Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 39. Hoả Linh Châu

Chương 39. Hoả Linh Châu
Ông!
Âm thanh phảng phất như ong mật phi hành vang lên, theo thanh âm này, ánh sáng rực rỡ kỳ dị rạo rực bắt đầu chậm rãi hướng phía trên dâng lên, một chữ ‘Giải’ cỡ ngón tay, xuất hiện ở giữa không trung.
" Giải!"
Khí huyết lực của Lý Hiên kích động, nhanh chóng rót vào bên trong ngọc phù thứ nhất, trong phút chốc chữ ‘Giải’ vỡ ra trên không trung, tiếng răng rắc vang lên theo.
Răng rắc!
Tiếng răng rắc không ngừng, bên trên hạt châu nhỏ loé ánh sáng đỏ cuồn cuộn, một tầng đồ vật phảng phất lớp da từ trên hạt châu nhỏ nứt ra, cuối cùng rơi trên mặt đất.
Ánh sáng màu đỏ lấp lánh, hạt châu nhỏ tản ra ánh sáng rực rỡ nóng bỏng nhàn nhạt, một cỗ lực lượng kì dị bắt đầu khởi động.
"Đây là!"
Lý Hiên không có cảm nhận được năng lượng kỳ dị, nhưng hắn luôn cảm thấy xảy ra chuyện gì, không nhịn được nhìn về phía Tần Nguyệt.
"Sư tôn, hạt châu nhỏ giải phong, nó không quá hoàn chỉnh, nhưng nó có thể hấp thu năng lượng ẩn chứa trong không trung, có thể ngưng tụ những năng lượng này,
Ta có thể cảm giác được, những năng lượng này đối với chúng ta hữu dụng. " Tần Nguyệt quýnh lên vội vàng giải thích, trong mắt to viết đầy mong đợi.
"Năng lượng?"
Lý Hiên cẩn thận cảm thụ, chỉ có thể cảm giác được hạt châu nhỏ bất phàm, nhưng lại không làm rõ được rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
"Ngưng tụ là năng lượng gì đây? Linh khí sao? " Lý Hiên nghĩ tới cái này thế giới có người tu tiên, không nhịn được hỏi.
" Đúng, linh khí, ta ngay từ đầu còn không biết tên gì, sư tôn nói một chút ta liền hiểu, nó chính là đang ngưng tụ linh khí, đem hóa thành giọt nước nhỏ."
Tần Nguyệt nghiêm túc giải thích, chớp mắt to nhìn hạt châu nhỏ.
"Thì ra là như vậy."
Lý Hiên cầm lên hạt châu nhỏ cẩn thận nhìn một chút, phát hiện nó càng lúc càng đỏ lửa, cầm trong tay giống như là một lò lửa nhỏ, hết sức ấm áp.
Song Lý Hiên cũng cảm nhận được, hạt châu nhỏ bài xích đối với mình, như nó căn bản không thuộc về Lý Hiên vậy.
Lý Hiên biết rõ cái này hạt châu nhỏ thuộc về Tần Nguyệt, dứt khoát mang hạt châu nhỏ đưa cho Tần Nguyệt, mỉm cười nói.
"Nè, hạt châu nhỏ cho ngươi."
"Sư tôn, ta không thể nhận, rõ ràng là đồ vật của sư tôn, nếu như ta muốn thì thật là quá đáng. " Tần Nguyệt lắc lắc đầu nhỏ, kiên quyết cự tuyệt nói.
"Không có chuyện gì, coi như là lễ bái sư, ban đầu lúc bái sư cũng không cho ngươi thứ gì, lần này coi là bồi thường. " Lý Hiên không thèm để ý nói.
Cái hạt châu nhỏ này bản thân là thuộc về Tần Nguyệt, có thể trợ giúp nàng tăng thực lực lên, mà thực lực của nàng tăng lên, Lý Hiên cũng có thể được khen thưởng.
Lý Hiên tự nhiên biết nên làm như thế nào, huống chi hạt châu nhỏ còn không hoàn chỉnh, tương lai nhất định sẽ bởi vì hạt châu nhỏ mà kích phát sự kiện gì, tự mình cầm phỏng chừng cả đời có thể sẽ không kích phát.
Cho nên Lý Hiên cầm tay nhỏ Tần Nguyệt, mang hạt châu nhỏ đặt ở lòng bàn tay Tần Nguyệt.
"Nhưng mà sư tôn. . . " Tần Nguyệt còn muốn nói điều gì, lại bị Lý Hiên ngăn cản.
"Cứ thu lấy đi, về sau ngươi chính là chủ nhân của nó, nếu như ngươi áy náy, tương lai cũng đưa ta một phần lễ bái sư là được. " Lý Hiên mỉm cười nói.
"Dạ dạ, tương lai ta nhất định phải chuẩn bị cho sư tôn một phần lễ bái sư thật to. " Tần Nguyệt siết quả đấm nhỏ, kiên quyết nói.
"Thật ngoan, được rồi, đi tu hành đi, ta tiếp tục nghiên cứu phong ấn. " Lý Hiên khoát tay một cái nói.
"Được rồi sư tôn."
Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, hạt châu nhỏ nắm trong tay ấm áp, tay nhỏ lúc đầu hơi lạnh của nàng biến hóa đến mức dị thường ấm áp.
Ở trong tâm tình ấm áp, Tần Nguyệt cẩn thận vừa đi vừa quay lại mà rời đi phòng ngầm dưới đất, trở về phòng nhỏ tu hành rồi.
Lý Hiên là tiếp tục nắm ngọc bội nghiên cứu, Góc Nhìn Thượng Đế nhìn về phía phương hướng hầm mỏ bạch vân.
"Trước thời hạn làm một chút chuẩn bị đi, để phòng ngừa gặp phải sự kiện khẩn cấp."
Lý Hiên nói xong, cầm đao tiếp tục khắc họa ngọc bội phong ấn, chăm chỉ không ngừng làm công việc dự phòng, phòng ngừa nguy hiểm hạ xuống.
Bên kia.
Tiểu viện cây liễu bên cạnh Bạch Vân Tiêu Cục.
Hạnh Nhi mua sân nhà nhỏ này rồi, phái người lần nữa quét dọn cùng thay đồ gia dụng, làm xong hết thảy các thứ này, nàng mới ngồi ở dưới cây liễu tu hành.
Chờ đến khi nàng mở hai mắt ra, mặt trời đã lên cao, mặt trời chói chang.
"Hô! Tu vi tinh tiến một phần, cách đột phá càng ngày càng gần, quả nhiên đến gần thiên mệnh chi nhân, tu vi tăng lên nhanh hơn."
Hạnh Nhi nghĩ tới Tần Nguyệt, cảm giác mình rất may mắn, có thể trở thành người Hộ Đạo, song nghĩ đến Lý Hiên, Hạnh Nhi nhất thời có chút bị đả kích.
"Vốn là muốn ở trước mặt Tần Nguyệt biểu hiện một chút, kết quả không nghĩ tới, một cơ hội cũng không có, ngược lại thì biểu hiện nhiều lần của Lý Hiên, khiến cho ta nhìn với cặp mắt khác xưa."
Hạnh Nhi nhẹ nhàng lắc đầu một cái, mặc dù cảm thấy Lý Hiên rất ưu tú, nhưng lại đối với Lý Hiên có oán niệm rất lớn, dù sao nàng nhưng là người Hộ Đạo, là người bảo vệ.bảo hộ Tần Nguyệt
Nhưng mà không nghĩ tới, Tần Nguyệt không tín nhiệm nàng, ngược lại tín nhiệm Lý Hiên, điều này làm Hạnh Nhi rất buồn rầu.
"Không được, phải biểu hiện một chút, chỉ có như vậy mới khả năng hấp dẫn Tần Nguyệt, để cho nàng càng tín nhiệm ta, đi theo ta rời đi."
Hạnh Nhi lẩm bẩm, trong đầu nghĩ tới cái viên hạt châu nhỏ này, nhất thời lộ ra vẻ mỉm cười.
"Hỏa Linh Châu thuộc về trạng thái phong ấn, chỉ có người tu tiên mới có thể giải trừ phong ấn, mấy ngày nay ta cố ý không ra tay, chính là vì để cho Tần Nguyệt biết, cởi ra phong ấn có bao nhiêu khó khăn.
Bây giờ cũng đến lúc ta ra tay, chỉ cần ta ở Tần Nguyệt trước mặt đem Hỏa Linh châu giải phong, Tần Nguyệt liền sẽ rõ ràng ta mới là cực mạnh, ha ha ha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận