Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 661. Thực lực bùng nổ (2)

Chương 661. Thực lực bùng nổ (2)
Bây giờ, thấy được Phượng Hoàng như thần tích, bọn họ chọn quỳ xuống một cách đương nhiên.
Một người quỳ xuống, hành động này ngay lập tức nhắc nhở mọi người, tất cả nhanh chóng quỳ xuống và cung kính cúi đầu.
Dân chúng, võ giả, tu sĩ, tu sĩ cấp cao, đông đảo người dân cung kính hành lễ, trong lòng thành kính cầu nguyện.
Trong những tu sĩ này, thậm chí có Kim Đan kỳ, đến cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng quỳ xuống và bái lạy Phượng Hoàng mà mình tín ngưỡng.
Chỉ có ba bị Thái thượng trưởng lão Hóa Thần kỳ là không quỳ xuống, chỉ quan sát bằng ánh mắt rung động.
Nhưng sức mạnh to lớn mà Hỏa Diễm Phượng Hoàng phát ra càng ngày càng khủng khiếp, càng lúc càng phi phàm, đặc biệt là khi Hỏa Diễm Phượng Hoàng quay đầu lại nhìn về phía ba Thái thượng trưởng lão Hóa Thần kỳ.
Một cái nhìn như thể thần linh cao cao tại thượng, từ trên cao nhìn xuống chúng sinh.
Ba vị Thái thượng trưởng lão Hóa Thần kỳ đều cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng cùng thần lực đáng sợ của ngọn lửa.
Khoảnh khắc.
Ba Thái thượng trưởng lão Hóa Thần kỳ đều quỳ xuống, cung kính hành lễ, không dám khinh thường.
Ầm!
Hỏa Diễm Phượng Hoàng khổng lồ xòe cánh, ngọn lửa cuồn cuộn bừa bãi bừng lên, lan tỏa trong trời đất.
Ngọn lửa Phượng Hoàng tỏa ra quá mức bao la, cũng quá mức ngông cuồng, thậm chí không gian cũng bắt đầu không chịu nổi, từng vết nứt xuất hiện.
Nhìn thấy lực lượng bá đạo như thế, ba Hóa Thần kỳ càng thêm khiếp sợ, càng cung kính hơn.
Sau cùng.
Sức mạnh ngọn lửa đáng sợ từ từ tập hợp lại, ngưng tụ thành một quả cầu lửa lớn trong không trung, rồi dần dần yếu đi, lộ ra Tần Nguyệt anh tư hiên ngang đang giẫm lên khoảng không trong quả cầu lửa.
Tần Nguyệt của hiện tại mặc áo giáp tiên khí, áo giáp đỏ rực tôn lên vẻ đẹp động lòng người và anh khí của nàng.
Có điều, khí thế đế vương giữa ấn đường khiến nàng càng thêm cao quý, càng thêm cao cao tại thượng.
"Quá đẹp."
Bên trong hoàng thành.
Những người tu hành đến từ các quốc gia khác lặng lẽ trốn trong phòng quan sát.
Nhìn Tần Nguyệt lộng lẫy không gì sánh được trong không trung, nhìn vị Nữ Đế mạnh mẽ và mỹ lệ vô cùng này.
Trong ánh mắt những tu sĩ này ánh lên ái mộ sâu đậm, trong lòng càng nhiều suy tư, nếu có thể thú được Nữ Đế xinh đẹp như vậy thì đời này đã đủ rồi.
Nhưng bọn họ chỉ có thể nghĩ trong lòng, không dám thể hiện ra ngoài.
Bởi vì Tần Nguyệt quá mạnh mẽ, lực lượng hùng mạnh này khiến người dân trong toàn thành không dám di chuyển.
Ngay cả bầu trời bên trên tòa thành, không ai dám phi hành, vì Tần Nguyệt, không ai dám bay lên trời.
Điều này cũng khiến người tu hành đến từ bên ngoài cảm nhận được sự cường thế của Tần Nguyệt, trong lòng càng ái mộ nàng hơn.
Trong số đó.
Có một vương tử đến từ nước Tây Cống đã bị Tần Nguyệt mê hoặc, là cái kiểu mê như điếu đổ.
Là một vương tử, ngoại hình của hắn cũng khá ổn, cũng được coi là một người vô cùng anh tuấn ở Trung Châu.
Dựa vào sự tự tin về ngoại hình của mình, hắn khẽ mở cánh cửa sổ và nghĩ cách thu hút sự chú ý của Tần Nguyệt.
Nhưng vào lúc này.
Không gian khẽ lăn, một thanh niên có hoa văn Phượng Hoàng Thần Văn nơi ấn đường đột nhiên từ trong không gian bước ra, cứ thế đứng trong không trung.
Đằng sau thiếu niên là một tiên tử đẹp như thiên tiên, khí chất của tiên tử này trong trẻo lạnh lùng, vẻ đẹp điềm tĩnh đến cực điểm kia không hề thua kém Tần Nguyệt, nhất định là mỹ nhân cùng cấp bậc.
Nhìn thấy hai người đẹp tuyệt thế phương hoa trong không trung, tất cả mọi người ngẩn ra trong chốc lát, cả người sững sờ.
Cũng tại thời điểm này.
Tần Nguyệt đang đứng trong hư không nhìn người thiếu niên tuấn tú đứng đối diện mình, nàng đột nhiên nở một nụ cười ngọt ngào, khí chất lập tức chuyển từ nữ đế thành cô nương đáng yêu nhà bên.
Nhìn cảnh tượng này, đồng tử của tất cả mọi người co lại.
Bởi vì từ đầu đến cuối Tần Nguyệt đều biểu hiện vô cùng lạnh lùng, khí chất Nữ Đế cao cao tại thượng và uy nghiêm thần thánh được nàng thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Nhưng bây giờ.
Tần Nguyệt cường thế và uy nghiêm như thế lại nở nụ cười dịu dàng như cô nương đáng yêu nhà bên.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người trợn trừng mắt, trong lòng tới tấp suy đoán xem người đột nhiên xuất hiện là ai.
Cũng đúng lúc này.
Trong khi mọi người đang suy đoán.
Trước mắt bao người, trong lúc tất cả mọi người đều cảm thấy khó tin, Tần Nguyệt đang đứng trong không trung đột nhiên nhào về phía trước, ném mình vào vòng tay của người thiếu niên tuấn mỹ.
Rắc!
Vô số người nghe thấy thanh âm trái tim mình nát tan, như bị cảnh tượng trước mắt chém một nhát thật mạnh.
Chàng vương tử nước Tây Cống mê đắm Tần Nguyệt hoàn toàn chết lặng, đông cứng như thể hóa đá.
Hắn chẳng thể ngờ được rằng, hắn lại nhìn thấy khung cảnh như thế.
Nữ Vương nhất thế cao không thể chạm tới, người Nữ Đế cường đại được người kính ngưỡng, được người tôn kính như vậy.
Lại ném mình vào vòng tay của ai đó như cô nương đáng yêu nhà bên, chuyện này thật sự quá khó tin.
Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn, trong đầu ong ong không ngớt.
Thầm mến trong lòng hắn vừa mới bắt đầu đã bị phá hủy một cách tàn nhẫn như thế.
Không riêng gì hắn, rất nhiều nam tử đều có dáng vẻ như thế, ai ai cũng uất ức muốn đập đầu.
Còn về nữ tử, mặc dù không đau lòng như vậy, nhưng bọn họ cũng ăn một ngụm cơm tình thương mến thương, đều cảm thấy như bị đánh một cú thật mạnh.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận