Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 156. Thuấn Di

Chương 156. Thuấn Di
Trong tầng hầm.
Tần Nguyệt lặng lẽ ngồi dưới đất, im lặng không nói.
Rất lâu sau.
Một giọng nói không thể nghe thấy vang lên: “Đừng mong cướp hắn đi, ai cũng đừng hòng!”
… …
Thế giới bên ngoài.
Trong tiểu viện.
Lý Hiên giắt sáo ngọc trắng vào thắt lưng, yên lặng lắng nghe phần thưởng của hệ thống.
‘Ting! Đệ tử của ngài đột phá đến Luyện thể Tông Sư, chúc mừng ngài nhận được hai phần thưởng.’
‘Ting! Mời chọn lựa phương thức nhận thưởng, 1, nhận riêng, 2, nhận cùng một lượt.’
“Ta chọn nhận cùng một lượt, sau này đều là nhận chung một lượt.” Lý Hiên quả đoán đưa ra chọn lựa trong lòng.
‘Ting! Chọn lựa hoàn tất, chúc mừng ngài nhận được thiên phú không gian: Thuấn Di.’
‘Thuấn Di: Thiên phú này là thiên phú không gian đặc thù của bộ tộc Không Linh, chỉ cần tiêu hao linh hồn lực là có thể thi triển Thuấn Di, có thể thông qua thiên tài địa bảo đặc thù để thăng cấp.’
“Thuấn Di? Vậy mà là năng lực không gian, tốt, vô cùng tốt!”
Lý Hiên vui mừng khôn xiết, rất bất ngờ vì bản thân lại nhận được năng lực thiên phú tốt như vậy.
Phải biết rằng.
Ở thế giới này, muốn Thuấn Di vô cùng khó, chỉ có những đại tu sĩ kia mới có thể làm được điều này.
Nhưng mà, bây giờ, bản thân lại nhận được năng lực Thuấn Di một cách dễ dàng như vậy, điều này đối với hắn mà nói tuyệt đối là một sự kinh ngạc vô cùng lớn.
Lý Hiên đang vui mừng, gấp rút muốn thử năng lực Thuấn Di, cho nên hắn lập tức truyền năng lực cho Huyết Phân Thân.
Nhưng sau một loạt thử nghiệm, Lý Hiên nhíu mày.
Bởi vì Huyết Phân Thân không có linh hồn lực, căn bản không thể sử dụng năng lực Thuấn Di, điều này khiến lông mày Lý Hiên càng nhíu chặt hơn.
“Thôi vậy, sau này ta tự mình thử nghiệm, trước tiên xem tình hình của Tần Nguyệt thế nào rồi, theo lý mà nói nàng nên ra ngoài rồi mới phải.”
Lý Hiên xoay người đi vào phòng bên, sau khi bước vào phòng liền nhìn thấy Tống Tiểu Mỹ và Lam bà bà đang ngồi trên ghế chờ đợi.
“Tần Nguyệt đâu?” Lý Hiên hỏi.
“Nàng vẫn ở trong tầng hầm, sư tôn, tình hình của Tần Nguyệt rất kỳ lạ, ta lo lắng cho nàng.” Tống Tiểu Mỹ u sầu nói.
“Ừm, ta đi xem xem.”
Dứt lời, Lý Hiên sải bước đến tầng hầm.
Trong phòng.
Lam bà bà lặng lẽ quan sát Lý Hiên, nhìn thấy cây sáo bạch ngọc giắt trên eo Lý Hiên.
Tiếp đó nàng lại dùng thuật pháp thăm dò để quan sát tu vi của Lý Hiên, phát hiện chỉ là võ giả Khí Huyết, trong lòng Lam bà bà tò mò.
Việc giúp Tần Nguyệt trấn áp tâm ma quả thực rất thần kỳ, Lam bà bà không còn coi Lý Hiên là một võ giả bình thường nữa.
Nhưng Lam bà bà nhìn không ra điểm đặc biệt của Lý Hiên, trong lòng suy đoán Lý Hiên có phải là người trời sinh đã nắm giữ năng lực đặc thù hay không.
Về điều này.
Lý Hiên không hề để ý.
Sau khi hắn thả bước đi xuống tầng hầm, hắn nhìn thấy Tiểu Tần Nguyệt đang lặng lẽ ngồi trong tầng hầm.
“Trở nên xinh đẹp rồi.” Lý Hiên vừa đi vào vừa nói.
“Sư tôn!”
Tần Nguyệt vốn đang thẫn thờ, sau khi nghe thấy giọng nói của Lý Hiên thì lập tức đứng dậy, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy vẻ kinh ngạc vui mừng.
“Đưa tay cho ta.”
Lý Hiên đi đến trước mặt Tần Nguyệt rồi đưa tay phải ra, chuẩn bị dùng Trấn Áp Tinh Thần thăm dò xem tình hình của Tần Nguyệt, xem xem còn tàn dư tâm ma hay không.
“Ừm.”
Tần Nguyệt cũng không hỏi tại sao, ngoan ngoãn đưa cái tay nhỏ cho Lý Hiên nắm.
Rất nhanh.
Sức mạnh của Trấn Áp Tinh Thần bắt đầu dập dờn, từ từ thăm dò tình hình của Tần Nguyệt.
Mười phút sau.
Lý Hiên thu Trấn Áp Tinh Thần lại, cười nói: “Không sao, mọi thứ đều khá tốt, có muốn đi dạo với ta không?”
“Muốn, rất muốn.”
Tần Nguyệt vội gật đầu, vô cùng mong đợi việc đi dạo cùng Lý Hiên.
“Vậy đi thôi.”
Lý Hiên nắm lấy tay nhỏ của Tần Nguyệt, đưa Tần Nguyệt rời khỏi tầng hầm trong bầu không khí ấm áp.
Cách xa vạn dặm.
Một đạo cô trẻ tuổi mặc đạo bào giản dị, trên cổ tay đeo một chiếc vòng bạc, nàng lặng lẽ đứng trên không trung, đôi mắt như nước nhìn bốn phía.
“Kỳ lạ! Hôm nay ta chợt có linh cảm, cảm thấy bản thân sẽ nhận một nữ đệ tử thuộc tính hỏa, và giúp nàng độ kiếp. Nhưng tại sao kiếp nạn lại đột nhiệt lại biến mất? Nàng đã độ qua rồi sao ? Vậy ta tìm kiếm bằng cách nào đây?”
Thần thức của đạo cô trẻ tuổi thăm dò tứ phía, toàn lực thăm dò vị trí của nữ đệ tử.
Nhưng không thể xác định được vị trí kiếp nạn, đạo cô trẻ tuổi không thể xác định được nữ đệ tử đang ở vị trí nào, cứ tìm như vậy chẳng khác nào mò kim đáy bể.
“Bắt buộc phải tìm cho ra nữ đệ tử này, ta có thể cảm nhận được, nàng rất quan trọng.”
Đạo cô trẻ tuổi hơi suy tư, quyết định thông qua tông môn tu tiên của nước Đại Hạ tìm kiếm nữ đệ tử.
Sau khi đưa ra quyết định.
Đạo cô trẻ tuổi phút chốc biến mất, khi xuất hiện trở lại, nàng đã đi đến bên trong đại điện của Thanh Liên Tông thuộc nước Đại Hạ.
Trong đại điện của Thanh Liên Tông.
Lúc này.
Tông chủ Thanh Liên Tông và các vị trưởng lão đang họp, đang thương thảo về việc di dời tông môn, sự xuất hiện của đạo cô trẻ tuổi làm sắc mặt những người đang có mặt thay đổi.
Bởi vì bọn họ hoàn toàn không phát giác ra đạo cô trẻ tuổi xuất hiện như thế nào, cho dù là tông chủ cũng không thể thăm dò ra.
Đợi đến khi nhìn thấy chữ ‘tiên’ được may trên trang phục của đạo cô trẻ tuổi, mọi người lập tứng đứng dậy.
“Tông chủ Thanh Liên Tông Chu Chính, bái kiến tiền bối Vũ Tiên.” Tông chủ Chu Chính của Thanh Liên Tông vội vàng hành lễ.
“Bái kiến tiền bối!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận