Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1005 -



Chương 1005 -




Chỉ thấy cô cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay: "Thời gian sắp đến, vừa rồi lời ta nói cho ngươi đều nhớ kỹ sao?"
Giang Nam gật đầu: "Nhớ kỹ!"
Làm sao có thể không nhớ được? Lão tử vẫn luôn ở bên cạnh xem a!
Diêu Hồng đứng dậy, thần sắc ngưng trọng: "Nhớ kỹ, giờ khắc này ngươi chính là Giang Nam, nhất định đừng lộ ra vẻ khiếp sợ, phải kiêu ngạo một chút!"
Hai mắt Giang Nam híp lại, khóe miệng gợi lên một nụ cười tà mị!
"Ta ngược lại muốn nhìn xem, Huyết Minh đến tột cùng có bao nhiêu lá gan!"
Diêu Hồng kinh ngạc nhìn Giang Nam!
Trời ạ! Đây không chỉ là vấn đề giống, quả thực chính là hắn a!
Mấy giờ huấn luyện đặc biệt này không uổng phí, Tiểu Duy quả nhiên có thiên phú về phương diện này!
Chỉ thấy Diêu Hồng chân thành đi tới trước mặt Giang Nam, vì hắn nhẹ nhàng sửa sang lại cổ áo, vỗ đi bụi nổi trên vai!
"Nếu như xảy ra chuyện ngươi cứ đi trước, không cần lo cho ta, ta tự có an bài!"
Giang Nam ngẩn ra, lão đại Diêu Hồng này có chút thú vị!
Giang Nam không cảm thấy được sự vô tình tàn nhẫn mà người trong thế giới ngầm nên có từ trên người cô...
"Ta nghe theo lão đại!"
Diêu Hồng cười khẽ: "Gọi ta Diêu Hồng, đừng lộ tẩy, đi thôi!"
Nói xong kéo cánh tay Giang Nam qua, ôm vào trong ngực mình!
Diêu Hồng rất cao, mang giày cao gót là đứng ngang với Giang Nam, ước chừng đến hắn lông mày!
Diêu Hồng ngạc nhiên nhìn Giang Nam: "Sao lại cứng đờ? Là xấu hổ sao? Ha ha ha ~ Đều là con gái, có cái gì mà xấu hổ!"
Nói xong vỗ vào lưng Giang Nam: "Đi thôi!"
Giang Nam hít một hơi thật sâu!
Giang Mập Đỏ! Ngươi không được lộ tẩy, ngươi bây giờ là Cố Tiểu Duy a!
Chỉ thấy Giang Nam thuận thế ôm eo Diêu Hồng, Diêu Hồng cũng sửng sốt!
Giang Nam cười nói: "Như vậy càng tự nhiên hơn!"
Hai người ra cửa, chỉ đi về phía phòng tiệc!
……
Nhà vệ sinh dưới lầu, Cố Tiểu Duy tỉnh lại mang vẻ mặt hoảng sợ!
Phát hiện mình bị trói trong phòng tắm!
Sinh vật màu đỏ béo mập, trên đỉnh đầu còn mang theo một cái ăng ten kia đến tột cùng là cái quỷ gì a!
Làm sao nó có thể tự trói mình vào đây mà không bị lão đại phát hiện?
Còn lão đại? Lão đại gặp nguy hiểm? Người vừa rồi là Huyết Minh?
Cố Tiểu Duy điên cuồng suy tư sắp điên rồi, đây đến tột cùng là thủ pháp trói người gì mà không chút kẽ hở a, cái này phải giải tới khi nào?
Mình đây xem như là bị bắt làm tù binh sao?
Tại sao lần thứ hai mình bị bắt làm tù binh lại là ở trong phòng tắm a!
Chờ đã! Tại sao lại là lần thứ hai?
Không phải đây là lần đầu tiên sao?
Nhưng Cố Tiểu Duy bị trói chặt ngoại trừ phát ra tiếng "Ngô ngô ngô ngô" yếu ớt! Tiếng kêu gì khác cũng không phát ra được!
Mà giờ phút này trong đại sảnh yến hội, cao tầng Huyết Minh đã đến!
Lúc này trong đại sảnh yến hội, trên bàn tròn bày đầy sơn hào hải vị!
Mười mấy người đàn ông để đầu đinh mặc âu phục giày da, hai tay đút túi đứng ở bên cửa sổ!
Cấp bậc đều là Hoàng Kim!
Sau tai đều xăm một con rắn hổ mang màu máu quấn quanh hình xăm lưỡi kiếm!
Đúng là dấu hiệu của Huyết Minh!
Mà một người đàn ông trung niên đeo kính màu trà, mặc âu phục màu vàng da mãng xà ngồi ở vị trí chủ vị!
Bộ dáng hơn 50 tuổi, trong tay chống một gậy hổ mang màu đỏ như máu, do tài liệu dung linh không biết tên chế tạo!
Đúng là Minh Chủ Huyết Minh, Vạn Đông Thần, cấp bậc Tinh Diệu 2 sao!
Vẻ mặt cực kỳ không vui: "Người còn chưa tới sao?"
Người phụ nữ ngồi bên cạnh hắn mặc quần áo bại lộ, dáng người xinh đẹp, khuôn mặt hoàn mỹ, cũng là Kim Cương 3 sao không yếu!
Mái tóc dài ngang eo màu xanh nước biển cực kỳ chói mắt, cười lạnh nói: "Ả đàn bà thối Diêu Hồng kia thật sự coi mình là đại nhân vật? Ngay cả Thần ca cũng không nể mặt?
Nói xong lại rút vào trong lòng Vạn Đông Thần, khẽ vuốt gương mặt của hắn: "Thần ca ~ hạ hỏa nha, nếu như hạ hỏa được, đêm nay người ta giúp ngươi!"
Mười mấy đàn em Hoàng Kim phía sau nhao nhao bày tỏ kính ý, vẻ mặt tức giận!
Nhưng vẻ mặt Vạn Đông Thần lại không kiên nhẫn: "Ngụy Trường Thắng? Đã xảy ra chuyên gì?"
Kỷ Hàm nghiến răng, vẻ mặt lạnh lẽo!
Lên Tinh Diệu rồi liền không có hứng thú với lão nương sao?
Tầm mắt cao? chướng mắt lão nương?
Đều tại con điếm thúi kia!
Ngụy Trường Thắng ở bên cạnh trán đổ mồ hôi lạnh, vẻ mặt cười bồi: "Thần ca đừng nóng vội a, đã hẹn tối nay, người phụ nữ kia làm sao dám không đến?"
"Dù sao Bồ Công Anh ở trong mắt Thần ca bây giờ, cũng chỉ có như vậy, ngài nói có đúng không?"
Vừa nói vừa chạy đến bên cạnh Vạn Đông Thần rót trà!
Giọng nói vừa ra, nơi nào còn có sự trầm thấp từ tính của đàn ông? Nhiều hơn vài phần xôn xao! Vài phần quyến rũ!
Dáng người tuy rằng vẫn là hình quả lê rất dầu mỡ, nhưng màu da trắng nõn hơn không ít, hầu kết biến mất, râu ria cũng không có, thậm chí còn để lại tóc dài!
Vạn Đông Thần kích động rùng mình một cái: "Ngươi nói thì nói, đừng dựa vào ta gần như vậy! Ghê quá!"
Nụ cười của Ngụy Trường Thắng cứng đờ, thiếu chút nữa cắn nát hàm răng!
Chuyện ở Voyny, mình mất hai đợt bảo bối, đầu đạn hạt nhân cũng không lấy được! Còn làm mất trứng của mình!
Biến thành kẻ nghèo chân chính!
Trở về không chỉ bị Minh Chủ đánh một đợt, tìm đủ loại phương pháp cũng không thể hoàn về thứ đã mất!
Ngụy Trường Thắng hóa bi thống thành sức mạnh lên tới Bạch Kim, nhưng Bạch Kim cũng không thay đổi được sự thật mình biến thành kẻ nghèo rớt mồng tơi!
Khiến cho hiện tại có không ít người trong tổ chức đều ở sau lưng gọi mình là Ngụy công công!
Giang Nam chết tiệt!
[Giá trị oán khí từ Ngụy Trường Thắng +1001!]
[Giá trị oán khí từ...]
Vạn Đông Thần nhếch miệng cười: "Nhưng lời người nói quả thật rất dễ nghe!"
Hai mắt Ngụy Trường Thắng sáng ngời, vội vàng thuận cán bò lên!
"Tục ngữ nói cơm ngon không ngại muộn nha, ngài vừa lên Tinh Diệu, thế lực ngầm trong nước có thể chống lại chúng ta cũng không có mấy nhà!"
"Trong khoảng thời gian này chunng ta thường xuyên có nhiều động tác lớn, nuốt không ít thế lực, tin chiến thắng liên tục, Bồ Công Anh có thể không sợ sao?"
"Thần ca cứ yên tâm đi, đóa hoa hồng Diêu Hồng này ngài hái chắc rồi, đến lúc đó chúng ta lại liên hợp với Bồ Công Anh!"
"Cái gì mà La Sát, Quần Anh Hội, Cửu Môn, tất cả đều phải đứng sang một bên!"
Vạn Đông Thần liếm liếm môi: "Đóa hoa hồng này, ta đã muốn hái từ lâu rồi!'
Kỷ Hàm oán độc trừng mắt nhìn Ngụy Trường Thắng, cô căn bản không muốn Diêu Hồng tranh giành tình cảm với mình, có niềm vui mới, người cũ như mình nhất định sẽ thất sủng!
Nhưng lại không thể làm gì!
Ngụy Trường Thắng không sợ chút nào trừng mắt trở về, lão tử lăn lộn trong Huyết Minh lâu như vậy, công pháp nịnh nọt sớm đã đại thành, tất nhiên biết làm cách nào mới có thể hợp ý minh chủ!
Bỉ ổi cười nói: "Bồ Công Anh cũng không chỉ có một đóa hoa Diêu Hồng, cả một vườn hoa này, Thần ca ngài mỗi ngày đổi một đóa!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận