Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 313. Đệ tử lại lại lại thăng cấp

Chương 313. Đệ tử lại lại lại thăng cấp
Sau khi ngọc phù ngắt kết nối, Lý Hiên cuối cùng yên lòng. Hắn nặng nề thiếp đi trên chiếc giường mềm mại và dần hồi phục trong lúc nghỉ ngơi.
Bên kia.
Sau khi nhận được tin tức của Lý Hiên, Tàn Nguyệt rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, tảng đá trong lòng cũng rơi xuống.
Trong khoảng thời gian ở Trung Châu, nàng không hề cảm thấy vui sướng chút nào. Nàng vô cùng nhớ những ngày tháng ở bên Lý Hiên, nàng cảm thấy đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất của mình.
Nhưng Lý Hiên lại hy vọng nàng trở nên mạnh mẽ hơn, vì thế nàng sẽ nghe lời sư tôn, cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn. Hơn nữa, nàng cũng hy vọng bản thân trở thành cường giả siêu cấp để bảo vệ sư tôn, không bao giờ để sư tôn bị tổn thương nữa.
Quyết định xong xuôi, Tần Nguyệt bình tĩnh trở lại, một lần nữa khôi phục khí thế của thiên kiêu Vũ Tiên Tông thế hệ mới, trở nên hiên ngang oai hùng, khí khái bừng bừng.
Sau đó nàng dẫn theo đông đảo nữ đệ tử, các nàng mênh mông cuồn cuộn chạy tới sơn cốc, đi hoàn thành khảo hạch của mình.
Một bên khác.
Trong không gian đen kịt của quỷ dị.
Mười hai con giáp quỷ dị lại một lần nữa bắt đầu mở họp.
Đáng tiếc là lần này bọn chúng chỉ còn lại mười, trong góc còn có một Bạch Dương ốm yếu, cả cơ thể trông càng thê lương.
“Thỏ cũng đã chết, bị Văn Tự Thần Bí tiêu diệt, ngay cả bí bảo cũng hỏng luôn, không rõ người ra tay là ai.” Hư ảnh hình hổ âm u nói.
“Hẳn là kẻ thần bí xuất hiện trong thiên tai quỷ dị lần trước. Ta cảm thấy việc này có liên quan đến kẻ đội đấu lạp.” Chuột cau mày.
“Có khả năng, nhưng năng lực ẩn núp của Thỏ rất mạnh. Nó đã ẩn núp lâu như thế, sao đột nhiên lại bị phát hiện? Chẳng lẽ trong chúng ta có kẻ phản bội?”
Rắn nhìn Chuột, giọng nói lạnh như băng.
“Ngươi nhìn cái gì? Ngươi nghi ngờ ta bán đứng Thỏ à? Ngươi đừng quên, ta thậm chí còn không biết vị trí của Thỏ, ta bán đứng nó bằng cách nào?” Chuột tức giận nói.
“Ngươi rất giỏi ẩn núp, phương thức ẩn nấp lại còn rất giống cách ẩn nấp của Thỏ, nên ngươi sẽ tìm thấy vị trí ẩn núp của Thỏ dễ dàng hơn chúng ta. Hơn nữa, giữa ngươi và Thỏ từng xảy ra xung đột. Ngươi có động cơ ra tay, nên ngươi đáng nghi nhất.” Rắn tê tê chất vấn.
“Ngươi nói láo!”
Đôi mắt đỏ ngầu của Chuột nhìn Rắn. Nó lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ quan hệ giữa ngươi và Thỏ thì hoà thuận lắm à? Ai cũng biết ngươi nhìn chằm chằm địa bàn của nó. Nói không chừng, ngươi vừa ăn cướp vừa la làng.”
“Ngươi muốn chết à?” Rắn tỏa ra sát khí nồng đậm!
“Đến đi, ai sợ ai!” Chuột cũng không chịu thua kém, hai mắt đỏ ngầu càng thẫm đỏ.
“Đủ rồi! Tất cả câm miệng!”
Hư ảnh hình rồng quát to, câu nói của nó lập tức trấn áp tất cả hư ảnh, sau đó nó lạnh lùng nói.
“Hôm qua, Tử Vong Chi Sách chính thức đưa ra tin tức, xác nhận nước Đại Hạ là vùng đất thiên mệnh, là nơi thích hợp để hàng lâm nhất, nên chúng ta nhất định không được bỏ cuộc.”
“Nhưng ở đây ẩn giấu một thế lực mạnh mẽ, khiến chúng ta tổn thất binh lực, việc này rất phiền toái.”
“Thế này đi, sắp tới chúng ta sẽ không tiến vào nước Đại Hạ, mà cố gắng tìm một địa điểm mới để giáng xuống.”
“Nếu thật sự không tìm được vị trí khác để hàng lâm, chúng ta lại bàn bạc về nước Đại Hạ một lần nữa.”
“Rõ!”
Các hư ảnh liền vội vàng gật đầu, không dám cãi lời của hư ảnh hình rồng.
“Bạch Dương, căn nguyên của ngươi đã trở lại bao nhiêu rồi?” Hư ảnh hình rồng nhìn Bạch Dương thoi thóp trong góc.
“Đã trở lại chín mươi phần trăm, còn lại mười phần trăm không thể quay về. Ta không nỡ thẳng tay từ bỏ mười phần trăm này nên ta chỉ có thể tiếp tục trốn trong mỏ quặng.” Bạch Dương bất đắc dĩ nói.
“Cẩn thận một chút, đừng ra khỏi mỏ quặng.” Hư ảnh hình rồng nhắc nhở.
“Ngài yên tâm, có đánh chết ta cũng không ra khỏi mỏ quặng. Ta cũng không muốn bị đám người đội đấu lạp gài bẫy.”
“Vậy cứ thế đi. Tan họp!”
Vèo vèo vèo!
Hư ảnh biến mất, không gian tối đen cũng tan thành mây khói, chỉ còn lại tiếng thè lưỡi phì phì của Rắn.

Thời gian trôi qua, chớp mắt đã nửa tháng.
Sáng sớm hôm nay, ánh nắng chói chang, chim hót hoa thơm.
Lý Hiên tựa lưng trên ghế dựa, lười biếng phơi nắng.
‘Tinh! Đệ tử A Ngốc của ngài đạt tới Luyện Khí tầng hai, phần thưởng của ngài: Hỏa linh căn hạ phẩm thăng cấp lên hỏa linh căn trung phẩm.’
‘Tinh! Đệ tử Lục Trường Sinh của ngài đạt tới Trúc Cơ kỳ, phần thưởng của ngài: Lôi Đình Chi Thể.’
‘Lôi Đình Chi Thể: Có lực tương tác và khống chế cực mạnh với sấm sét, có thể tự do đi lại trong sấm sét vô tận, Huyết Phân Thân có thể kế thừa.’
“Hở?”
Lý Hiên đang chợp mắt thì choàng tỉnh. Hắn cảm nhận được một cách rõ rệt, mức độ khống chế sấm sét của mình được tăng cường rất nhiều.
Hắn đã hoàn toàn hiểu được những điểm nghi ngờ cuối cùng trong Lôi Đình Kiếm Pháp. Hắn cuối cùng cũng đã tu hành kiếm pháp này đến cực hạn.
Không chỉ Lôi Đình Kiếm Pháp, còn có Lôi Đình Đao Pháp, Thiểm Điện Bộ, thậm chí cả Dẫn Lôi Thiên Hàng đều có uy lực mạnh hơn.
Việc cải thiện này khiến Lý Hiên vô cùng hài lòng. Hắn rất hy vọng chuyện như vậy sẽ lặp lại thêm vài lần nữa.
Vèo!
Một bóng dáng xinh đẹp như thiên tiên chậm rãi bay tới từ xa, pháp bào trắng muốt tung bay trong gió, khiến nàng xinh đẹp yểu điệu như tiên tử.
Thấy bóng dáng ấy, Lý Hiên mỉm cười: “Ngươi đến rồi.”
“Vâng.”
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên, theo sau là một làn gió thơm thổi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận