Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế

Chương 399. Mỹ nhân bầu bạn (2)

Chương 399. Mỹ nhân bầu bạn (2)
Một đám đệ tử nhỏ giọng bàn tán.
Thấy Băng Huyên Nhi xinh đẹp như thiên tiên yên lặng đứng bên cạnh Lý Hiên giống như một mỹ nhân lạnh lùng ngoan ngoãn, mọi người đều ghen tị khôn nguôi.
Đặc biệt là Băng Huyên Nhi còn kề sát với Lý Hiên như vậy, thân thể còn hơi tiếp xúc nữa, điều này khiến mọi người càng nhìn càng đố kị, căm hận hy vọng Kiếm Si sẽ hung hăng đánh Lý Hiên một trận.
Ngược lại thì Kiếm Si không để ý đến điều này, hắn chỉ nhìn Lý Hiên một cách vô cùng tự tin, bộ dạng thiên tài kiêu ngạo.
"Ngươi không thắng được ta đâu, đi đi."
Lý Hiên vung ống tay áo, không đếm xỉa gì đến Kiếm Si, chủ yếu là do đối phương quá yếu, hắn không có tâm tư đánh với kẻ yếu như này.
"Không thắng được? Còn chưa đánh mà ngươi đã nghĩ ta không thắng được?" Kiếm Si không chịu từ bỏ, tiếp tục hỏi.
"Ta chỉ đang nói sự thật." Lý Hiên nói thật.
"Sự thật? Nực cười, sự thật ở đâu? Ngay cả đánh còn chưa đánh thì ngươi dựa vào cái gì để phán xét kết quả?"
Tiêu Kiếm vẫn không chịu từ bỏ, thậm chí còn rút thanh kiếm sau lưng ra, bộ dạng muốn đánh.
Băng Huyên Nhi bên cạnh có chút nhìn không nổi nữa, đôi tay nhỏ trắng nõn của nàng nắm lấy ống tay áo Lý Hiên, đối mắt với Lý Hiên một cái. Sau khi thấy Lý Hiên không phản đối thì nàng tiến lên một bước, nói.
"Ngay cả trận pháp Hiên thiếu gia tiện tay bố trí còn không phá được, ngươi làm gì có tư cách thách đấu với Hiên thiếu gia? Rõ ràng là ngươi đã thua rồi."
"Đây..."
Kiếm Si nghe thấy lời này thì hơi sững sờ, trong nháy mắt sắc mặt hắn đen đi.
Bởi vì hắn phát hiện ra dường như mình thật sự đã thua rồi, quả thật mình không phá được trận pháp này.
Chủ yếu là do trận pháp này quá lợi hại, ở trong đó hắn như đang đứng trong mê cung, căn bản không phá được, điều này khiến hắn rất buồn bực.
Nhưng hắn vẫn không phục, tiếp tục nói.
"Ta thừa nhận rằng về phương diện trận pháp thì ta không bằng ngươi, nhưng hôm nay thứ ta muốn so là sức chiến đấu, không phải là trận pháp. Lý Hiên, đến đánh một trận sảng khoái với ta nào, để ta xem ngươi trưởng thành bao nhiêu rồi."
"Quả nhiên là không chịu hết hy vọng, Hiên thiếu gia, ngươi đoán chuẩn thật."
Băng Huyên Nhi xinh đẹp như thiên tiên quay đầu lại, đôi mắt to đen láy nhìn về phía Lý Hiên, trong con ngươi xinh đẹp có sự ngưỡng mộ mơ hồ.
Rõ ràng là trước đó bọn họ đã trao đổi qua một lượt rồi, đã nhắc đến một vài câu đánh giá về Kiếm Si.
"Được rồi, ta đi giải quyết chuyện này, Huyên Nhi đi vào pha ấm trà đi, đợi sau khi pha xong thì chuyện bên này cũng giải quyết xong rồi."
Lý Hiên vỗ nhẹ vào bờ vai mềm mại của Băng Huyên Nhi, dặn dò nàng đi vào pha trà.
"Được, Hiên thiếu gia."
Băng Huyên Nhi gật cái đầu nhỏ, ngoan ngoãn quay về pha trà, để lại mọi người với vẻ mặt ngạc nhiên.
Bọn họ nhìn Băng Huyên Nhi nghe lời như vậy, nhìn Lý Hiên tùy ý vỗ lên vai của Băng Huyên Nhi như thế.
Bọn họ càng cảm thấy Lý Hiên đã chiếm được Băng Huyên Nhi, hai người đã có quan hệ nam nữ rồi.
Kết quả này khiến mọi người càng ấm ức, càng khó chịu, tất cả các cảm xúc tiêu cực đều tuôn trào.
Nhiều cảm xúc như vậy cũng cung cấp cho Lý Hiên lượng lớn Tình Tự Chi Thủy.
Hắn thầm cảm thán trong lòng, địa vị của Băng Huyên Nhi trong lòng các đệ tử Thanh Liên Tông quá cao.
Chỉ vừa dẫn dắt một chút là bọn họ đã bộc lộ nhiều cảm xúc như vậy, quả thật chính là công cụ sản xuất Tình Tự Chi Thủy hình người.
Lý Hiên quyết định, sau này rảnh rồi thì ra ngoài đi dạo với Băng Huyên Nhi , kích thích đám đệ tử trong tông môn này thật nhiều để kiếm thêm Tình Tự Chi Thủy.
Đối diện.
Đệ tử tông môn vây xem không biết tâm tư của Lý Hiên, nếu như biết thì đoán chắc là bọn họ sẽ tức đến hộc máu.
Không còn cách nào, nhìn thấy Lý Hiên và Băng Huyên Nhi gần gũi, bọn họ đã buồn bực khôn nguôi rồi, nếu như nhìn thấy nhiều hơn nữa thì đoán chắc là bọn họ sẽ tức chết.
Lạc đề rồi, chúng ta quay lại vấn đề chính thôi.
Kiếm Si nghe thấy Lý Hiên dặn Băng Huyên Nhi đi vào pha trà, còn nói pha trà xong thì bên này cũng giải quyết xong thì có chút không thoải mái, cảm thấy Lyd Hiên đang kinh thường hắn.
Kiếm Si trong tâm trạng khó chịu siết chặt trường kiếm, thanh liên sau lưng hắn chuyển động dữ dội, linh khí xung quanh nhanh chóng tụ lại.
Rất nhanh, khí tràng linh lực mạnh mẽ đã hình thành xung quanh cơ thể hắn, dao động không khí cũng đang run rẩy cũng khiến Kiếm Si càng bất phàm hơn, càng mạnh mẽ hơn.
Đệ tử xung quanh thấy cảnh này thì biết trận đấu sắp bắt đầu rồi, ai nấy đều háo hức quan sát, chờ mong được nhìn cảnh Kiếm Si đánh Lý Hiên.
"Lý Hiên, tta ngưng tụ kiếm ý thành một chiêu gọi là Trảm Thiên Kiếm, uy lực cực mạnh, nếu như ngươi có thể tiếp một chiêu này thì ta thừa nhận ngươi mạnh hơn ta! Cẩn thận nhé."
Dứt câu, kiếm ý mạnh mẽ từ trên cơ thể Kiếm Si xông lên, điên cuồng cuộn trào ra bốn phía.
Luồng kiếm ý này rất mạnh, thậm chí nó còn khiến kiếm của các đệ tử xung quanh rung lên thoe, cũng khiến đám đông chấn động.
Chỉ là, ngay trong thời điểm này.
Lý Hiên chầm chậm giơ cao tay cánh trái, mỉm cười nói: "Vậy thì bắt đầu đi."
Cùng với câu nói của Lý Hiên, tay trái của hắn khẽ búng tách một cái, tiếng búng tay này không lớn, nhưng lại vô cùng giòn giã.
Búng xong cái búng tay này, Lý Hiên khẽ mỉm cười nói: "Kết thúc rồi, nên trở về uống trà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận