Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 87 - Cân Linh Châu



Chương 87 - Cân Linh Châu




Hạ Dao cười hắc hắc: "Sau này lăn lộn cùng ngươi! Ta cũng sẽ được ăn xiên nướng trong Linh Khư!"
Chung Ánh Tuyết cũng cười theo, lập tức sửng sốt: "Chờ một chút! Đồng đội? Các ngươi đây là..."
Hạ Dao ôm Chung Ánh Tuyết: "Ngươi không biết đâu! Tiểu Nam vì đến Linh Võ Tùng Giang của chúng ta, thế nhưng vẫn luôn cố gắng hết sức!"
"Chỉ muốn giúp ngươi giải quyết phiền toái! Biết tên khốn kiếp họ La kia vì sao xin nghỉ không?"
"Đều là công lao của Tiểu Nam!"
"Lần này nếu như lấy được top 3, hắn sẽ đến Linh Võ Tùng Giang với chúng ta!"
"Đã là lúc đá La Thiên Tường và Hàn Thành ra khỏi đội rồi! Chúng ta cùng tổ đội đội!"
Hai mắt Chung Ánh Tuyết trong nháy mắt trở nên ướt át.
Cô cứ tự hỏi sao La Thiên Tường lại xin nghỉ?
Thì ra trước lần trung tâm thương mại cháy, hắn đã thương lượng với Hạ Dao rồi sao!
Nhìn Giang Nam tươi cười!
Trái tim Chung Ánh Tuyết tan ra!
Một phen nhào tới,ôm lấy Giang Nam!
Chôn đầu sâu vào hõm vai hắn ta!
"Sao không sớm nói cho ta biết? Hai người giấu ta lâu như vậy!"
Loại cảm giác sau lưng này có người yên lặng trả giá cho mình...
Nó thực sự tốt!
Giang Nam cười hắc hắc: "Không phải ta sợ ngươi lo lắng sao!"
Chung Ánh Tuyết vẫn ôm chặt như trước, không muốn buông tay!
Hạ Dao ở bên cạnh nghiến răng!
Nó giống như một con sói đã xù lông!
Tức giận không chịu được!
Biết vậy không nói với cô ấy!
Kết quả để cho Giang Nam chiếm tiện nghi!
Mình còn chưa từng ôm qua như vậy!
Giang Nam vẻ mặt đắc ý, nhướng mày với Hạ Dao, lộ ra nụ cười thắng lợi.
"cái này... So với ôm ấp, ta càng muốn hôn!"
Chung Ánh Tuyết đỏ mặt!
Hạ Dao đi lên một tay liền tách hai người ra!
"Hôn cái gì mà hôn! Không hôn! Tránh xa hắn ra!"
Giống như ác khuyển hộ thực, đem Chung Ánh Tuyết bảo vệ ở phía sau!
"Đắc ý cái gì? Ba trường, ngươi không nhất thiết sẽ nằm trong top 3!"
"Lời nên nói cũng đã nói ra hết! Nếu còn không lấy được, mặt mũi cũng đều vứt đi!"
Đôi mắt sáng bóng của Giang Nam: "Nếu ta tgianh được! Hơn nữa còn là hạng nhất thì phải làm sao bây giờ?"
Hạ Dao nửa điểm không tin: "Ngươi nói làm gì thì làm cái đó!"
Nhưng nói xong, cứ cảm giác có chỗ nào không đúng!
Sao lại có loại cảm giác trúng bẫy?
Giang Nam cười hắc hắc: "Nếu ta lấy hạng đầu, ngươi liền giặt quần lót cho ta một tháng!"
Hạ Dao có chút chột dạ nhưng tên đã lên dây không thể không bắn ra!
Trong lòng đều hối hận!
Vừa rồi không đáp ứng là được rồi...
Nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Giặt thì giặt, nếu ngươi không lấy được sao?"
Giang Nam buông tay: "Vậy ta sẽ giặt quần lót giúp ngươi 1 tháng!"
Hạ Dao: ???
Ai lại chơi vậy chứ?
Nhìn thế nào cũng đều cảm thấy mình là người chịu thiệt...
Thật muốn đổi ý.
Bên phía lão sư đã kêu gọi tập hợp, bắt đầu thống kê thành tích lần này!
Giang Nam chào hỏi, vội vàng mang theo Ngô Lương Đường Thiên Nhã chạy tới!
Đi tới tập hợp đội ngũ, đội Giang Nam nhất thời hấp dẫn ánh mắt của mọi người!
Không phải vì Giang Nam quá đẹp trai!
Mà là bởi vì Ngô Lương quá mù mắt người nhìn...
Mỗi tiểu đội dựa theo thứ tự tiến lên thống kê số Linh Châu.
Chẳng bao lâu đến lượt Giang Nam!
Nhìn Giang Nam đi lên phía trước, các bạn học từng trải qua sự kiện nướng xiên ở đường giữa đều hận ngữa đau răng!
Đều biết đội Giang Nam ổn định ở hàng đầu!
Chỉ thấy Giang Nam mở không gian dị độ ra, trực tiếp lấy một viên Linh Châu đi ra!
Một viên Linh Châu kia màu sắc rực rỡ quả thực lóe mù mắt chó của người khác!
Thời điểm giáo viên đang cố kiểm tra.
Giang Nam vẫn luôn cảm thấy không đáng tin cậy!
Vạn nhất các đội khác nếu cũng giống như mình nhặt được tiện nghi của quân đoàn Ám Dạ thì sao?
Nghĩ vậy, hắn lại lấy ra một nắm đặt lên bàn!
Các bạn học: ...
Giáo viên vừa muốn kiểm tra!
Giang Nam nghĩ, dù thế nào cũng không thể giặt quần lót cho Hạ Dao!
Truyền ra ngoài sao còn dám gặp người nữa!
Sau đó Giang Nam lại lấy ra một nắm!
[Giá trị oán khí từ Hạ Dao +666!]
[Giá trị oán khí từ Lý Hưởng +1000!]
[Giá trị oán giận từ giám thị +666!]
[Từ...]
......
Này, này, này?
Còn kiếm được giá trị oán khí sao?
Giang Nam lại móc ra!
Khay đã được chất đống!
Giám thị mẹ nó đều tái mặt rồi!
Ta nói bạn học này, ngươi có thể lấy ra cùng lúc được không?
Các bạn cùng lớp cũng phát điên!
Mẹ nó hắn còn chưa xong sao?
Không gian dị độ của hắn có phải là túi thần kỳ của Doraemon không vậy?
Nhiều Linh Châu như vậy?
Ngay cả Ngô Lương cùng Đường Thiên Nhã cũng đều mang vẻ mặt gặp quỷ!
Bán xiên nướng cũng không bán được nhiều như vậy!
Giang Nam là móc tổ Linh Châu?
Nhưng Giang Nam vẫn còn đang móc...
Giám thị: ...
"Vẫn còn sao?"
Giang Nam nhỏ giọng hỏi một câu: "Lão sư, ngươi nhìn thử đã đủ lấy hàng đầu chưa?"
"Không đủ thì ta vẫn còn!"
Khuôn mặt của giám thị đều đen: "Ngươi nói gì?"
Các bạn học đều hận ngứa răng! Ngươi thì thầm cái gì?
Chúng ta đều nghe hết rồi!
Ngươi có cần phải đi gây thù như vậy không?
Giang Nam: "Cái này a! Nếu không đủ lấy hạng nhất, ngươi lại nói ta lấy ra tiếp..."
Sư phụ: ???
Vậy nên, hắnbắt đầu đếm linh châu!
Giang Nam cười hắc hắc, điên cuồng kéo cừu hận, xa xa nhướng mày về phía Hạ Dao!
Cô tức giận đến mức nghiến răng! Một tháng giặt quần lót!
Ước chừng đếm hơn ba phút, mới đếm được một chút!
Giang Nam: "Giáo viên, chúng ta hay là khỏi đếm đi! Có thể dùng cân, ta có cân! Các bạn học phía sau đều đang chờ tới sốt ruột rồi!"
Giám thị: ???
Con mẹ nó dùng cân!
Ngươi cho rằng Linh Châu này là hạt dưa đậu phộng sao?
Dạy học ròng rã 20 năm, mẹ nó chưa từng thấy ai dùng cân để cân Linh Châu!
Các bạn học trực tiếp tức giận phát nổ tại chỗ!
Đừng có khoe khoang nữa!
Ngươi muốn thể diện!
Nhưng đừng làm chúng ta đau tim a!
Nhìn danh sách giá trị oán khí điên cuồng cập nhật
Giang Nam: Hắc hắc! Thật thoải mái...



Bạn cần đăng nhập để bình luận