Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 911 -



Chương 911 -




Giang Nam đỏ mặt: "Thật ngại quá, kích động, chờ ta tái chiến với bọn họ!"
Bose đã hoàn toàn không biết nói gì, toàn thân ngươi chỉ còn một cái miệng có thể động đậy a!
Vậy mà vẫn có lực sát thương tới như vậy?
Một cái miệng điên cuồng sát thương ba Đạo Thiên? Đều khiến cho người ta tức giận nói không nên lời!
Đừng có giễu cợt người ta nữa a, chạy thế này rất vất vả!
Năng lượng hấp thu hoàn toàn không đủ để chạy, còn như vậy nữa, không bao lâu nữa nhất định sẽ bị đuổi kịp!
Khi đó khó mà chơi được...
……
Tàn tích khu 53!
Buffett rốt cục hung hăng thở phào nhẹ nhõm, động đất đã ngừng, vòi rồng lửa đã tan, thiên thạch cũng không rơi, linh họa cũng đã trấn áp được!
Miệng núi lửa bị chặn lại, cũng không nhổ nước miếng về phía mình nữa!
Hơn nữa đã thông báo xong cho cấp trên, phong tỏa toàn cảnh, lấy Giang Nam làm mục tiêu săn tìm cấp một!
Núi lửa: A ô!!!
Buffett lau mồ hôi lạnh trên trán: "Tất cả... rốt cuộc đã qua rồi sao?"
Nhìn miệng núi lửa bị bịt kín, Buffett cười khinh miệt một tiếng!
Lại giơ ngón giữa lên!
Ngươi có thể làm gì được ta?
Núi lửa: ????!!!!!
Một cỗ lực lượng mãnh liệt từ sâu trong lòng đất bắn ra, miệng núi lửa cho dù bị ngọn núi khác chặn kín kẽ, nhưng vẫn có nham thạch bị đè ép mà ra!
Bên trong là áp lực đè nén cực lớn!
Ngọn núi bắt đầu rung động, rạn nứt!
Mặt Buffett trắng bệch, sẽ không...
Đùng!
Một tiếng nổ tựa như trời đất sinh ra!
Chỉ thấy núi lửa cao tới hơn 3000 mét ầm ầm nổ tung!
Mấy trăm triệu khối đá khổng lồ xen lẫn dung nham đỏ thẫm bắn ra khắp nơi, tràn ngập đất trời!
Chân Buffett run rẩy: "Martin! Ngươi hố chết bọn ta rồi!"
Hỏa khí nghẹn ba bốn ngàn nằm nói chặn là có thể chặn được sao?
Không cho ta nhổ nước bọt? Xem ta bắn ngươi a!
Lão tử không làm núi nữa!
Vô số nham thạch đá vụn rơi xuống, bao trùm cả hẻm núi khu 53!
Nơi này dâng lên một đám mây hình nấm khổng lồ, bốc hơi mà lên!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, bốn người Diệp Trấn Quốc rốt cuộc cũng đã chạy tới vị trí khu 53!
Giờ phút này nhìn một màn trước mắt mà hoàn toàn sợ ngây người!
Núi lửa cũng không còn, tại chỗ là một cái hố sâu siêu cấp lớn, nham thạch tùy ý chảy xuôi, khí nóng cuồn cuộn đập vào mặt!
Đám mây hình nấm vô cùng khổng lồ và hoành tráng!
Về phần khu 53... Phòng vệ sinh số 7 cũng không còn...
Triệu Đức Trụ lẩm bẩm nói: "Tên nhóc Giang Nam đã cho nổ một quả bom hạt nhân ở chỗ này sao?"
Diệp Trấn Quốc che mặt: "Tiểu Dương cũng thật là, thứ nguy hiểm như vậy làm sao có thể để Giang Nam cất trong túi tùy tiện thả chơi?"
Lê Băng nuốt một ngụm nước miếng, khuôn mặt nhỏ trắng bệch: "Đây thật sự là do Giang Nam làm ra?"
Hàn Mộng Lộ vội la lên: "Đạo Thiên nơi này sẽ không bỏ qua Giang Nam, không có thời gian! Ta phải uống thuốc dùng tới tuyệt chiêu!"
Hàn Mộng Lộ thật sự rất lo lắng cho Giang Nam!
Hiện tại mọi chuyện đã biến thành cái dạng này, rõ ràng Đạo Thiên nước Mỹ đã đuổi theo!
Giang Nam chỉ là một Hoàng Kim 4 sao, chạy được như thế nào?
Nếu như còn không đuổi theo, chờ tới thời điểm tìm được Giang Nam chỉ sợ xác cũng đã lạnh!
Mà Hàn Mộng Lộ không biết chính là... Giang Nam hiện tại cũng rất lạnh!
Chỉ thấy cô lấy ra một viên thuốc nhỏ màu lam từ trong túi nhét vào trong miệng ăn!
"Băng Băng! Khôi phục cho ta, nếu không đầu của ta sẽ vì quá tải mà cháy hỏng mất!"
Lê Băng có chút hưng phấn liếm liếm môi: "Giao cho ta!"
Khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Mộng Lộ bởi vì tác dụng của thuốc mà trở nên đỏ lên, ánh mắt ngày thường vẫn híp rốt cục mở ra!
Linh kỹ: Đôi Mắt Chúng Sinh! Quá tải!
Trong thoáng chốc một cỗ sóng não rất mạnh lấy Hàn Mộng Lộ làm trung tâm khuếch tán ra ngoài!
Trong lúc vô hình tiến vào đầu người khác, cùng hưởng góc nhìn thần kinh!
Có thể nói hiện tại trong phạm vi sóng não chạm đến, cơ hồ hình ảnh mà mỗi người nhìn thấy thì Hàn Mộng Lộ đều có thể nhìn thấy!
Giờ khắc này trong đầu của cô hiện ra mấy trăm vạn hình ảnh, trên khuôn mặt tươi cười của Hàn Mộng Lộ tràn đầy sắc thái thống khổ, đang lọc hình ảnh cực nhanh!
Lê Băng vội vàng tiến lên: "Linh kỹ thiên phú, Moa Moa Taz!"
Nâng khuôn mặt Hàn Mộng Lộ lên, rồi hôn lên đó!
Phục hồi bộ não quá tải của cô ấy!
Diệp Trấn Quốc cùng Triệu Đức Trụ mở to hai mắt nhìn một màn này, mặt già đỏ lên, vội vàng quay đầu đi!
Con mẹ nó! Thanh niên ngày nay!
"Ai... Tiểu Long nhi, đợi lát nữa đánh nhau đừng sợ bị thương, cứ liều mạng?"
"Sao vậy?"
"Này, ngươi có phải là đàn ông hay không?
Triệu Đức Trụ nói xong lại nháy mắt về phía Lê Băng!
Diệp Trấn Quốc bất chợt hiểu ra: "À ~ Hiểu hiểu hiểu! Được lắm lão Trụ! Ha ha ha!"
Đúng lúc này, ánh mắt Hàn Mộng Lộ tràn đầy kinh ngạc: "Tìm được rồi, Giang Nam... Tê?"
"Mau mau mau! Mau đuổi theo ra biển, nếu không thì không còn kịp nữa!"
Thần sắc Diệp Trấn Quốc ngưng trọng, mang theo ba người xông thẳng về phía biển!
……



Bạn cần đăng nhập để bình luận