Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 468. Hắn vậy mà là thủ lĩnh người đội đấu lạp. (2)

Chương 468. Hắn vậy mà là thủ lĩnh người đội đấu lạp. (2)
“Cảm giác của ngươi không sai, năng lực của hắn quá đáng sợ, dường như hàn băng này có một tia đóng băng vĩnh viễn.” Đại trưởng lão nghiêm trọng nói.
“Mới rồi thôi, chúng ta vẫn còn đang chìm trong nguy cơ, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi vào tuyệt cảnh, nhưng Võ Thạch vừa ra tay đã ngăn cơn sóng dữ, kiềm chế đội quân.”
“Giờ đây chúng ta không sao, đội quân quỷ dị lại lâm vào hoàn cảnh nguy cơ chồng chất, hắn mạnh thật đó.” Tứ trưởng lão thán phục.
“Lạ thật, sao lúc trước Võ Thạch không ra tay? Kỳ quặc.”
“Đừng nghĩ nhiều vậy, nhân lúc hắn kiềm chế quỷ dị, chúng ta mau chóng đánh chiến, giúp hắn gánh vác chút áp lực đi.”
“Được!”
Nhóm cao tầng hét lên rồi gia nhập cuộc chiến, điên cuồng chém giết quỷ dị.
Nhưng quỷ dị cấp thấp thì còn được, bọn họ chém thêm vài lần thì vẫn có thể giết được vài con.
Nhưng thuộc hạ tinh anh đi theo quỷ dị trâu và quỷ dị heo, cùng một vài quỷ dị Kim Đan kỳ.
Đối phó với những quỷ dị này cực kỳ phiền phức, chém thành đôi ba nửa thì chúng vẫn có thể từ từ phục hồi.
Quan trọng là dù có chém chết thì cũng chỉ là chém giết một giáng lâm thể, mai sau những quỷ dị này vẫn còn có thể giáng xuống tiếp.
“Đồ ngu! Các ngươi không giết bọn ta được đâu, quỷ dị là tồn tại bất tử, ha ha ha.” Quỷ dị heo điên cuồng rống lên, vọt tới chỗ Lý Hiên như ngọn núi.
Ầm ầm ầm!
Hàn Băng Chi Thủ to lớn xuất hiện, hung hăng đánh lên người quỷ dị heo, khiến nó lảo đảo, đánh nó liên tục bay ra ngoài.
“Vô dụng thôi, ngươi căn bản không thể giết được ta, dù ngươi có mạnh, nhưng chỉ cần linh lực ngươi hết sạch, ta đây có thể bóp nát ngươi!”
Quỷ dị heo nở nụ cười dữ tợn, huyết quang trong ánh mắt chợt lóe.
Phụt!
Trên trời.
Bụng của Lý Hiên đột nhiên xuất hiện một cái lỗ máu, cơn đau thấu tim ập đến.
“Cảm nhận được rồi chứ, công kích của ta bá đạo như vậy đó, ta có thể ngồi vững trong quỷ dị mười hai cầm tinh, sao có thể không có chiêu thức sở trường chứ?”
Quỷ dị heo cười nhạo, đôi mắt lại một lần nữa ánh lên huyết quang, phóng về phía Lý Hiên.
Rầm rầm, rầm rầm!
Mấy ngàn nắm đấm hàn băng hung hăng đấm về phía quỷ dị heo, phản chiếu trong mắt nó là những cú đấm liên hoàn, đấm đến mức quỷ dị heo đến nổi đom đóm mắt, đập nó liên tiếp lui về phía sau.
Thậm chí những Hàn Băng Chi Thủ kia còn nắm lấy thân thể quỷ dị heo mà nhào xé, mạnh mẽ xé nát tứ chi nó.
“Đáng chết, đau chết đi được, buông ta ra, á á á!”
Quỷ dị heo ngửa mặt lên trời gào rú, điên cuồng giãy dụa muốn thoát ra, lại bị Hàn Băng Chi Thủ khổng lồ kia bắt lại, tiếp đến lại là một trận đập loạn điên cuồng.
Đập đến nỗi gân xanh sau ót quỷ dị heo không ngừng nảy lên, đánh nó mặt mũi sưng vù, đánh đến nó hoài nghi heo sinh.
Nó muốn phóng thích hồng quang trong mắt, nhưng sau khi bị đánh bay, nó không thể kích phát được, chỉ có thể xông về phía Lý Hiên hết lần này đến lần khác, dường như hồng quang này có hạn chế về khoảng cách.
Chẳng qua là.
Quỷ dị heo đã trưởng thành đến thể trọn vẹn, không giống quỷ dị Bạch Dương. Vừa mới xuất hiện, vẫn còn trong kỳ ấu sinh mà nó đã bị Lý Hiên đập cho một trận, đến bây giờ quỷ dị Bạch Dương vẫn còn chưa dám ra ngoài.
Quỷ dị heo trong trạng thái thể trọn vẹn cùng lợi hại, nó vẫn có thể hồi phục lại dù cho tứ chi bị tháo rời, nó điên cuồng đánh về phía Lý Hiên, có thể nói dai như đỉa đói.
“Thì ra công kích của ngươi có hạn chế về phạm vi tấn công, ngươi cũng chỉ có chút bản lĩnh này mà thôi.”
Lý Hiên cười nhạo nó, sau đó khống bàn tay hàn băng, trực tiếp bóp chặt quỷ dị heo, hứng khởi xách nó lên rồi đập điên cuồng, tiếp theo Lý Hiên nhìn quỷ dị trâu.
Lý Hiên có thể cảm nhận được, quỷ dị trâu còn đáng sợ hơn quỷ dị heo, nó tuyệt đối vẫn còn cất dấu chiêu thức cực kỳ đáng sợ.
Trước đó, khi hắn giao thủ với quỷ dị khỉ, chiến đấu hồi lâu, hy sinh một con mắt phải mới giết được quỷ dị chó, nhiêu đó đã đủ để chứng minh sự bất phàm của quỷ dị.
Dù hiện tại chỉ có quỷ dị trâu và quỷ dị heo, nhưng Lý Hiên cũng không dám khinh địch, hắn muốn tìm cơ hội bắt lấy một con, kéo vào kẽ hở không gian và giết chết nó.
“Loài người, ngươi thật sự rất cảnh giác, thôi được rồi, ta cũng không kéo dài thời gian nữa, ngươi chuẩn bị chịu chết đi.”
Quỷ dị trâu đột nhiên ngừng trên hư không, đặt hai thanh cự phủ ở phía sau, trên sừng trâu khổng lồ phát ra ánh sáng chói lọi, khí tức đáng sợ dần dần buông xuống.
“Chạy mau!”
Thấy cảnh tượng này, quỷ dị heo sợ đến mức chạy như điên, lao về phương như như một con thỏ.
Dường như những quỷ dị còn lại cũng nghĩ đến điều gì đó, con nào con nấy đều gấp gáp chạy trốn, không dám chậm lại dù chỉ một giây.
Cả chiến trường chỉ còn lại loài người đang hoang mang.
“Cơ hội tốt!”
Ánh mắt Lý Hiên sáng lên, đột ngột xuất hiện bên cạnh quỷ dị trâu, bắt được thân thể to lớn của nó.
“Sau đây, hãy hưởng thụ lễ tang mà ta đã chuẩn bị cho ngươi!” Lý Hiên nở nụ cười lạnh lùng.
“Ngươi lại dám đến gần lão ngưu ngay lúc này, ngươi chết chắc rồi, chết chắc rồi, ha ha ha.”
Tiếng cười cuồng nhiệt vang lên cách đó năm mươi trượng, đó là tiếng cười của quỷ dị heo đã chạy đi xa.
Còn quỷ dị trâu, nó cũng nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt giễu cợt, vốn chẳng quan tâm đến chuyện Lý Hiên bắt được nó.
“Cẩn thận!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận