Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1493

Chương 1493
Chương 1493
Muốn lừa lão tử sao? Không có cửa đâu!
Nếu như cự tuyệt, khó tránh khỏi một phen ác chiến, trước hết ngoài miệng đồng ý, dù sao bia thủy tinh cũng ở trong tay mình!
Ánh mắt Trần Đạo Nhị lóe lên: "Được, nhưng ta thấy bia thủy tinh này còn thiếu ba khối mới có thể tập hợp đủ đúng không?"
"Không bằng để cho chúng ta hỗ trợ tìm trước đi!"
Nói xong đám sâm vệ cùng Trần An vọt tới di tích, tách ra mà đào!
Trần Đạo Nhị tất nhiên sẽ không tin tưởng Kim Hạo, chỉ cần nắm giữ ba mảnh vỡ còn lại trong tay!
Bia thủy tinh trong tay Kim Hạo không được hoàn chỉnh, không thể bán ra giá cao cho thế lực khác!
Chỉ có thể lựa chọn bán lại cho Trần gia!
Kim Hạo sao có thể không nhìn ra ý đồ của Trần Đạo Nhị, giờ phút này vẻ mặt lo lắng, lớn tiếng ra lệnh: "Toàn lực đào cho lão tử!"
"Ai tìm được ba mảnh vỡ kia, ta thưởng hắn một trăm triệu!"
Lần này hai nhóm người tranh đua nhau, sợ bên kia tìm được mảnh vỡ trước mình!
Không biết là loại đất quỷ gì mà quá cứng? Linh kỹ nện xuống ầm ầm, đánh cho đất đá bay loạn!
Kim Hạo cùng Trần Đạo Nhị cũng đỏ mắt, tự mình nhảy vào trong hố, gào khóc phóng đại chiêu!
Tiếng nổ ầm vang đinh tai nhức óc, phải gọi là vô cùng náo nhiệt!
Lúc này nào còn lo sợ hấp dẫn linh thú tới đây?
Mà cùng lúc đó, vẻ mặt của Quỷ Diện Thú đã đuổi theo ký hiệu cảm thấy khó hiểu!
Hướng này không đúng lắm thì phải? Chẳng phải hướng của nhà đại ca sao?
Cũng không lâu lắm, Quỷ Diện Thú liền nghe được từng trận tiếng nổ vang!
Vội vàng thuấn di qua đó!
Nhìn thấy một màn trước mắt mà choáng váng!
Sáu bảy trăm người gào khóc phóng đại chiêu vào trong hố, đều mang dáng vẻ không đào xuyên đảo nổi này sẽ không bỏ qua!
Quỷ Diện Thú:
Đám nhân loại các ngươi mẹ nó cũng quá càn rỡ đi?
Ngay cả nóc nhà của đại ca ta mà cũng dám đào?
Đây chính là động thổ trên đầu thái tuế, say giấc nồng vẫn luôn là bản tính của đại ca, xem ra hẳn là chưa tỉnh!
Nếu để cho đại ca biết đám nhân loại này đào bới nhà mình, lại lên cơn nổi đóa, lấy chúng ta ra trút giận, nói chúng ta lơ là phòng thủ?
Như vậy đêm nay sẽ không còn là đánh thỏ nữa, mà là đánh chúng nó!
Quỷ Diện Thú sao có thể nhẫn được nữa? Một phát thuấn di liền xông vào trong sân, hai nắm đấm tựa như trọng pháo đánh ra, điên cuồng tàn sát!
Kim Hạo cùng Trần Đạo Nhị âm thầm cả kinh, rốt cuộc vẫn hấp dẫn linh thú tới sao?
Thế này làm sao mà được chứ?
Vừa nhìn cấp bậc, chính là Kim Cương chín sao, dùng sức miễn cưỡng còn được!
Trần Đạo Nhị vọt tới trước, rừng rậm xung quanh điên cuồng sinh trưởng, cành mây lấy các góc độ điên cuồng đâm về phía Quỷ Diện Thú!
Nhưng Quỷ Diện Thú chỉ thuấn di một cái, liền thoát thân khỏi công kích, đi tới trước người Trần Đạo Nhị!
Một quyền nện ra, hung hăng nện vào đầu hắn!
Tuy có linh sa cản lại nhưng vẫn bị đập bay!
Mà Kim Hạo lại mượn cơ hội này, hai tay phóng thích ra Bạo Viêm Trụ to hơn bảy mươi mét về phía Quỷ Diện Thú!
Quỷ Diện Thú tránh cũng không tránh, nghênh đón cột lửa đâm tới!
Thần sắc Kim Hạo hưng phấn, cái thứ xấu xí này sợ không phải có bệnh đi!
Tự sát sao? Lửa của lão tử cũng không phải là chuyện đùa!
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang, vô số đất đá vỡ tung, trong ngọn lửa đầy trời lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Trần Đạo Nhị!
Trong nháy mắt ngọn lửa vốn nên nện trúng Quỷ Diện Thú, nó liền đổi vị trí của mình với Trần Đạo Nhị!
Chỉ thấy Trần Đạo Nhị bị Kim Hạo nổ cho cả người đen sì, vẻ mặt nổi giận!
Mà Quỷ Diện Thú lại ở trong đám người trắng trợn giết chóc!
Hai người còn chưa kịp làm rõ đã xảy ra chuyện gì, nhìn từng người ngã vào trong vũng máu mà mắt đều đỏ!
Lập tức lại xông lên, trong sân đã trở nên hỗn loạn!
Nhưng đối với Quỷ Diện Thú mà nói, người tham chiến càng nhiều, mình lại càng có ưu thế!
Thứ nó không sợ nhất chính là một chọi nhiều!
Trương Tam đứng ở bên cạnh hố, nhìn lửa nóng phía dưới, không khỏi tặc lưỡi một trận!
Ký hiệu để lại cho Nam Thần, Trần gia theo đó tìm tới, linh thú cũng theo đó tìm tới...
Đám người Nam Thần thế mà lại không phát hiện? Có phải bị mù rồi không?
Trong lúc nói chuyện ánh mắt đã rơi vào tấm bia thủy tinh bên cạnh hố, tất cả đều bận rộn chiến đấu, căn bản không có người trông coi!
Trương Tam chuồn tới trước bia thủy tinh, hữu khí vô lực hỏi thăm.
"Này! Có ai cần bia này nữa không? Không ai cần ta nhặt đi đó!"
Nhưng mà không ai đáp lại!
Vậy xem ra là không ai muốn!
Chỉ thấy Trương Tam cởi xuống vài kiện quần áo từ trên thi thể rồi buộc lại với nhau, làm thành cái túi lớn!
Cất hơn chín mươi mảnh vỡ bia đá vào, khiêng bao lớn lên liền chạy vào sâu trong rừng rậm!
Chuẩn bị tự mình tìm đám người Giang Nam!
Nhưng mà mới vừa chạy ra ngoài vài km, đã thấy nhóm ngươi Giang Nam đang vội vã chạy tới hiện trường!
Giang Nam vẻ mặt hưng phấn: "Lớn tiếng như vậy? Quỷ Diện Thú có phải đang chơi với đám nào đó hay không?"
Lưu Mãng vội vàng nói: "Điều tra được rồi, là Trần gia cùng với đám kẻ săn trộm, tất cả đều ở đây!"
Ánh mắt Giang Nam sáng ngời: "Cơ hội! Trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi! đi đi đi! nhìn xem có cơ hội đánh len hay không!"
Đoàn người lao ngang qua trước mặt Trương Tam!
Trương Tam:
"Này này này! Không phải chứ... ta... các ngươi... hắn... hừ~ quên đi!"
Nghẹn nửa ngày, thiên ngôn vạn ngữ đều hóa thành một tiếng thở dài.
Trương Tam đen mặt khiêng túi lớn, liền đuổi theo đám người Giang Nam!
Từ bên trong một bụi cây bên cạnh di tích, đoàn người Giang Nam ẩn nấp trong đó!
Ánh mắt hưng phấn nhìn về phía hố to!
Chỉ thấy Quỷ Diện Thú cùng đám người Kim Hạo và Trần Đạo Nhị đánh nhau vui vẻ.
Còn chưa có hiểu rõ về không gian hoán đổi của Quỷ Diện Thú, bận rộn suốt nửa ngày cũng không với được cọng lông của Quỷ Diện Thú.
Ngược lại còn bị đối phương đánh thảm, đùa giỡn vòng vòng!
Mà Giang Nam thì nhìn di tích sụp đổ mở to hai mắt.
"Đám người Kim Hạo cũng khá lắm, săn trộm là nghề chính, nghề phụ là trộm mộ?"
Lưu Mãng đen mặt: "Mộ cái quỷ gì chứ? Là di tích! di tích! nhìn loại phong cách kiến trúc này, cũng không phải xuất phát từ tay nhân loại!"
Từ khi linh khí hồi phục tới nay, nhân loại tận sức thăm dò Linh Khư, hơn hai mươi năm cũng không phải chưa từng phát hiện qua loại vật này!
Chú văn trận trong Linh Khư Ngọc Long chính là một trong số đó.
Nhưng có được quy mô lớn như tòa nhà trước mắt này như vậy vẫn là lần đầu tiên!
Trong Hư Không Hải thế mà lại có thứ này? Sợ là đang cất giấu bí mật gì lớn gì đó!
Ánh mắt Giang Nam lấp lánh: "Đó là do người ngoài hành tinh để lại sao? Mộ của người ngoài hành tinh?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận