Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 206. Cương thi tà ác

Chương 206. Cương thi tà ác
Một nữ tu hơi mập mạp bay ra từ trong rừng lao ra, châm giẫm lên phi kiếm, ngừng lại ngay bên cạnh của người trung niên đầy mùi rượu.
"Sư huynh, không phải ngươi nói muốn nhập Diệp Phàm làm đệ tử sao? Vì sao lại ra tay nặng như vậy?" Nữ tu hơi mập mạp nghi ngờ hỏi.
"Tư chất của tiểu tử này rất tốt, nhưng quan niệm của hắn không tốt, người tu tiên cả đời như ta xem việc trảm yêu trừ ma, bảo vệ chúng sinh là nhiệm vụ, nhưng tiểu tử này lại bảo vệ cương thi, quan niệm sai lệch như thế, ta bắt buộc phải sửa lại cho hắn, chỉ có như thế mới có tư cách làm đệ tử của ta." Người trung niên đầy mùi rượu nghiêm túc nói.
"Được thôi, nhưng quả thật tên cương thi này rất kỳ lạ, thực lực không mạnh nhưng có thể đi dưới ánh mặt trời." Nữ tu hơi mập mạp khó hiểu.
"Quả thật là kỳ lạ, nhưng suy cho cùng tà vật vẫn là tà vật, sớm muộn gì cũng hại người, bây giờ trên người Diệp Phàm đẫm máu, mùi máu tanh chắc chắn sẽ thu hút cương thi. Ta đoán rằng cương thi sẽ hút máu của Diệp Phàm, đến lúc đó ta lại ra tay cứu giúp lần nữa thì có thể khiến Diệp Phạm hiểu được tâm tư ý tốt của ta."
Người trung niên đầy mùi rượu lấy bầu rượu ra, uống một ngụm rồi giải thích.
"Hóa ra là thế, vậy ngược lại càng khiến người ta mong chờ hơn." Nữ tu hơi mập mạp bỗng nhiên tỉnh ngộ.
"Không bao lâu nữa cương thi sẽ hành động, chúng ta chỉ cần đợi là được."
Hai người âm thầm sử dụng thần thức quan sát, nhìn thấy Diệp Phàm và cương thi đi đến một ngôi miếu đổ nát trong ngọn núi gần đó, giống như là chuẩn bị nghỉ ngơi trong ngôi miếu đổ nát đó vậy.
"Trong ngôi miếu đổ nát đó có hơi kỳ lạ, có lẽ bên trong có quỷ vật tồn tại." Người trung niên đầy mùi rượu nói.
"Diệp Phàm chỉ là một võ giả, hắn căn bản không nhìn thấy quỷ vật, bây giờ hắn lại còn bị thương nặng, e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng." Nữ tu hơi mập mạp cau mày.
"Rắc rối rồi! Vốn định dò xét cương thi, ai có thể ngờ được sẽ xuất hiện quỷ vật cơ chứ."
Người trung niên đầy mùi rượu thở dài, đang định đến cứu thì đột nhiên nhìn thấy cương thi bảo vệ Diệp Phàm.
"Chẳng lẽ cương thi phát hiện ra quỷ vật sao? Sư huynh, cương thi có thể nhìn thấy quỷ vật sao?" Nữ tu hơi mập mạp hỏi.
"Ta cũng không biết, cương thi này thật sự hơi kỳ lạ, nó vậy mà lại không làm hại Diệp Phàm, ngược lại còn bảo vệ hắn, kỳ lạ, tiếp tục để ý đi."
"Được."

Một bên khác.
Trước ngôi miếu đổ nát.
Huyệt Phân Thân cương thi cẩn thận đánh giá ngôi miếu đổ nát đó, dưới Góc Nhìn Thượng Đế đã dung hợp với Mắt Âm Dương, nó nhìn thấy quỷ khí đang dập dờn bên trong ngôi miếu đổ nát.
"Đại sư huynh, có phải là phát hiện ra gì không?" Diệp Phàm yếu ớt nói.
"Hà... hà hà hà..."
Huyết Phân Thân cương thi phát ra tiếng khàn khàn, sau đó vác Diệp Phàm lên, chạy nhanh vào trong rừng núi.
A!
Tiếng gầm u ám vang vọng tứ phía, khiến cho người nghe được phải sởn gai óc.
Cùng với âm thanh này, quỷ khí đen như mực nước xông ra từ trong ngôi miếu đổ nát, giống như cơn sóng bao phủ lấy Diệp Phàm.
Nơi mà hắc khí này đi qua, lá cây xanh mơn mởn từ từ hóa thành màu vàng, khô héo hoàn toàn.
Nhưng đây chỉ là khởi đầu.
Cùng với sự xuất hiện của hắc khí, tiếng rào rít và tiếng gầm nối tiếp lấy nhau vang lên, một cảm giác kinh hoàng mãnh liệt tràn ngập trong lòng của Diệp Phàm.
"Chết! Cùng nhau chết đi, cùng nhau hưởng thụ mùi vị của cái chết đi, hahaha!"
Tiếng gọi của nam và nữ vang vọng, như thể là có rất nhiều người cùng nhau gào thét lên, nghe vô cùng đáng sợ.
Cũng vào lúc này.
Hắc khí đen như mực nước giáng xuống, sắp bao phủ Diệp Phàm và Huyết Phân Thân cương thi.
Nhưng đúng lúc này.
Huyết Phân Thân cương thi đột ngột quay đầu lại, mở miệng hung dữ phát ra những âm thành khàn khàn khó nghe.
"Hà!"
Trấn Áp Tinh Thần mãnh liệt vang vọng khiến cho hắc khí rung động dữ dội, giống như bị cố định, nhất thời không thể tiến lên.
Nhân cơ hội này.
Huyết Phân Thân cương thi vác Diệp Phàm tiếp tục chạy, nhanh chóng xuyên qua núi rừng.
Trong rừng rậm phía sau.
Người trung niên đầy mùi rượu và sư muội ngạc nhiên nhìn cảnh tượng này, không dám tin mà nhìn chằm chằm vào cương thi.
"Tấn công kiểu tinh thần, cương thi này còn có năng lực như thế." Người trung niên đầy mùi rượu rất ngạc nhiên.
"Thật sự rất hiếm thấy, chúng ta tiếp tục quan sát."
"Được!"
Dưới sự chú ý của hai người.
Huyết Phân Thân cương thi và Diệp Phàm vẫn đang chạy, mỗi lần khi hắc khí sắp giáng lâm đều có thể trấn áp hắc khí, từ đó tiếp tục chạy trốn.
Cuối cùng.
Sau khi chạy được một khoảng cách rất dài, cách hắc khí lạ thường đó rất xa, cuối cùng thứ đó quay trở lại trong ngôi miếu đổ nát. Diệp Phàm chạy thoát.
Không lâu sau.
Huyết Phân Thân cương thi dẫn Diệp Phàm đi vào một sơn động an toàn ẩn náu.
Chỉ là.
Huyết Phân Thân cương thi nhìn Diệp Phàm vết thương chất chồng, nhìn Diệp Phàm sắp hôn mê, nó trầm mặc giống như đang cân nhắc gì đó.
Trong rừng rậm.
Nữ tu hơi mập mạp khen ngợi: "Tên cương thi này thật tốt, chẳng lẽ tà vật cũng có lương thiện thì sao?"
"Không thể nào! Tà vật chính là tà vật, mãi mãi không thể lương thiên, tên cương thi này cứ quan tâm đến Diệp Phàm, nói không chừng nó đang đợi sau khi Diệp Phàm hôn mê thì sẽ hút máu của Diệp Phàm."
Người trung niên đầy mùi rượu lên tiếng nói, cùng với lời nói của hắn, Diệp Phàm đã thật sự hôn mê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận