Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 204 -



Chương 204 -




Tô Hà: ? ? ?
Biết rõ chúng ta đến ám sát ngươi!
Còn tới hiến máu?
Chính là vì quà tặng?
Ngươi thích quà tặng tới vậy sao!
Tô Hà: "Thật sự hiến mười cân?"
Giang Nam móc ra một gốc khí huyết nhân sâm từ trong túi quần nhét vào trong miệng!
Cười xán lạn một tiếng: "Nói mười cân liền mười cân!"
Sau một khắc, túi máu vốn xẹp lép chỉ lấy ba giây liền tràn đầy!
Áp lực thật lớn trực tiếp bơm đầy túi máu!
Sau đó ống nhựa nhảy múa điên cuồng trong không khí, điên cuồng lấy máu!
Nhóm các chị gái y tá đều trợn tròn mắt!
Con mẹ nó!
Người này là loại huyết áp khủng bố gì vậy?
Tô Hà trực tiếp bị túi máu vỗ vào mặt, cả người đều cương ngay tại chỗ!
[ Giá trị oán khí từ Tô Hà +1000! ]
Nhóm các chị gái y tá bên cạnh thét chói tai, nhao nhao tứ tán né ra!
Trước giờ nào có gặp qua loại tình huống như thế này chứ?
Các bạn học cũng sợ ngây người! Không hổ là Giang Đại Pháo mãnh nhân vụ nổ hạt nhân!
Thanh máu thật nhiều!
Giá trị HP ×1000!
Tần Thụ mở to hai mắt nhìn: ! ! !
[ Giá trị oán khí từ Tần Thụ +1000! ]
Ta con mẹ nó sợ máu oa!
Ngươi trực tiếp cho ta thấy cảnh này?
Mặt trực tiếp tái xanh! Cả người tựa như hóa đá nằm thẳng tắp trên mặt đất hôn mê bất tỉnh!
Giang Nam trừng mắt: "Uy uy uy! Làm gì đi chứ! Đều lãng phí hết!"
Chung Ánh Tuyết Hạ Dao một mặt trầm lặng, rốt cuộc đã biết vì sao Giang Nam muốn hiến mười cân máu!
Không khỏi nghĩ tới hình ảnh Chung lão gia tử dùng bình trà chứa máu mũi. . .
Cái này . . . Cũng được?
Tô Hà không hổ là người đã gặp qua cảnh tượng hoành tráng, một phát bắt được ống cao su, cắm vào túi máu mới!
Ba giây một túi!
Mạnh như vậy!
Sau ba phút!
Tất cả mọi người nhìn trên mặt đất tràn đầy một giỏ túi máu mà chết lặng!
Không đủ túi chứa!
Mà Giang Nam cũng mở ra không gian dị độ, điên cuồng thu gom quà tặng, mặt mũi mỉm cười tràn đầy xán lạn. . .
Tô Hà hận tới ngứa răng ngứa lợi!
Vốn chỉ muốn mượn cơ hội Giang Nam hiến máu để ra tay, thế mà lại trực tiếp bị phá hủy!
Căn bản không có cơ hội!
Ngược lại còn bị Giang Nam hại, thấm ướt một thân máu!
Kế hoạch thất bại, xe hiến máu rời đi!
Bên trong một căn phòng khách sạn!
Có bảy tám đại hán đang ngồi, bên trong gian phòng chướng khí mù mịt!
Một thiếu nữ ngồi ở trên ghế sô pha xem tivi, lau con dao rambo của mình!
Đột nhiên, cửa phòng khách sạn bị mở ra!
Chỉ một thoáng, toàn bộ bảy tám gã đại hán bạo khởi, họng súng trực tiếp nhắm ngay cửa ra vào!
Thiếu nữ trên ghế sô pha thì giống như mị ảnh!
Một giây sau liền xuất hiện ở cửa, con sao đặt ngay trên cổ người tới.
"Con mẹ nó? Ngươi thế nào lại biến thành cái dạng này? Một thân máu?"
"Thành công?"
Chỉ thấy Tô Hà một thân máu đẩy con dao đang đắt trên cổ qua một bên!
Tức giận nói: "Thất bại! Giang Nam liếc mắt một cái đã thấy được ngay! Đáng chết!"
Mọi người nói:
"Hừm! Ta đã nói là không được!"
"Thất bại thì thất bại a! Có lấy được máu của Giang Nam không?"
Tô Hà nhẹ gật đầu!
"Hắc hắc! Vậy thì được!"
"Đừng lề mề! Có máu của Giang Nam, cũng phải cần một khoảng thời gian mới có thể làm ra vật kia!"
"Trước tiên chấp hành kế hoạch B đi, mục tiêu đã phát giác được nguy hiểm! Chắc chắn càng cẩn thận hơn!"
"Tránh cho giao phong chính diện! Nếu không chúng ta căn bản không có cách bắt được hệ không gian!"
"Hừm! Thanh Đồng năm sao mà lại khó chơi như vậy!"
Tô Hà: "Ra ngoài hành thì chú ý nhiều một chút! Không chỉ có một nhà chúng ta để mắt tới Giang Nam!"
. . .
Kết thúc chương trình học một ngày, ba người Giang Nam đi trên đường về!
Giang Nam đột nhiên nói: "Đại Diệt Lang, tiểu Tuyết! Hai người các ngươi cầm hai gốc nhân sâm này!"
Hạ Dao sững sờ: "Làm sao vậy?"
Chung Ánh Tuyết nghi ngờ: "Xảy ra chuyện gì? Hôm nay lúc hiến máu, y tá kia . . ."
Giang Nam lắc đầu: "Tạm thời không có chuyện gì, đề phòng ngộ nhỡ!"
Ngay sau đó có chút do dự, lại móc ra hai viên anh đào nhỏ may mắn!
Vẻ mặt trịnh trọng nói: "Hai viên anh đào này! Đừng ăn! Nhất định phải chờ khi gặp phải thời điểm nguy cơ sinh tử, mới được ăn! Biết không?"
Hạ Dao cùng Chung Ánh Tuyết cũng mang vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, nhưng vẫn nhớ kỹ lời dặn của Giang Nam!
Hạ Dao: "Gặp phải phiền toái sao?"
Chung Ánh Tuyết: "Khong phải là bởi vì chuyện ở trấn nhỏ Voyny đấy chứ?"
Giang Nam cười xán lạn một tiếng: "Yên tâm đi! Có ta đây!"
Mình ngược lại cũng không có gì phải sợ, chỉ sợ những người này động thủ với người bên cạnh mình, sớm chuẩn bị sẵn sàng tương đối tốt!
Đúng lúc này, Giang Nam đang đi trên đường thì thần sắc cứng lại!
Khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng!
Đột nhiên
Một tiếng xé gió bén nhọn đánh tới!
Viên đạn đạn theo Giang Nam huyệt thái dương xuyên qua!
Trực tiếp bắn vào đá cẩm thạch ven đường!
"Đùng!"
Uy lực cực lớn trực tiếp bắn cho đá cẩm thạch nổ ra cái động to bằng miệng chén!



Bạn cần đăng nhập để bình luận