Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 261. Bách điểu triều phượng

Chương 261. Bách điểu triều phượng
Kết quả là khi đang cười như điên thì bị sét đánh đau cả người. Cảm giác ấy thật sự quá bực bội, khiến dê trắng tức giận đến mức muốn chửi mẹ kiếp.
Vì tức giận, nó điên cuồng ra lệnh, chỉ huy đại quân tà ác xung phong, lao vào trận pháp trong sấm chớp ầm ầm.
Đùng đoàng!
Sấm sét dày đặc như rắn điện vặn vẹo từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ đánh xuống người dê trắng, đánh cho toàn thân nó bốc khói.
Lần này, cơn đau càng dữ dội hơn. Mặc dù đó chỉ là vết thương ngoài da, nhưng dê trắng vẫn rất giận dữ và bực tức.
Lửa giận bừng bừng, nó tiếp tục ra lệnh, thậm chí tự mình ra trận, điên cuồng đâm vào trận pháp.
Đùng đoàng!
Sấm sét dày đặc lại tới điên cuồng giáng xuống trong tiếng kêu đau đớn của dê trắng.
Bang bang bang!
Đại trận thiên lôi bị dê trắng đánh đập kịch liệt.
Cho dù đó là trận pháp nhị giai, bày bố vô cùng phức tạp, còn là trận pháp móc nối, thì cũng bị dê trắng đập chấn động.
“Chỉ là trận pháp nhị giai mà muốn bao vây ta à, nằm mơ! Ta đã đạt tới quỷ dị nhị giai. Mặc dù ta còn cách đỉnh cấp rất xa, nhưng trận pháp nhị giai vĩnh viễn đường mong vây khốn được ta, ha ha ha! A! Sấm sét chết tiệt! Sao nó càng đánh càng tàn nhẫn.”
Dê trắng tiếp tục điên cuồng va chạm, đầu nó liên tục đâm vào trận pháp. Dưới sấm sét dày đặc, nó bị đánh đến run cả người.
Trận chiến vẫn tiếp tục diễn ra.
dê trắng mất nhiều công sức, và sau khi tổn thất rất nhiều thuộc hạ, nó cuối cùng thấy trận pháp bị nứt rồi từ từ vỡ nát như mặt gương.
“Cuối cùng cũng bị đánh nát. Chỉ là trận pháp nhị giai thôi, ngươi thật sự cho rằng dê trắng ta sống uổng phí từng đấy năm sao? Bước tiếp theo là ta bắt đầu tùy tiện giết người.”
Đùng đoàng!
Sấm sét lại mãnh liệt giáng xuống, đánh cho dê trắng run bần bật một lần nữa, đánh đến mức đầu dưa của nó ngu luôn.
“Tình… tình huống gì thế? Tại sao vẫn còn sấm sét?”
Dê trắng bị sét đánh đến sững sờ. Nó quan sát thế giới bên ngoài cẩn thận, phát hiện ra bên ngoài còn một tầng trận pháp đang sáng lập lòe.
“Chết tiệt! Lại trận pháp nhị giai, tức chết mất!”
Dê trắng tức giận đến to đầu, đôi mắt cũng sắp xanh lè.
Nó bực bội, lại chỉ có thể tiếp tục chịu sét đánh và đâm vào trận pháp, rồi lại bị sét đánh đến tức giận.
Một lúc sau.
Nhìn trận pháp lại vỡ tan như gương, dê trắng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, nhưng sấm sét lại ầm ầm giáng xuống.
“Mẹ kiếp!”
Dê trắng phát điên, lửa giận bốc lên bừng bừng. Lửa giận tràn ngập khiến nó đột nhiên phồng lên gấp năm lần. Nó tức giận hét lên: “Đây là ngươi ép ta. Phá cho ta!!”
Oàng oàng oàng oàng!
Dê trắng hoàn toàn bùng nổ. Khí tức đáng sợ như biển núi bắt đầu điên cuồng phá hủy trận pháp.
Lúc này nó vô cùng mạnh, ba đòn là có thể đánh nát một trận pháp, phá xong một cái lại phá tiếp cái nữa.
Kết quả là nó đập tới đập lui, đập đến hơn trăm lần, rốt cuộc thân thể của nó không thể duy trì được nữa. Cuối cùng nó trở lại kích thước ban đầu, thậm chí còn có vẻ uể oải, không phấn chấn.
“Rốt cuộc là có bao nhiêu trận pháp? Đúng là coi trong thực lực của ta. Phá đến hơn trăm trận pháp mà ta vẫn không thể xông ra ngoài. Ta trêu chọc ai chứ?”
Dê trắng sắp khóc đến nơi. Lúc này tất cả thuộc hạ của nó đều bị đánh chết, chỉ còn mình nó đứng một mình chịu sét đánh trong trận pháp.
Bộ lông trắng của nó đã không còn biến thành máu đen nữa, vì đã bị sét thiêu cháy rồi. Nói cách khác, nó bị trọc rồi.
“Ta không tin. Ta tuyệt đối không tin còn trận pháp nữa!!”
Dê trắng tiếp tục cố gắng, điên cuồng phá trận. Nó đang mong đợi khi phá một trận pháp xong, thì sau đó phát hiện bên ngoài vẫn còn một cái nữa.
“A a a a a!!”
Dê trắng hoàn toàn bùng nổ. Nó lập tức sử dụng đại chiêu siêu cấp tiêu hoa nguyên khí, đôi mắt phóng ra huyết quang. Đó cũng là chiêu mạnh nhất của nó.
Đùng đoàng!
Huyết quang đáng sợ xoẹt qua hư không. Trong kỳ vọng nồng nhiệt của dê trắng, chiêu đó đánh vỡ ba trăm hai mươi bảy trận pháp.
Sau đó, nó thấy ánh sáng của trận pháp phía sau. Nó trợn tròn mắt, hoàn toàn chết lặng đứng ở đó.
“Vẫn còn, tại sao vẫn còn trận pháp! Kẻ nào ác độc như vậy, bày bố cho ta nhiều trận pháp như thế! Ngươi chờ đấy, lần sau, ta nhất định sẽ trả mối thù này!!”
Dê trắng giận dữ gầm rú rồi yếu ớt bước về mỏ quặng. Trong sấm chớp, nó yếu đuối như một con thú nhỏ, run run rẩy rẩy đi về.
Cuối cùng, nó trở lại mỏ quặng với nước mắt đầy mặt, hoàn toàn ẩn núp bên trong. Hơn nữa, nó thề rằng bao giờ chưa đạt tới tam giai, nó tuyệt đối không đi ra, tuyệt đối không!
Bên ngoài trận pháp.
Lý Hiên thấy dê trắng còn chưa phá hủy một nửa số trận pháp đã bỏ cuộc thì cau mày.
“Lực tấn công của con dê này yếu hơn ta tưởng tượng. Nó hẳn là quỷ dị loại điều khiển.”
Lý Hiên truyền đạt mệnh lệnh xong, linh hồn trở về bản thể, thị giác lại trở về tầng hầm.
Trong tầng hầm.
Lý Hiên nhìn ngọc phù truyền tin bên hông, gõ nhẹ một cái và giọng nói của Nam Hi liền vang lên.
“Lý Hiên, tông môn có nhiệm vụ khẩn cấp, ta phải đi rừng rậm Mê Vụ ngăn chặn quái vật mê vụ. Ngươi cứ ở lại tông môn, đừng tùy tiện rời khỏi tông môn, bên ngoài không an toàn.”
“Ừ.”
Lý Hiên đáp lại một chữ cho Nam Hi. Hắn lại gõ nhẹ vào ngọc phù, lần này là giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Băng Huyên Nhi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận