Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1473:

Chương 1473:
Kim Hạo nóng nảy, Trần Đạo Nhị mà chết, mình kiếm ai đòi tiền chứ?
Nhưng mình cũng không dám làm loạn, nếu không nhất định sẽ trở thành người bị đuổi đánh!
"Lão đệ! Hiện tại cũng không phải là thời điểm nội chiến, Trần Đạo Nhị mà xong đời, chỉ bằng bản thân ta căn bản ngăn không được bọ ngựa này!"
"Ngươi là hệ không gian, không có kỹ năng khống chế bọ ngựa sao?"
Giang Nam âm thầm cười lạnh, bản thân không lên? Lại muốn xúi ta lên?
Nhưng Trần Đạo Nhị thật đúng là không thể chết, chỉ bằng vào một mình Kim Hạo cung không kéo chân được bọ ngựa, mà mình cũng không chạy thoát được!
Không khỏi cắn răng nói: "Ta... Ta chỉ có thể khống chế trong chốc lát, đại ca nhất định phải nhắm chuẩn thời cơ!"
Hai mắt Kim Hạo sáng ngời, Giang Nam thật đúng là có chiêu?
"Ầm!"
Linh Sa Trần Đạo Nhị vỡ nát, mắt thấy không gian nhận liền chém xuống!
"Nhanh đi!"
Thật sự không được, lão tử chỉ có thể dùng tới át chủ bài!
Đúng lúc này, Giang Nam vừa mở ra trùng động không gian, ném lựu đạn tới!
"Ầm!"
Điện quang bảy màu bắn ra, bao phủ phạm vi 100 mét, bao trùm luôn cả bọ ngựa cùng Trần Đạo Nhị bên trong!
Thân thể hai người trong nháy mắt trở nên cứng đờ, thần tình lập tức trở nên hoảng sợ!
Chỉ thấy bọ ngựa đột nhiên nhảy múa, thân thể lắc lư lên xuống một cách có tiết tấu!
Ngay cả hai chân liêm đao cũng khua động theo, phát ra từng tiếng xé gió!
Một cỗ hỗn nguyên nhất khí khuếch tán ra!
Lưu Mãng mở to hai mắt: "Đây... Đây là bọ ngựa quyền sao?"
Mà Trần Đạo Nhị cũng không chịu không chế, căn bản không đè nén được nội tâm muốn khiêu vũ!
Một phát bật dậy từ trong hố, phần hông tựa như được lắp động cơ chấn động, điên cuồng xoay trái xoay phải!
Hai tay vũ động tựa như sóng!
Thế mà lại nhảy điệu múa Hawaii, nương theo Trần Đạo Nhị vũ động, váy cỏ cũng theo đó mà lắc lư!
Xuyên thấu qua khe hở váy cỏ, cơ mông như ẩn như hiện!
Trong miệng còn gào lên: "Khiến trái tim ngươi tan nát..."
"Ôm lấy ngươi oh my baby!"
"Ngươi mẹ nó cũng biết ta thật sự không cách nào quay lại!"
[Giá trị oán khí từ Trần Đạo Nhị +1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
Đây là kỹ năng khống chế quỷ quái gì? Tại sao lão tử lại không khống chế được mà nhảy múa chứ?
Ánh mắt Lưu Mãng đều bị cay mù, phải tưởng tượng ra bao nhiêu chị gái quần áo tả tơi mới có thể bù đắp lại được chứ?
Trần Đạo Nhị quát: "Ra tay! Mau ra tay đánh nó đi!"
Giang Nam vừa nhảy múa vừa la lên: "Đại ca! Mau dùng chiêu thức mạnh nhất của ngươi công kích bọ ngựa đi! Thứ này không khống chế được bao lâu!"
Ánh mắt Kim Hạo cũng ngây ngất, tuy không rõ thứ này dùng nguyên lý gì, nhưng bọ ngựa này hiện giờ tựa hồ không nhúc nhích được?
"Chiêu thức mạnh nhất sao? Chờ!"
Kim Hạo rút ná cao đeo bên hông ra!
Thứ đồ chơi này có thể hội tụ linh lực toàn thân, một kích bắn ra tuyệt đối là một kích mạnh nhất của mình!
Giờ phút này không dùng thì còn đợi đến khi nào chứ?
Chỉ thấy Kim Hạo bắn ná, linh lực cả người hội tụ vào dây thun, linh lực hút ra hết khiến hai chân mềm nhũn!
Nhưng cũng âm thầm cảm thấy hưng phấn, thật sự có tác dụng?
Nhưng mà Giang Nam đứng ở một bên biểu tình lại cứng đờ, ánh mắt trở nên cổ quái!
Bản thân dù thế nào cũng không nghĩ tới, Kim Hạo sẽ lựa chọn dùng ná cao su vào lúc này a?
Hơn nữa còn đang hình thức tự ngắm...
Một viên linh đạn chói mắt hội tụ thành hình, nhắm vào đầu bọ ngựa, ầm ầm phóng ra!
"Vèo" một tiếng, không hổ là cường giả cấp Tinh Diệu, một thân linh lực hội tụ, linh đạn dao động khủng bố đến cực điểm, tản ra hào quang chói mắt!
Bắn về phía bọ ngựa với tốc độ đáng kinh ngạc!
Ánh mắt Trần Đạo Nhị sáng ngời, cho dù là linh thú cấp Tinh Diệu, lấy trình độ công kích này tuyệt đối cũng không chịu nổi!
Chỉ cần bắn trúng...
Nhưng linh đạn vốn đang bay tới bọ ngựa lại vẽ một đường cong duyên dáng trên không trung!
Bắn thẳng tới phía Trần Đạo Nhị, nhất cử xuyên thấu váy cỏ, bắn vào trên người Trần lão nhị!
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang, ầm ầm nổ tung!
Chỉ thấy váy cỏ của Trần Đạo Nhị nổ tung, cả người đen sì!
Sắc mặt xanh mét, ánh mắt lồi ra, há miệng muốn kêu, lại bởi vì đau nhức mà không phát ra được chút âm thanh nào!
A a a~
Kim Hạo: A cái này...
Giang Nam:...
"Đại ca! Không phải đã nói là không nội chiến, cùng nhau đối phó bọ ngựa sao? A ~ ta biết rồi, vừa rồi nhất định là ngươi muốn mê hoặc Trần lão nhị đi?"
Nói xong liếc mắt nhìn thương thế của Trần Đạo Nhị!
"Tê... đại ca ngươi thật ác độc, trảm tước trừ căn a?"
Trần Đạo Nhị ngửa mặt lên trời rống to: "Kim! Hạo! Ta *! Ngươi làm phản a? Ngắm chỗ nào đấy?"
"Ta giết ngươi! Ta giết ngươi a!"
Nói xong mắt đỏ vọt về phía Kim Hạo, nhưng lúc này bọ ngựa xanh cũng thoát khỏi trói buộc!
Bọ ngựa vung đao rơi, một cánh tay của Trần Đạo Nhị bị chém rơi, máu tươi văng ra!
Nhưng mà Trần Đạo Nhị lại căn bản mặc kệ, giết về phía Kim Hạo!
Kệ mẹ kế hoạch của hắn! Thù giết chim sẻ, không đội trời chung!
Kim Hạo bối rối, vội vàng giải thích: "Không! Không phải! Ta rõ ràng ngắm bọ ngựa? Ta cũng không biết sao lại bắn trượt?"
"Ta đâu có ngốc? Ta bắn ngươi làm gì chứ?"
Trần Đạo Nhị chửi ầm lên: "Ngươi mù à? Bọ ngựa kia lớn hơn 70 mét! Lão tử có một chút như vậy, ngươi có thể bắn lệch được?"
Thần sắc Giang Nam nghiêm chỉnh: "Đại ca, nên nói thì cũng phải nói, lời giải thích này của ngươi, ta cũng không tin được!"
"Đã là lúc nào rồi? Còn che giấu cái gì nữa? Ta chơi hắn là xong!"
"Sợ hắn làm quái gì chứ?"
Ánh mắt Trần Đạo Nhị đỏ lên: "Ngươi ngươi ngươi! Hay cho Kim Hạo ngươi! Ngươi diễn với ta? Nói! Hắn cho ngươi bao nhiêu tiền?"
Kim Hạo gấp gáp vò đầu: "Thật sự không phải! Ta không ngắm..."
Giang Nam: "Cũng phải công nhận một chiêu dương đông kích tây này của ngươi, lão đệ ta cũng không nghĩ tới!"
"Quả nhiên là đại ca! Dân giang hồ! Lợi hại!"
[Giá trị oán khí từ Kim Hạo +1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
Vẻ mặt Kim Hạo tức hổn hển, không cách nào giải thích được?
Ngươi có thể đừng ở bên cạnh châm ngòi thổi gió hay không?
Ta đều đã rối tung lên rồi đây!
Trần Đạo Nhị đã hoàn toàn tức giận, mở ra toàn bộ hỏa lực tiến công về phía Kim Hạo!
Kim Hạo thì không muốn chạm vào Trần Đạo Nhị, không ngừng tránh né công kích!
Bọ ngựa xanh:
Là ta đang chơi các ngươi có được hay không? Sao hai người lại cãi nhau rồi?
Ta thân là bọ ngựa ta không xứng có mặt mũi sao? Hay là không sợ lão tử cắt lát cho hai người các ngươi?
Khinh thường ai vậy chứ?
Bọ ngựa xanh lại chém về phía hai người!
Giang Nam ở bên cạnh phất cờ hò hét: "Đại ca! Ngươi chơi hắn, chơi hắn đi!"
Một màn phát sinh trong sân đã khiến đám người Tử Diên Lưu Mãng hoàn toàn nhìn đến ngây ngẩn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận