, A Tam… Chỉ có A Ngũ, vì sử dụng Huyết Độn Chi Pháp nên mới chạy trốn khỏi chiến trường được.” Hắc Bàn Tử nói.
“Thế A Ngũ đâu? Sao nó không đến họp? Ta đã nói, tất cả tà thú Ngũ Nhãn đều phải tới họp!” Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim cau mày.
“Nó không đến được, vì nó đã chết rồi.”
“Chết? Không phải ngươi nó nó trốn được sao?” Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim nghi ngờ.
“Đúng là A Ngũ đã chạy trốn khỏi chiến trường. Dù trọng thương nhưng nó vẫn liều mạng trốn khỏi vòng vây, lại sử dụng Huyết Độn Chi Pháp dẫn đến tổn thương nguyên khí nặng nề, thực lực chỉ có thể phát huy đến Trúc Cơ đỉnh phong.”
“Kết quả là sau khi chạy trốn được năm ngàn cây số, nó bị trận pháp nhốt lại ở một khe núi, sau đó sấm sét đánh nó, thuật pháp tấn công nó, người đá công kích nó.”
“Vất vả lắm mới trốn được khỏi trận pháp thì nó lại bị những tên đội đấu lạp đuổi giết suốt chặng đường, còn gặp phải bẫy rập, trận pháp, khí độc, thậm chí một bông hoa cũng có kịch độc. “
“Cuối cùng A Ngũ trúng kịch độc, bị một đám đội đấu lạp loạn đao chém chết trong ủy khuất và đè nén. Trước khi chết, nó truyền lại tất cả những chuyện này cho ta.”
“Nó nói, đám đội đấu lạp này vô cùng nham hiểm, rất thích lừa bịp, quan trọng là mấy tên đội đấu lạp hơi tí là tự bạo, thật sự tức muốn chết.”
Hắc Bàn Tử giải thích, khuôn mặt tràn ngập sự bất lực sâu sắc.
“Lại là mấy tên đội đấu lạp, còn có Táng Nguyệt Tông. Rõ ràng là ta đã sắp xếp một lượng tà thú lớn tấn công nước Táng Nguyệt, bọn họ chắc hẳn đã bị kiềm chế, sao có thể đi cứu viện được?
“Không đúng, Táng Nguyệt Tông cách Phong Vân Tông rất xa, sao bọn họ có thể tiến đến cứu viện?” Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim thấy khó hiểu.
“Đây có thể là thủ đoạn không gian. Táng Nguyệt Tông chẳng những cứu Phong Vân Tông, mà còn cứu Chiến Linh Tông và Tam Kiếm Tông, bây giờ vẫn đi cứu viện khắp nơi.”
“Bọn chúng xuất hiện ở các quốc gia khác nhau ngay tức thì, đây chắc chắn là thủ pháp không gian. Đáng tiếc là chúng ta còn chưa thăm dò ra thủ pháp không gian nằm ở chỗ nào.” Hắc Bàn Tử nói.
“Ngu xuẩn! Lâu như vậy mà ngay cả chút tình báo này cũng không điều tra ra được. Thật sự ngu chết đi được. Xem ra ta đành phải tự mình ra tay chỉ huy chiến dịch.” Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim ngạo nghễ nói.
“Ngài muốn ra tay? Nếu ngài chỉ huy chiến dịch, bằng mưu lược và huyết mạch hoàng tộc của ngài, chúng ta nhất định sẽ giành thắng lợi.” Hắc Bàn Tử vui vẻ nói.
Các tà thú xung quanh cũng nở nụ cười. Tất cả đều nhìn tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim với ánh mắt mong đợi.
Thân là hoàng tộc, tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim có thể tăng cường cho tà thú thông qua huyết mạch, còn có thể khống chế tất cả tà thú từ xa, có thể chỉ huy chiến đấu thấu đáo hơn.
Hơn nữa, với sự trợ giúp của Thủy Tinh Cầu, kể cả có thủ pháp không gian, kẻ địch chắc chắn sẽ bại.
Vì vậy, tất cả tà thú có mặt tại nơi này vui mừng, mong đợi tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim ra tay chỉ huy.
“Lấy Thủy Tinh Cầu của chiến dịch ra đây, xem ta tiêu diệt ba mươi sáu nước ở Nam Vực như thế nào.” Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim ngạo nghễ nói.
“Vâng!”
Hắc Bàn Tử vội vàng lấy ra một Thủy Tinh Cầu rất lớn. Rất nhanh, bên trên quả cầu xuất hiện hai loại sinh mệnh, một loại hình người của nhân loại, một loại hình thú của tà thú.
“Xem cho cẩn thận. Hôm nay ta sẽ cho các ngươi xem thế nào gọi là nghiền ép.”
Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim tự tin nói, đột nhiên điều động Huyết Mạch Chi Lực, bắt đầu cường hóa tà thú ở ba mươi sáu nước, cộng thêm việc khống chế tất cả tà thú từ xa thông qua ý niệm.
Dựa vào sự khống chế và kiểm soát toàn cục tuyệt diệu, tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim mỉm cười, bắt đầu chỉ huy.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Mười phút nhanh chóng trôi qua.
Mọi người đều chờ đợi tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim tàn sát khắp nơi, nhìn nhân loại và tà thú trên Thủy Tinh Cầu.
Nhưng vào lúc này.
Tà thú trên quả cầu đột nhiên biến mất một mảnh nhỏ. Đừng coi đó chỉ là một mảnh nhỏ, một mảnh nhỏ tà thú trên quả cầu tương đương với một trăm ngàn con tà thú, kết quả là cứ thế mất đi.
Điều này khiến đông đảo tà thú cau mày, không dám tin một phần chiến trường lại thất bại sớm như vậy.
“Đừng lo lắng, ta vừa mới chỉ huy, còn chưa quen tay, đợi ta thành thạo, chúng ta có thể nhanh chóng giành được thắng lợi.”
Tà thú Ngũ Nhãn Hoàng Kim vội vàng giải thích, trên mặt vẫn mỉm cười.
“Vâng. Với mưu lược và tăng cường của ngài, chúng ta nhất định sẽ chiến thắng.” Hắc Bàn Tử vội vàng nịnh nọt.
Các tà thú xung quanh cũng a dua theo, đều cảm thấy hoàng tử của bọn chúng nhất định sẽ chiến thắng.
Tuy nhiên, bọn họ vừa mới nịnh bợ xong, tà thú trên Thủy Tinh Cầu lại mất thêm một mảnh, lại thêm một chiến trường nữa thất bại.
“Chuyện…”
Đám tà thú không dám vỗ mông ngựa nữa, hết cách, suýt nữa vỗ vào vó ngựa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận