Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 167. Phiền muộn chết mất

Chương 167. Phiền muộn chết mất
Tráng hán khôi ngô điên cuồng cười lớn, cơ thể bắp thịt cuồn cuộn bước từng bước về phía trước, lực áp bách mãnh liệt như một ngọn núi làm người ta run sợ.
"Quỷ Dị Chi Huyết sao? Thật sự không tệ, thật ra ta có một năng lực chống lại quỷ dị rất tốt."
Huyết Phân Thân số hiệu 100 bình thản cười, tay trái giơ lên cao, một luồng sức mạnh vô cùng uy nghiêm bắt đầu ngưng tụ.
Mây đen bắt đầu giăng đầy trên bầu trời, xuất hiện chằng chịt nơi chân trời, làm bầu không khí của khu vực này trở nên ngột ngạt.
"Hả? Đây là cái gì?"
Tráng hán khôi ngô cảm thấy không ổn theo bản năng, hai mắt màu máu khẽ run, mơ hồ xuất hiện một tia sợ hãi.
Luồng sức mạnh như thiên địch kia ngưng tự trên bầu trời, khiến tráng hán khôi ngô cảm thấy da đầu tê dại.
"Chết!"
Tráng hán khôi ngô không thể chịu được loại lực áp bách đáng sợ này, cả người giống như cự thú của chiến tranh, xông thẳng đến chỗ Huyết Phân Thân.
Dẫn Lôi Thiên Hàng!
Ầm ầm ầm!
Từng tia sấm sét chớp nháy hư ảo, sấm sét đáng sợ vặn thành rắn điện ở trên bầu trời, mang theo sức mạnh to lớn ầm ầm đánh xuống.
"A!"
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng bốn phía.
Tráng hán khôi ngô gào thét trong sấm sét vang dội đáng sợ, kêu rên trong đau khổ, cả người bị sấm sét đánh cho thoi thóp.
"Vèo!"
Thời khắc mấu chốt.
Một thanh trường mâu sắc nhọn từ phía sau bay nhanh tới, tựa như tia chớp đánh trúng trái tim của Huyết Phân Thân, máu tươi tràn lan.
Sấm sét dừng lại rồi.
Tay trái của Huyết Phân Thân khẽ rũ xuống, trong mắt dần dần mất đi ánh sáng, khí tức toàn thân biết mất không còn.
Nhưng hắn không hề ngã xuống, mà là lẳng lặng đứng thẳng dưới sự chống đỡ của trường mâu, trường kiếm trên tay phải từ đầu đến cuối vẫn không buông ra.
Ở bên cạnh Huyết Phân Thân.
Người đá ngửa đầu tru lên, trong gió bụi, cơ thể nó hóa thành hư vô.
"Phù phù! Quá mạnh rồi, tiểu tử này quá mạnh rồi, cấp bậc của ta cao hơn hắn nhiều như vậy, còn sử dụng cả Quỷ Dị Chi Huyết mà cũng suýt nữa bị tiểu tử này chơi chết."
Tráng hán khôi ngô thở dốc nói, vết thương chồng chất khắp người, cơ thể bị sấm sét đánh cho cháy đen cả mảng.
Nếu như không phải trường mâu ứng cứu kịp thời, hắn đã bị đánh chết rồi.
Tráng hán khôi ngô ngồi bệt xuống đất, trên người đều là thương tích, cả người cực kỳ uể oải.
Bùng!
Một tên béo từ đằng xa bay nhanh tới, một tiếng ầm vang, hắn đáp xuống đất, nổ ra một cái hố nhỏ trên mặt đất.
"Hắc Tử, ngươi thua rồi, tự mình trở về tiếp nhận trừng phạt." Tên béo lạnh lùng nhìn tráng hán khôi ngô.
"Đội trưởng, đây không hoàn toàn là lỗi của ta, người này rất kỳ lạ, có thể triệu hồi người đá, có thể triệu hồi sấm sét, trên vũ khí của ta ẩn chứa thuốc độc, nhưng người này không hề bị kịch độc ảnh hưởng. Hắn bị ta chém ba ngươi mấy đao, chảy không ít máu, nhưng hắn lại vẫn kiên trì được lâu như vậy, thậm chí còn thi triển kiếm pháp đáng sợ như ánh sao, vô cùng khó chơi."
Tráng hán khôi ngô ra sức giải thích, hắn không muốn trở về chịu phạt.
"Đừng tìm cái cớ cho sự bất tài của ngươi, thua là thua, dùng Quỷ Dị Chi Huyết mà còn đánh không lại một Luyện Thể tầng sáu, trong khi ta chỉ dùng một phát." Tên béo lạnh lùng cười.
"Ta..."
Tráng hán khôi ngô còn muốn biện minh, nhưng hắn không dám chọc đội trưởng béo, cộng thêm việc đội trưởng quả thực chỉ sử dụng một trường mâu đã đánh bại kẻ địch, tráng hán khôi ngô chỉ có thể lựa chọn im lặng.
"Hừ, đồ ngu!"
Tên béo khinh thường nhìn tráng hán, sau đó bước cái chân lớn như chân voi, từng bước đi tới chỗ thi thể của Huyết Phân Thân.
Đợi sau khi lại gần.
Tên béo vươn tay phải ra, nắm lấy đầu Huyết Phân Thân, nói.
"Hắc Tử, nếu như lần sau ngươi lại thất bại, ta sẽ như thế này, lập tức bóp nát đầu ngươi."
Xoẹt!
Một thanh trường kiếm sắc bén bỗng nhiên đâm vào cổ của tên béo, xuyên thẳng qua, máu tươi thuận theo trường kiếm nhanh chóng chảy xuống.
Cái tay vươn ra của tên béo dừng lại, cả người cứng đờ tại chỗ, đôi mắt hoảng sợ nhìn Huyết Phân Thân.
Tên béo há há miệng, muốn nói gì đó, nhưng trong cổ họng lại không phát ra tiếng.
Hắn chỉ có thể ngã xuống đất trong sự khó tin, ngã xuống vũng máu trên mặt đất.
Đến lúc chết, hắn vẫn không hiểu là chuyện gì đang xảy ra, không rõ tại sao mình lại chết.
Rõ ràng đã chết vì trái tim bị đâm xuyên qua rồi cơ mà, tại làm sao lại bất thình lình tấn công hắn?
Nếu như sớm biết sẽ có loại tình huống này, tên béo chắc chắn sẽ không lại gần đối phương.
Đáng tiếc đã muộn rồi, tên béo chỉ có thể dần dần chết đi hơi thở trong sự sợ hãi.
"Ngươi... Ngươi là quái vật gì vậy!"
Tráng hán khôi ngô nhìn tên béo đột ngột bị giết, nhìn Huyết Phân Thân vẫn cầm trường kiếm đứng ở chỗ cũ, tráng hán khôi ngô bị doạ rồi.
Đúng vậy.
Hắn thật sự bị dọa sợ rồi, cả người lùi về sau mấy bước, không dám tiến lên nữa.
Lúc trước hắn cảm thấy người này rất không bình thường, bây giờ càng nhận thấy sự kỳ lạ của đối phương, cảm thấy đối phương rất có khả năng không phải người.
Hắn hoảng sự trong lòng, cũng không dám đến gần nữa, lập tức quay đầu bỏ chạy, chạy tới nơi ở tạm thời của Quỷ Thần Giáo trong sự sợ hãi.
Mà hắn không hề hay biết.
Huyết Phân Thân đã chết rồi, Bản Năng Chiến Đấu của thi thể cảm nhận được ác ý, mới tiến hành bản năng tấn công.
Mà tráng hán khôi ngô, lại bị một bộ thi thể dọa tới hốt hoảng chạy trốn.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận