Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 353. Trả giá bằng sinh mạng (2)

Chương 353. Trả giá bằng sinh mạng (2)
“Còn nữa, các ngươi đến cứu viện chúng ta bằng cách nào? Khoảng cách quá xa, lại có khu vực nguy hiểm ngăn cách, trên lý thuyết thì người không nên tới nhất là các ngươi.”
“Vấn đề này à, ha ha ha, ngươi sẽ biết ngay thôi, đi theo chúng ta.”
Toàn bộ Táng Nguyệt Tông đều nở nụ cười, nhưng bọn họ không hề nói ra nguyên nhân, ngược lại còn cố ý gây tò mò.
“Được, chúng ta đi thôi.”
Ba Kim Đan kỳ của Phong Vân Tông gật đầu và đi theo, có điều là trong lòng bọn họ đều cảm thấy vô cùng tò mò.
Không lâu sau.
Bọn họ đứng trước lối vào hang của heo rừng, một lối đi vô cùng bẩn. Tông chủ Phong Vân Tông hơi do dự, nói.
“Chúng ta thật sự phải chui vào hang heo rừng sao? Hình như không tốt lắm đâu, dù sao chúng ta cũng là Kim Đan kỳ.”
“Có cái gì không tốt đâu. Lúc trước chúng ta còn chui vào lỗ chó, không có việc gì, đi thôi.”
Tông chủ Táng Nguyệt Tông làm gương, là người đầu tiên chui vào, sau đó là người thứ hai, người thứ ba…
Đến lượt Tông chủ Phong Vân Tông, hắn do dự hồi lâu, cuối cùng cũng chui vào theo.
Sau đó.
Sau khi bảy khúc tám ngoặt, trải qua tầng tầng lớp lớp trận pháp, bọn họ nhìn thấy Cổng Không Gian.
“Bút tích thật lớn. Vậy mà các ngươi lại xây dựng nên Cổng Không Gian ở chỗ này! Không biết ta có thể bái phỏng vị đại sư đã bố trí Cổng Không Gian một chút được không?”
Tông chủ Phong Vân Tông kinh nghi bất định hỏi, bởi vì người bình thường không thể bố trí được Cổng Không Gian, cho dù là Kim Đan kỳ, thậm chí Nguyên Anh kỳ cũng không làm được.
Chỉ những người có thiên phú đặc thù mới có thể bố trí, cho nên Tông chủ Phong Vân Tông mới ngạc nhiên đến vậy.
“Lát nữa ngươi sẽ biết.” Người của Táng Nguyệt Tông vẫn giữ kín bí mật, đồng thời dẫn đầu tiến vào Cổng Không Gian.
Phong Vân Tông không còn cách nào khác ngoài việc đi theo.
Sau khi bước vào Cổng Không Gian, bọn họ nhìn thấy Lý Hiên đang ngồi xếp bằng, mỹ phụ nhân mặc áo xanh lam vết thương chống chất và Tam trưởng lão cả người đẫm máu.
Lúc này, Tam trưởng lão đang cảnh giác canh giữ ở cửa động. Hắn nắm thanh đại đao, lạnh nhạt nhìn chằm chằm bên ngoài, đứng trong trận pháp đang dần vỡ nát, bảo vệ Lý Hiên và Cổng Không Gian trong sơn động.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Thấy cảnh này, nhóm người Táng Nguyệt Tông vội vàng hỏi.
“Không sao, yêu ma tấn công vài đợt thôi. Các ngươi đến giúp đỡ Chiến Linh Tông đi, tình hình của bọn họ cũng không lạc quan. Tọa độ không gian đã thiết lập xong, đi đi.” Lý Hiên nói thẳng.
“Được!”
Nhóm người Táng Nguyệt Tông lập tức gật đầu rồi quay đầu đi vào Cổng Không Gian.
Nhóm người Phong Vân Tông kinh ngạc nhìn cảnh tượng này và mơ hồ đoán ra được Lý Hiên là người bố trí Cổng Không Gian, vì vậy bọn họ không nói gì mà cùng bước theo vào Cổng Không Gian.
Bùm!
Âm thanh chấn động từ bên ngoài truyền đến, những con huyết đỏ rực thú rậm rạp chui ra khỏi mặt đất, điên cuồng lao về phía sơn động.
“Tự tìm đường chết!”
Tam trưởng lão phụ trách bảo vệ vung thanh đại đao, chắn trước cửa sơn động như một vị Ma Thần, hắn điên cuồng tiêu diệt tất cả huyết thú với dáng vẻ một người canh cửa vạn người cấm qua.
Với thực lực mạnh mẽ của mình, hắn cứng rắn ngăn cản tất cả đòn tấn công của kẻ địch.
Trong quá trình này, mỹ phụ nhân mặc áo xanh lam rất khẩn trương, ôm bụng bị thương, cảnh giác bảo vệ Lý Hiên.
Ngược lại. Lý Hiên hết sức bình tĩnh, nhắm mắt và bất động.
Nhưng không ai biết.
Lý Hiên đang theo dõi tình hình của ba mươi sáu nước thông qua các Huyết Phân Thân, sắp xếp các Huyết Phân Thân chiến đấu ở nhiều địa điểm, ngăn cản tà thú triều.
Rất nhanh.
Cổng Không Gian khẽ gợn sóng, một đám tu sĩ Kim Đan kỳ đi ra, lần này lại có thêm ba Kim Đan kỳ nữa, hiển nhiên đó là các tu sĩ Kim Đan kỳ của Chiến Linh Tông.
Lý Hiên nhanh chóng điều chỉnh tọa độ của Cổng Không Gian, đồng thời nói: “Các vị dùng đan dược khôi phục linh khí trước đi. Lát nữa sẽ có một trận chiến khó khăn.”
“Được!”
Tông chủ Táng Nguyệt Tông vội vàng gật đầu, nhanh chóng ngồi xếp bằng rồi uống đan dược, khôi phục linh khí.
Người của Phong Vân Tông cũng làm theo, ngược lại, nhóm người Chiến Linh Tông mờ mịt và không rõ chuyện gì đang xảy ra, tại sao một nhóm Kim Đan kỳ lại phải nghe lời của một tiểu bối.
Tuy nhiên, bọn họ tiêu hao quá nhiều nên cũng vội vàng khôi phục trạng thái.
Sau một nén nhang.
Lý Hiên mở miệng nói: “Lần này là Hãn Hải Tông. Số lượng kẻ địch đông đảo, đều là tà thú đến từ Hãn Hải. Mỗi người các ngươi vác một trận bàn theo.”
“Đây là Siêu Tụ Linh Trận phức hợp, có thể giúp các ngươi tập trung linh khí vào thời khắc mấu chốt. Không nên dùng nhiều, nó sẽ tạo nên tổn thương rất lớn cho kinh mạch. Lên đường đi.”
Lý Hiên ném một đống trận bàn sang, sau đó nhắm mắt lại và tiếp tục dò xét ba mươi sáu nước.
“Được!”
Một đám tu sĩ Kim Đan chẳng chút do dự, mỗi người đeo một đại trận bàn lớn lên rồi tiến vào Cổng Không Gian.
Nhưng sau khi sang đến bên kia Cổng Không Gian, Tông chủ Chiến Linh Tông không nhịn được nói: “Trận này này vì sao lại trông giống mai rùa như vậy? Ta không đeo có được không?”
“Không được!”
Tông chủ Táng Nguyệt Tông và Tông chủ Phong Vân Tông đồng thời phản đối. Lúc trước bọn họ còn chui qua lỗ chó và hang heo rừng.
Lúc này nhìn Chiến Linh Tông cõng mai rùa, bọn họ cảm thấy dáng vẻ cũng không tệ là bao.
“Được rồi, nếu không có tác dụng, ta sẽ cởi nó ra!”
Tông chủ Chiến Linh Tông hơi ghét bỏ trận bàn trên lưng, theo mọi người đi ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận