Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 132 -



Chương 132 -




Sắc mặt Vương Thiết ngưng trọng, bên trong đôi mắt lộ ra sự sắc bén.
Giang Nam cứ như vậy mà tùy ý đứng tại chỗ, thậm chí không thèm bày tư thế!
Thế nhưng vẫn không tìm được điểm sơ hở nào từ trên người hắn!
Như vậy lại càng khiến Vương Thiết cảm thấy một loại cảm giác áp bách đủ để ngạt thở!
Nhưng cũng không quản được nhiều như vậy!
Cất bước tiến lên!
Vương Thiết nắm chặt đấm giống như là như đạn pháo đập tới, thậm chí như có tiếng xé gió xuất hiện.
Giang Nam không trốn tránh, mắt thấy nắm đấm đã sắp nện vào trên mặt hắn!
Tất cả mọi người đều nín thở nhìn theo!
Chẳng lẽ nam thần chỉ là một tên lừa gạt?
Sợ tới choáng váng?
Nhưng vào lúc này, Giang Nam động!
Một chân nhẹ giơ lên, hướng về đầu gối của Vương Thiết đạp một cái!
Vương Thiết nháy mắt mất đi trọng tâm!
Quyền phong xoẹt qua gương mặt của Giang Nam!
Thân thể nghiêng về phía trước, như muốn té ngã!
Trong kinh hãi, hắn thấy được nắm đấm của Giang Nam!
Giống như là Giao Long phá hải!
Nhanh! Chuẩn! Hung ác!
"Rầm!"
Một tiếng vang trầm, nắm đấm đập vào trên bụng Vương Thiết!
Lực lượng khổng lồ khiến cả người Vương Thiết đều cách khỏi mặt đất!
Thân người cong lại như một con tôm bự!
Quỳ trên mặt đất ôm bụng! Con mắt bạo trừng, trong đó tất cả đều là tơ máu đỏ.
Giãy dụa một hồi, đều không thể đứng dậy!
Giờ khắc này, toàn trường yên tĩnh!
Tô Nhuế há to miệng, không thể tin mà nhìn Giang Nam!
Sự lợi hại của Vương Thiết rõ như ban ngày!
Thế nhưng Giang Nam chỉ dùng một cước lại thêm một quyền?
Nhẹ nhàng thoải mái! Hơn nữa trong mắt mọi người!
Vương Thiết đã mất đi cân bằng càng giống như tự mình đâm đầu vào nắm tay của Giang Nam!
Chuyện này sao có thể!
Con mắt của huấn luyện viên Trần Lập tỏa sáng, chỉ với một đấm và một đá này đã thể hiện được rất nhiều!
Một Vương Thiết! Căn bản không thử được thực lực của Giang Nam!
Thiếu niên này, đến tột cùng mạnh cỡ nào?
Hắn muốn nhìn thử!
"Đều lên hết cho ta! Ai đánh ngã Giang Nam! Miễn ba ngày huấn luyện thân thể!"
Lời này vừa ra!
Vô luận là lão binh, vẫn là tân binh đều đỏ ngầu con mắt!
Nguyên một đám tựa như mãnh hổ xuất lồng cuồng bạo xông tới!
"Mẹ nó! Chơi hắn!"
"Chúng ta có nhiều người như vậy, không hạ nổi nam thần sao?"
"Hôm nay nam thần không ngã, đừng nói chúng ta là Ám Dạ!"
Giang Nam: ? ? ?
"Con mẹ nó!"
"Lão già kia! Ngươi phun hết dưa hấu của ta ra!"
Còn có thể chơi như vậy sao?
Lúc này Giang Nam liền muốn chạy!
Sơn Miêu: "Tiểu Nhuế! Thả lĩnh vực!"
Giang Nam trực tiếp bụng nổ!
Mẹ kiếp!
Sao cứ cảm giác Sơn Miêu chiêu mộ cô nương này đến Ám Dạ chính là vì khắc chế mình a!
"Ta nói cho các ngươi biết! Các ngươi không thể đánh lại ta!"
Các lão binh bị chọc giận.
"Cho ngươi biết thế nào là lợi hại!"
"Không chơi ngã ngươi, ta lộn đầu đi vệ sinh!"
"Để ta dạy ngươi cách làm người! Nhìn ta . . . Ngao!"
Lão binh kia còn chưa nói xong đã trực tiếp bị Giang Nam đấm cho một quyền!
Con mắt trợn trắng, nằm thẳng tắp trên mặt đất!
Chỉ thấy Giang Nam cởi trần tung hoành trong đám người!
Từng quyền thả ra! Trong mắt tràn đầy hưng phấn!
Một quyền lại một quyền!
Các lão binh vốn cho rằng Giang Nam gặp phải nan đề hai quyền không địch nổi bốn tay!
Nhưng trên thực tế Giang Nam bạo phát giống như một tòa núi lửa di động!
Nắm đấm cực nặng! Bị một quyền nện vào, liền giống bị xe tải đụng phải!
Thân pháp khủng bố, kỹ thuật càng là kinh người!
Vật lộn, tán đả, nhu thuật Brazil, Thái quyền, phong cách thay đổi liên tục!
Căn bản không bắt được bóng dáng của Giang Nam!
Dù là nắm đấm đấm vào trên người Giang Nam, nhưng cảm giác như đấm trúng tấm thép!
Tay đều bị chấn động!
Tố chất thân thể chống lại được một chiếc G-Class tông cho bay hơn 30 mét, mà không phát hiện chút thương tổn nào!
Há có thể bị một quyền hai quyền quật ngã?
15 phút đồng hồ sau! Trên mặt đất nằm một đống người!
Giang Nam chống đùi, thở dốc từng ngụm!
Mồ hôi trong suốt theo cằm nhỏ xuống, cả người giống như mới vớt từ trong nước ra!
"Người anh em nói lộn đầu đi vệ sinh kia, thời điểm đi nhà xí nhó gọi ta một tiếng!"
Trần Thần khóc: "Nam thần! Ta mẹ nó sai rồi oa!"
Trần Lập ngồi không yên!
15 phút đồng hồ đánh ngã 70 gã quân đoàn Ám Dạ!
Thậm chí còn có khí lực nói đùa!
Cái này con mẹ nó là kỹ thuật chiến đấu khủng bố gì vậy?
Chiến Thần Hoa Hạ?
Hắn đi lính nhiều năm như vậy còn chưa bao giờ thấy qua ai ở độ tuổi nhỏ như vậy, lại mãnh liệt đến mức này!
Tô Nhuế đã ngây dại!
Cô rốt cuộc đã biết vì sao Sơn Miêu muốn đích thân xuất thủ bắt Giang Nam trở lại rồi!
Bằng không thì sợ là không có người có thể làm được như Giang Nam!
Trong mắt đã mang theo vài phần sùng bái!
Mạnh! Quả thực mạnh đến phát nổ!
Đúng lúc này!
Chỉ thấy Sơn Miêu duỗi đầu lưỡi đỏ liếm liếm môi một cái!
Trong mắt đều là sự hưng phấn!
Bỏ đi quân trang! Buộc tóc đuôi ngựa!
Lạc Thiên Hồng mặc một thân áo bra thể thao, cơ bắp rõ ràng!
Tám khối cơ bụng! Thân cao một mét chín khủng bố khiến cho cô so với nam binh bình thường càng có lực áp bách hơn!



Bạn cần đăng nhập để bình luận