Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 385. Đệ tử mới Triệu Thiên

Chương 385. Đệ tử mới Triệu Thiên
Trực tiếp đập Triệu Cương đến la hét thảm thiết liên tục, đến mức máu chảy không ngừng, nện gương mặt của Triệu Cương xuống tiếp xúc thân mật với mặt đất nhiều lần.
Bộp bộp!
Lại một âm thanh nặng nề khác vang lên.
Cùng với tiếng động này, Triệu Cương cứng ngắc nằm rạp trên mặt đất như chó, đôi mắt vô thần nhìn bầu trời, cả người bất động giống như bị ngốc.
Lúc này, hắn bị đập đến mặt mũi bầm dập, gãy răng rụng ra, lỗ mũi chảy máu, hai mắt đờ đẫn. Hắn nằm rạp trên mặt đất, trong miệng còn phát ra âm thanh u ơ.
"Nhớ lấy, trong tình cảnh không có thực lực thì đừng có kiêu ngạo, nếu không ngươi sẽ chết rất thảm."
Lý Hiên lạnh nhạt nói, ánh mắt sắc bén lia xung quanh, nhìn về phía các võ giả còn lại.
Những võ giả nhìn thấy Triệu Cương vô cùng thê thảm, tất cả bọn chúng đều hoảng sợ, kẻ nào kẻ nấy đều lùi lại phía sau, trên trán ứa mồ hôi lạnh.
"Mang theo hắn, xéo!" Lý Hiên lạnh giọng nói.
"Vâng, vâng, vâng, chúng ta cút, chúng ta xéo."
Mấy võ giả xách Triệu Cương trên mặt đất lên, vội vàng chạy đi xa, nhưng bọn họ chạy quá nhanh, liên tục lộn nhào mấy cái, sau đó mới hoàn toàn rời đi.
Đợi khi hiện trường chỉ còn lại Lý Hiên và thiếu niên què chân Triệu Thiên, lúc này Lý Hiên mới quan sát kỹ đối phương, đồng thời một dòng thông tin hiện ra.
'Họ tên': Triệu Thiên.
'Tư chất': Tuyệt phẩm.
'Huyết mạch’: Không.
'Số mệnh': Một trong những vai phụ trời định, Dung Nham Đại Đế tương lai.
'Nhắc nhở': Phù hợp tiêu chuẩn thu nhận làm đệ tử.
‘Chú ý: Chân Triệu Thiên bị tàn tật, đan điền bị hủy, con đường võ giả và tu tiên bị cắt đứt, hôm nay Triệu Thiên sẽ gặp Tả Thủ Tà Y, cái chân bị què được chữa khỏi.’
‘Sau khi biết được thương thế ở đan điền không thể chữa trị được, thông qua con đường cấy ghép huyết mạch liên tiếp, Triệu Thiên nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, cuối cùng trở thành Dung Nham Đại Đế.’

Lý Hiên nhìn thông tin được hiển thị, ánh mắt hơi ngạc nhiên, hơn nữa còn cảm thấy có chút hứng thú với cấy ghép huyết mạch.
Nhưng thu nhận đệ tử mới là chuyện chính, vì vậy hắn nhìn Triệu Thiên, chuẩn bị đề nghị thu nhận đệ tử.
Triệu Thiên bị quan sát một lúc lâu, hắn vội vàng hành lễ với Lý Hiên, nói.
"Cảm tạ sự trợ giúp của tiền bối, Triệu Thiên vô cùng cảm kích."
Nói xong câu này cơ thể Triệu Thiên mới ưỡn thẳng người, chỉ là đáy mắt của hắn vẫn còn sự đề phòng.
"Không sao, tư chất của ngươi khá tốt, có muốn làm đệ tử của ta không?" Lý Hiên nhàn nhạt nói.
"Đệ tử?"
Triệu Thiên đột nhiên lùi lại một bước, ánh mắt nhìn Lý Hiên càng cảnh giác hơn.
Bởi vì, trước đây hắn là thiên tài của Triệu gia, nhận được sự ủng hộ của rất nhiều người.
Ba năm trước.
Khi đang tu hành ở ngoài thành, hắn đã gặp được một lão giả tóc tai bạc trắng.
Lão giả đó nói tư chất của Triệu Thiên rất tốt, muốn nhận hắn làm đệ tử, đồng thời còn thể hiện thực lực mạnh mẽ.
Đợi đến khi Triệu Thiên thả lỏng cảnh giác thì lão giả đột ngột đánh ra một chưởng, đánh nát đan điền, sau đó hắn lại bị đạp bay xuống sông, tiếng gãy xương vang lên phía chân phải.
Triệu Thiên vẫn nhớ rõ như in ánh mắt khinh thường và thủ đoạn tàn nhẫn của lão giả đó.
Nếu không phải hắn gặp may, bị đá vào sông, rất có thể hắn đã chết trong tay lão giả đó.
Bây giờ.
Lại có một người nói muốn nhận hắn làm đệ tử, điều này khiến Triệu Thiên nhớ đến nỗi đau trong lòng, ánh mắt nhìn Lý Hiên càng thêm cảnh giác.
"Đừng lo lắng, ta không có ác ý, hơn nữa, ngươi cũng không có gì đáng để ta lừa gạt." Lý Hiên an ủi. nói.
"Ừm."
Triệu Thiên nghĩ lại cũng thấy đúng, bản thân tay trắng, người khác đâu cần lừa hắn.
Nhưng trong lòng hắn vẫn không quên được cảnh tượng lúc đó, vẫn không dám bái sư, nhưng hắn cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội, vì vậy hắn trầm mặc một lúc rồi nói.
"Ta có thể bái ngài làm sư phụ, nhưng xin ngài hãy giúp ta một chuyện."
"Chuyện gì?" Lý Hiên nói.
"Giúp ta lấy lại nhà tổ, kẻ bị ngài đánh ban nãy tên là Triệu Cương, gia gia của hắn là Nhị trưởng lão, bây giờ đang ở trong chủ viện, hắn đã cướp đi nhà tổ của nhà ta.”
“Đó là di sản cuối cùng phụ mẫu để lại cho ta, ta không muốn nó rơi vào tay người khác, nếu như ngài giúp ta lấy lại nhà tổ, ta sẽ lập tức bái ngai làm sư." Triệu Thiên nghiêm túc nói.
"Được, đi thôi." Lý Hiên hờ hững nói.
"Nhưng thực lực của Nhị trưởng lão vô cùng mạnh, hắn đã là Khí Huyết Tông Sư rồi. Toàn Triệu tộc, chỉ có Đại trưởng lão và Gia chủ có thể sánh bằng Nhị trưởng lão, ngài thật sự có thể không?"
Triệu Thiên lo lắng nói, hắn sợ Lý Hiên không thắng được Nhị trưởng lão sẽ mất mạng.
"Khí Huyết Tông Sư thôi mà, dẫn đường đi, mọi chuyện cứ để ta." Lý Hiên tiếp tục nói.
"Được."
Triệu Thiên vừa ngạc nhiên vừa hoảng hốt nhìn Lý Hiên, âm thầm suy đoá thực lực của Lý Hiên mạnh cỡ nào mà lại bình tĩnh đến thế.
Trong sự kinh nghi bất định này, hắn bước từng bước về phía trước.
Đợi khi đến cổng nhà chính Triệu gia.
Đột nhiên có vài người hung hăng lao ra từ bên trong.
Mà những người này là đại ca và hộ vệ của Triệu Cương.
"Chính là người đội đấu lạp đó, chính hắn là người đã đánh Triệu Cương." Có người hét lên.
"Dám đánh đệ đệ của ta, chán sống!"
Cùng với tiếng gào ấy, vài người hung hăng này xông về phía Lý Hiên.
"Cẩn thận, người này có thực lực Luyện Thể tầng bảy, khí huyết vô cùng dồi dào, không dễ đối phó." Thiếu niên què chân Triệu Thiên vội vàng nhắc nhở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận