Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 111. Hạnh Nhi bối rối

Chương 111. Hạnh Nhi bối rối
“Nhưng bọn chúng là yêu thú đó, vốn dĩ đã bài xích nhân loại, cộng thêm huyết mạch siêu phàm của bọn chúng, chúng nó vô cùng cao ngạo, trừ hai người các ngươi ra, bọn chúng không chấp thuận ai cả. Trước đó ta muốn sờ Tiểu Hắc Miêu cũng suýt nữa bị cào, bọn chúng sao có thể ngủ bên cạnh Lý Hiên được?” Hạnh Nhi không thể tin được.
“Là thật, ta tận mắt nhìn thấy, ta bảo đảm.” Tần Nguyệt giơ cánh tay trắng nõn lên làm động tác thề thốt.
“Cái này... cái này...”
Thấy Tần Nguyệt thề, Hạnh Nhi biết Tần Nguyệt không hề nói dối, nhưng Hạnh Nhi vẫn cảm thấy không chân thực.
Nàng biết rõ, hai con yêu thú nhỏ đó co yêu nghiệt bao nhiêu, ẩn chứa bên trong huyết mạch là huyết mạch thời thượng cổ, vô cùng mạnh mẽ.
Yêu thú như vậy trời sinh cao ngạo, cũng là vương giả trời sinh, bọn chúng có thể chấp thuận Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ là bởi hai nữ hài này là thiên mệnh chi tử.
Nhưng mà bây giờ.
Hai con tiểu yêu thú này lại ngủ bên cạnh Lý Hiên, đuổi cũng không đi, điều này khiến Hạnh Nhi có cảm giác không được chân thực.
Cũng vào lúc này.
Trong phòng Lý Hiên vang lên tiếng ngáp, tiếp đó là âm thanh của tiếng bước chân.
“Đều vào đây đi, nhân tiện đem hai thứ chít chít này đi đi, thật sự quá dính người.”
Trong phòng truyền ra tiếng nói của Lý Hiên, Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ nghe thấy tiếng nói liền ngoan ngoãn chạy đến, đi vào phòng.
Hạnh Nhi cũng mù mờ đi theo phía sau, nhìn Lý Hiên ở trong phòng.
Vừa nhìn liếc mắt một cách chẳng mấy để tâm, cả người Hạnh Nhi đã chấn động.
Chỉ thấy, Lý Hiên trong phòng đang ngồi trên chiếc ghế thái sư, bộ dáng uể oải uống nước.
Trên vai hắn, Tiểu Hắc Miêu híp mắt nằm bò trên đó, trông dáng vẻ vô cùng hưởng thụ.
Còn chân trái của Lý Hiên đang bị Tiểu Hắc Hùng ôm lấy, sống chết không chịu buông ra, cứ như vậy ôm ngủ.
Một màn này, cảnh tượng này.
Nhìn đến mức cả cơ thể Hạnh Nhi đều rơi vào trạng thái sững sờ, đầu óc ong ong, cảm thấy bản thân như đang nằm mơ.
Nàng nhìn biểu cảm bất lực trên gương mặt Lý Hiên, lại nhìn tiểu yêu thú sống chết không chịu rời khỏi, Hạnh Nhi xoa xoa huyệt thái dương, mông lung nói.
“Các ngươi trò chuyện đi, ta quay về đây, ta cảm thấy cách thức ra ngoài hôm nay không đúng, mọi thứ đều như đang nằm mơ, quá không chân thực.”
“Ừm, về đi, hai người các ngươi cũng về đi, mang theo cả bọn chúng đi, ta muốn đi ngủ tiếp.”
Lý Hiên ngáp một cái, đưa Tiểu Hắc Miêu trên vai cho Tần Nguyệt, lại một cước đá bay Tiểu Hắc Hùng, chuẩn bị quay về ngủ.
Kết quả giây tiếp theo.
Hai con tiểu yêu thú vèo một cái lại chạy về, một con ôm lấy chân trái Lý Hiên như trước, con kia lại nhảy lên đầu vai Lý Hiên.
Cảnh tượng này một lần nữa khiến Hạnh Nhi sững sờ tại chỗ, cả người như đã sững sờ, ngơ ngác bất động.
Một lúc lâu sau.
Hạnh Nhi mới hồi phục lại, sau đó nói câu cáo từ, hồn bay phách lạc rời đi.
Nàng phải tìm một nơi thật an tĩnh để xác nhận một chút xem bản thân có phải đã xuất hiện ảo giác không.
Yêu thú huyết mạch siêu phàm cao ngạo như vậy, vậy mà dán lại bên cạnh Lý Hiên, bị đá đi cũng không tức giận.
Yêu thú không có khí tiết như vậy khiến Hạnh Nhi hoài nghi bản thân có phải đã hoa mắt hay không, có phải đã xuất hiện ảo giác hay không.
Cho nên nàng rời khỏi nơi đó, loạng choạng rời khỏi tiêu cục Bạch Vân.
Đợi nàng rời khỏi.
Tần Nguyệt lấy chiếc túi nhỏ màu đen ở thắt lưng ra, nhanh chóng đặt lên bàn, mỉm cười nhìn Lý Hiên.
“Sư tôn, bọn ta lần này đi bí cảnh có thu hoạch rất lớn, ta chuẩn bị quà cho ngươi.”
Trong khi nói nói, Tần Nguyệt lấy đồ từ trong chiếc túi màu đen ra, vừa lấy vừa giải thích.
“Sư tôn, cái này là túi Càn Khôn, không gian rất lớn, có thể đựng rất nhiều thứ. Đây là Huyết Mạch đan, đây là Luyện Tủy đan, đây là Luyện Khí đan…”
Tần Nguyệt lấy ra một đống đồ vật từ trong chiếc túi đen, chất đầy mặt bàn, đợi lấy xong mới chớp chớp mắt nhìn Lý Hiên.
“Sư tôn, đây đều là quà cho ngài, ngài xem có thích không?”
“Ừm, ta xem xem.”
Lý Hiên lật qua mấy thứ trên bàn, đan dược hay gì hắn đều không thiếu, trực tiếp bỏ qua.
Đương nhiên, ở đây cũng có đan dược phẩm chất cao, có Luyện Khí đan dành cho người tu tiên.
Luyện Khí đan có thể gia tăng tốc độ luyện khí của người tu tiên, là loại đan dược vô cùng quan trọng, mà ở đây lại có tới hai trăm viên, số lượng không hề ít.
Nhưng Lý Hiên đã tập trung sự chú ý vào một cuốn sách trước, một quyển sách về tài liệu chế tác đặc biệt, tên sách là Luyện đan toàn tập.
Lý Hiên cầm thư tịch lên, lật xem từng trang, càng xem càng say mê.
Trong quyển sách này đều là kiến thức về đan dược, hơn nữa là kiến thức luyện đan của người tu tiên, bên trong còn có đan phương của hai mươi loại đan dược.
Ví dụ như, trong quyển sách này, Luyện Khí đan thuộc loại đan dược tu tiên cấp thấp nhất, còn có Tăng Khí đan, Tụ Khí đan, Dưỡng Khí đan,…
Tóm lại hai mươi loại đan dược này đều vô cùng hữu ích, cũng khiến Lý Hiên hiểu rõ hơn về các luyện đan sư tu tiên.
“Đồ tốt, ta lấy cuốn sách này, túi Càn Khôn này ta cũng lấy, còn lại ngươi giữ đi.” Lý Hiên chọn lấy hai món rồi nói.
“Sư tôn, ở đây còn có đan dược của người tu tiên, ngài không cần sao? Rất quan trọng đó.” Tần Nguyệt nghiêm túc hỏi.
“Có quyển sách này là đủ, đừng quên ta là luyện đan sư.”
“Được rồi.”
Tần Nguyệt thấy Lý Hiên thật sự không cần, chỉ có thể ngoan ngoãn cất đồ đi, sau đó nhìn Tống Tiểu Mỹ bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận