Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 55. Oán thù

Chương 55. Oán thù
Quân Hí Mệnh cầm quạt xếp thấy một màn như vậy, vẻ mặt đột nhiên ngưng trọng, sau đó nghĩ tới điều gì kinh ngạc nói.
"Huyết mạch thức tỉnh, nàng lại nắm giữ huyết mạch!"
"Huyết mạch thức tỉnh? Nàng là người có huyết mạch hiếm thấy? " Thủ lĩnh thành vệ binh kinh ngạc nói.
"Ta nghe nói sau khi thức tỉnh huyết mạch, sẽ đạt được thiên phú đặc thù, cho dù là người có huyết mạch cấp thấp nhất, cũng có thể nắm giữ thiên phú võ giả mạnh mẽ."
"Ta cũng đã nghe nói qua, đáng tiếc người có huyết mạch quá mức hiếm thấy, ta tuổi cao như vậy, lần đầu tiên gặp phải người có huyết mạch."
"Ta cũng thế."
. . . .
Trong đội ngũ mọi người nghị luận ầm ỉ, không thể tin được nhìn Tống Tiểu Mỹ bị sương máu bao phủ.
"Kỳ quái, thật kỳ quái!"
Quân Hí Mệnh thu hồi quạt xếp đeo ở hông, lấy ra Thần Toán Thạch của Thần Toán Môn bắt đầu tính quẻ, sau một phen suy tính, lông mày của hắn nhíu chung một chỗ.
"Vẫn là không tính ra vận mạng Tống cô nương, nhưng lão bộc của Tống cô nương ngược lại là có thể tính, theo lý thuyết lão bộc hẳn là chết đi, nhưng mà lại được người cứu."
Quân Hí Mệnh không nghĩ ra, hắn luôn cảm thấy hẳn là lão bộc tử vong, đưa đến Tống Tiểu Mỹ thức tỉnh huyết mạch, giết sạch sơn tặc, nhưng bây giờ thêm một người, rất kỳ quái.
"Có lẽ ta nhìn lầm đi, dù sao cũng là thiên mệnh giả, không phải là dễ tính toán như vậy."
Quân Hí Mệnh lắc đầu một cái, tiếp tục chờ đợi, nhìn sương mù máu kia chậm rãi biến mất, lộ ra bóng người Tống Tiểu Mỹ bên trong.
Ở trong nháy mắt Tống Tiểu Mỹ xuất hiện.
Một tiểu mỹ nữ lỗ tai con mèo xuất hiện trong tầm mắt mọi người, cái lỗ tai mèo lông xù kia nhìn vô cùng khả ái , khiến cho người hận không được muốn sờ hai cái.
Song giờ phút này cũng không người đến gần, bởi vì cặp mắt Tống Tiểu Mỹ đã trở thành đỏ như màu máu, móng tay cũng biến thành sắc bén, cả người tản ra mùi máu tanh nồng nặc.
"Lại là huyết mạch Huyết Miêu nhất tộc, Huyết Miêu nhất tộc cùng Huyết Thử(1) nhất tộc của kinh thành, có huyết hải thâm cừu, nếu như bọn họ biết Huyết Miêu nhất tộc xuất hiện, sự tình tuyệt đối nghiêm trọng."
Quân Hí Mệnh thấy Tống Tiểu Mỹ lúc này, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, cảm giác chuyện phát triển mạnh rồi, một trận gió tanh mưa máu lúc nào cũng có thể xuất hiện.
Thống lĩnh thành vệ binh thấy một màn như vậy, sinh lòng thối ý, lập tức hướng về phía Quân Hí Mệnh chắp tay một cái nói.
"Quân huynh đệ, xin lỗi, chuyện này chúng ta không cách nào lại nhúng tay vào, ngươi cũng cẩn thận một chút, đừng dẫn lửa thiêu thân."
Thủ lĩnh thành vệ binh nói xong, dẫn theo các thành vệ binh vội vã rời đi, hiển nhiên không dám dính vào chuyện này.
Võ giả chung quanh cũng nhìn ra chuyện không đúng, khẩn trương nhìn về phía Quân Hí Mệnh.
"Các ngươi cũng đi thôi, chính ta lưu lại là được."
Quân Hí Mệnh nhíu mày một cái, những võ giả này là hắn từ nhà cha vợ mượn tới, bây giờ can hệ huyết hải thâm cừu giữa Huyết Miêu nhất tộc cùng Huyết Thử nhất tộc, sự tình rất phiền toái.
"Nhưng mà thiếu gia. . ."
Thư đồng còn muốn nói điều gì, lại bị Quân Hí Mệnh ngăn cản.
"Các ngươi đi thôi, ta là đệ tử ký danh củaThần Toán Môn, coi như thế lực Huyết Thử nhất tộc cường đại, cũng phải cho ta một bộ mặt, sẽ không động thủ với ta."
"Vâng thiếu gia, ngài bảo trọng."
Thư đồng vội vàng khom người hành lễ, dẫn theo các võ giả vội vã rời đi, tại chỗ chỉ còn lại Tống Tiểu Mỹ cùng Quân Hí Mệnh.
Lúc này Tống Tiểu Mỹ đứng lẳng lặng, một đôi con ngươi màu đỏ ngòm chớp động hồng quang, lộ ra yêu dị mà lại mỹ lệ.
Nàng đứng ước chừng ba phút, lúc này mới đi về phía trước mấy bước, dừng ở bên trên món huyết y đó, chậm rãi cầm nó lên.
Rất nhanh.
Một giọt máu tươi phiêu đãng mà lên, lẳng lặng trôi lơ lửng ở trước mặt Tống Tiểu Mỹ.
"Giọt máu này mùi không giống nhau, là mùi huyết dịch của ân nhân, để ta xem xem thi thể của ân nhân ở nơi nào."
Tống Tiểu Mỹ nhẹ nhàng ngửi giọt máu này một cái, phát hiện huyết dịch mất đi hoạt tính, trên đó còn có độc tố.
Nhưng Tống Tiểu Mỹ căn bản không quan tâm độc tố, ngược lại còn ăn giọt máu kia.
"Ồ? Huyết mạch của ta nói cho ta biết, ân nhân cứu mạng còn sống, chính là không biết hắn ở đâu, nhưng điều này đã đủ rồi, ân nhân còn sống là được."
Tống Tiểu Mỹ thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cuối cùng có một tia an ủi.
Ở sau khi ăn giọt máu này, nàng vĩnh viễn nhớ mùi vị máu của ân nhân cứu mạng, chỉ cần ân nhân cứu mạng xuất hiện ở trong vòng cách nàng ba mét, nàng liền có thể biết ân nhân cứu mạng là ai.
Đây là một ít tiểu kỹ xảo nàng nắm giữ sau khi thức tỉnh huyết mạch, thân là Huyết Miêu nhất tộc, nàng đối với huyết dịch có lực chưởng khống được trời ưu ái, đồng thời cũng có thiên phú chiến đấu huyết dịch mạnh mẽ.
Đương nhiên.
Đối với cừu hận khắc ở trong xương với Huyết Thử nhất tộc, cũng bị nàng cảm nhận được, nàng đã biết chính mình sắp đối mặt đuổi giết không ngừng nghỉ.
"Quân Hí Mệnh, người lão bộc kia của ta giao cho ngươi, về sau hắn sẽ là người phò tá của ngươi, ta phải đi, Huyết Thử nhất tộc trải rộng các thành trì lớn, rất nhanh sẽ có người đuổi giết."
Tống Tiểu Mỹ nói xong, mang một tấm lệnh bài có viết chữ Tống lấy ra, dùng móng tay nhọn khắc xuống mấy chữ, trực tiếp ném cho Quân Hí Mệnh.
"Cầm nó đi tìm Phúc Bá."
Dứt lời, Tống Tiểu Mỹ cấp tốc xông về núi rừng, cả người giống như linh miêu mà lắc mình rời đi.
Mà một màn này, cũng bị Huyết Phân Thân nắm giữ Góc Nhìn Thượng Đế trên Hắc Mã Sơn thấy, bọn họ trước tiên đem thông tin phản hồi cho Lý Hiên.
--
(1)Huyết Thử: Chuột Máu
Bạn cần đăng nhập để bình luận