Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 646. Giao phó hậu sự (2)

Chương 646. Giao phó hậu sự (2)
Điều duy nhất cần lo lắng chính là tuổi thọ, đúng vậy, là tuổi thọ.
Tuổi thọ của nàng không nhiều, sử dụng Văn Tự Thần Bí sẽ không ngừng tiêu hao tuổi thọ của nàng.
Hiện tại nàng đã rất ít sử dụng đến Văn Tự Thần Bí khi chiến đấu, nguyên nhân đương nhiên là tuổi thọ không đủ.
Nàng cũng từng dùng Tăng thọ đan, nhưng càng về sau, Tăng Thọ đan đã hoàn toàn mất tác dụng, ngay cả thiên tài địa bảo cũng không có tác dụng với nàng.
Hôm nay, những lời mà nàng nói cho Tần Nguyệt, thật sự có hơi giống cảm giác sắp xếp chuyện hậu sự, nàng chỉ muốn sau khi mình chết đi thì có người có thể gánh vác hy vọng của Nhân tộc.
"Lý Hiên, sau này chỉ có thể dựa vào ngươi rồi."
Nguyệt phán xử lại liếc nhìn ngoại vực một cái, sau đó lấy chiếc bình sứ nhỏ, còn có thịt khô được tặng cùng.
Lúc này, ánh mắt của nàng nhìn về phía miếng thịt khô, mơ hồ cảm giác thịt khô có hơi kỳ lạ.
Chỉ yếu là miếng thịt khô này khiến nội tâm nàng dậy sóng, giống như là đang thu hút nàng vậy.
Chuyện này có chút lạ thường, là tồn tại mạnh nhất của Nhân tộc, nàng đã ăn qua quá nhiều thiên tài địa bảo, đã không có gì có thể khiến nàng cảm thấy hứng thú nữa.
Nhưng bây giờ, một miếng thịt khô quắt queo lại khiến lòng nàng dậy sóng.
Với sự nghi ngờ sâu sắc, nàng cầm miếng thịt khô lên ngửi nhẹ, nhất thời cảm thấy sức sống nhảy lên một chút, khát vọng xuất hiện ở đáy lòng.
Ôm trong lòng sự khó tin.
Nàng vén tấm lụa che mặt lên, lộ ra nhan sắc hại nước hại dân, sau đó cái miệng nhỏ hồng hào khẽ nếm thịt khô, hàm răng trắng sứ từng miếng ăn hết thịt khô.
Một lần nữa đeo tấm che mặt lên, Nguyệt phán xử lặng lẽ lơ lửng trong không trung, ngay sau đó, sức sống cuồn cuộn dâng trào trong cơ thể nàng.
Tuổi thọ vẫn không nhiều của nàng, vào giờ phút này, lại nhanh chóng tăng lên, chỉ trong chốc lát thôi mà tuổi thọ của nàng đã tăng lên đến mười năm.
"Tuổi thọ của ta vậy mà lại tăng lên mười năm, đến cấp bậc này của ta mà muốn có được mười năm tuổi thọ thì gần như là không thể rồi, nhưng bây giờ..."
Nguyệt phán xử vui mừng không thôi, tuổi thọ của nàng gần như không còn bao nhiêu nữa, bây giờ có mười năm tuổi thọ, nàng có thể tiếp tục thủ hộ Nhân tộc thêm mười năm nữa.
Nghĩ đến chuyện mười năm sau, mấy người Tần Nguyệt đều đã trưởng thành, Nguyệt phán xử vui mừng không thôi, lập tức truyền âm đến ngoại vực.
"Cảm tạ, rất cảm ơn thịt khô của ngươi, mười năm tiếp theo cứ giao cho ta."
Ngoại vực.
Lý Hiên đang bố trí trận pháp, đột nhiên nghe thấy âm thanh này, hắn dừng lại một chút, nói: "Nếu như ngươi cần thì ta vẫn còn thịt khô."
"Đã không còn tác dụng nữa, đạt đến cấp bậc này như ta, có thể cảm nhận rất nhiều thứ một cách rõ rệt, thịt khô của ngươi chỉ có tác dụng trong lần đầu thôi.”
“Đừng lo lắng, thật ra ta rất vui, có được mười năm này là ta đã thỏa mãn rồi, sau mười năm nữa Nhân tộc nhất định sẽ cường thịnh, cảm ơn."
Giọng nói mềm mại biến mất giống như thể chưa từng xuất hiện.
Lời Nguyệt phán xử nói nghe thì có vẻ rất nhẹ nhàng, nhưng Lý Hiên lại cảm thấy nặng nề vô cùng, hắn chỉ có thể tăng tốc độ bố trí trận pháp lên, gánh vác một phần áp lực.
Sau nửa giờ.
Chín Liên Hoàn Trận đã được bố trí xong, nhưng Lý Hiên vẫn không yên tâm, hắn vẫn nỗ lực bố trí, muốn khiến tất cả tà ma của căn cứ này chết hết.
Thời gian trôi đi, chớp mắt ba ngày đã trôi qua rồi.
Ngoại vực, thành Nguyên Anh.
Đông đảo cao thủ Nguyên Anh của Nhân tộc tập trung lại đây, tạo thành hai đội quân, chuẩn bị tập kích vào hai cứ điểm của tà ma, đánh cho tà ma tổn thất nặng nề.
Thật ra thì bọn họ vẫn chưa chuẩn bị đầy đủ, thậm chí còn có một bộ phận cao thủ đang trên đường đến, nhưng bọn họ không đợi được nữa rồi, nhất định phải nhanh chóng hành động.
Bởi vì dựa theo tình báo, dường như quỷ dị và tà ma đang có dấu hiệu rút lui, bọn họ nhất định phải ra tay giết chết chúng trước khi chúng toàn toàn rút lui.
Nhưng cũng bởi vì việc chuẩn bị chưa được đầy đủ, chiến đấu lần này nhất định sẽ xuất hiện thương vong, chuyện này khiến những người dẫn đầu là Tần Bất Hối, tông chủ Tiểu Khả Ái, Tần Lục Soái, Tần Thất Soái có chút do dự.
"Lục ca, Thất ca, ngày mai tu sĩ Phật Quốc Đại Lục sẽ đến rồi, thật sự không thể đợi thêm một ngày được sao?" Tần Bất Hối lo lắng nói.
"Không thể đợi được nữa rồi, bây giờ là thời khắc tốt nhất khi kẻ địch suy yếu, nếu như tất cả chúng nó đều rút thì tương lai muốn giết bọn chúng sẽ rất khó."
Tần Lục Soái nghiêm túc nói, không phải là hắn không biết phía mình chuẩn bị chưa đầy đủ.
Vì thế mà bọn họ từ bỏ căn cứ quỷ dị, chỉ chia quân thành hai đường, tiến công vào hai cứ điểm của tà ma, làm vậy là để giảm thiểu thương vong.
Nhưng cho dù là như thế thì thương vong vẫn sẽ xuất hiện, thậm chí sẽ xuất hiện rất nhiều, đây là tình huống không thể tránh khỏi, trừ khi tất cả các cao thủ tập hợp lại thì mới có thể giảm thiểu thương vong.
Nhưng bây giờ bọn họ không đợi được nữa, phải giết chết tà ma, bọn họ chỉ có thể lập tức hành động.
"Xuất phát thôi, nếu đợi tiếp thì tà ma thật sự sẽ rời đi." Tần Thất Soái nói.
"Được, xuất phát!"
Rất nhanh.
Dưới sự lãnh đạo của Tần Lục Soái và Tần Thất Soái, đại quân Nhân tộc xuất phát, lần lượt tiến về căn cứ núi Tội Nghiệt và căn cứ núi Ma Đầu của tà ma.
Bạn cần đăng nhập để bình luận