Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 676 -



Chương 676 -




Chỉ thấy Triệu Đức Trụ đầu đội mũ lông chồn, mặc quần lót thương hiệu Hulk!
Ngoại trừ màu da khác biệt, hắn chính là Hulk a!
Nhanh chóng nện ra từng bước chân hiên ngang! Tự tin!
Hấp dẫn không biết bao nhiêu sự chú ý của các bô lão!
Còn có không ít học viên đến làm tình nguyện cũng kinh ngạc nhìn Triệu Đức Trụ!
"Mẹ kiếp! Lão Triệu! Hắn ăn cái gì à? Ăn thịt đường tăng sao?"
"Không! Hắn bị bạo phát tia gamma biến dị!"
"Cái này…Trông có chút đẹp trai a!"
"Oa ~ đây là Trụ gia gia sao? Thật có khí chất đàn ông!"
"Tại sao ta cứ cảm thấy trái tim nhỏ của ta sắp nhảy ra khỏi cổ họng rồi? Trụ gia gia đẹp trai quá!"
"Nha ~ liếc mắt một cái liền khiến cho người ta đỏ mặt!"
Nghe thanh âm truyền đến từ xung quanh, Triệu Đức Trụ miệng đều muốn nhếch tận tai!
Gói vạn người mê này rất tốt!
Tên nhóc Giang Nam kia thật sự không lừa ta, xem Trụ gia gia ngươi theo đuổi lại Lý đại nương như thế nào!
Một đường đi tới cửa phòng Lý đại nương!
Trong phòng mơ hồ truyền đến tiếng khóc nức nở!
Triệu Đức Trụ hít sâu một hơi! Gõ cửa!
"Hồng Hồng! Ta..."
"Rầm!"
Chỉ thấy Triệu Đức Trụ vừa gõ cửa, nắm đấm trực tiếp đập cửa sắt phòng trộm ra một lỗ thủng lớn!
Nửa cánh tay đều lọt vào phòng!
Thân thể Triệu Đức Trụ trực tiếp cứng đờ!
Mẹ nó có cần mạnh tới như vậy không!
Lực lượng cuộn trào trong cơ thể! Triệu Đức Trụ căn bản cũng không thích ứng được!
[Giá trị oán khí từ Triệu Đức Trụ +1000! ]
Gõ thủng cửa phòng?
Khởi đầu này? Thật xấu hổ!
Khiến cho Lý đại nương trên giường đều bị dọa giật mình, lau nước mắt!
"Không phải nói đừng có tới tìm ta sao?"
"Vào đi! Cửa không khóa!"
Ánh mắt Triệu Đức Trụ sáng lên, quả nhiên!
Những thứ ở Giang Nam có tác dụng! Hồng Hồng lại cho ta vào phòng!
Triệu Đức Trụ áp chế kích động trong lòng, bàn tay to cầm tay nắm cửa, nhẹ nhàng mở cửa!
"Răng rắc!"
Toàn bộ cánh cửa chống trộm bằng sắt, cùng với khung cửa, đều bị Triệu Đức Trụ lột xuống!
Trụ gia gia cầm cánh cửa có chút không biết nên làm sao!
[Giá trị oán khí từ Triệu Đức Trụ +1000! ]
Giang Nam ngồi xổm trong bụi cỏ nhìn trộm, mặt đỏ bừng!
Trụ gia gia! Ngươi thu liễm một chút a!
Lý đại nương nhìn hình thể Triệu Đức Trụ mà không khỏi kinh ngạc vài phần, lập tức mặt đỏ lên!
Ah, ah! Rõ ràng còn đang tức giận, nhưng vì sao liếc mắt nhìn lão già cặn bã này liền tim đập nhanh hơn!
Ta... Ta quả nhiên vẫn thích hắn sao?
Triệu Đức Trụ: !!
Đỏ mặt! Vậy mà đỏ mặt!
Hắn không khỏi nhớ tới lời giải thích lúc trước của Giang Nam!
Rèn sắt khi còn nóng! Không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào để suy nghĩ!
Chỉ thấy Triệu Đức Trụ sải bước đi tới trước mặt Lý đại nương!
Một câu không nói, trực tiếp quỳ một gối trên mặt đất!
"Rầm!"
Nền nhà bị quỳ ra một lỗ thủng lớn, chính là khí thế này!"
"Hồng Hồng! Tất cả đều sai lầm của ta! Đời này ta chỉ yêu mỗi ngươi!"
"Ngươi hãy tha thứ cho ta được không?"
Nói xong bàn tay to đưa tới trước mặt Lý đại nương!
Chỉ thấy trong lòng bàn tay không có gì cả! Trống rỗng!
Triệu Đức Trụ: !!
Mẹ kiếp! Ngươi mẹ nó mau lấy ra cho lão tử a!
[Giá trị oán khí từ Triệu Đức Trụ +1000! ]
Giang Nam ngồi xổm trong bụi cỏ vội vàng mở trùng động không gian!
Mở ở lòng bàn tay Triệu Đức Trụ!
Chỉ thấy một bông hồng đỏ từ lòng bàn tay hắn chậm rãi "mọc" ra!
"Hồng Hồng! Ngươi giống như bông hồng này trong trái tim ta! Ngoại trừ ngươi , trái tim ta không thể đặt bất cứ điều gì khác!"
Lý Hồng Diễm ngạc nhiên nhìn đóa hoa hồng kia, tim đập nhanh hơn một trận, khóe miệng gợi lên một tia cong!
Nhưng vẫn giận dỗi nói: "Chỉ với một đóa hoa rách mà muốn ta tha thứ cho ngươi?"
"Đừng có mơ a!"
Triệu Đức Trụ: !!
Không phải chỉ cần một màn ảo thuật hóa ra hoa là có thể dỗ dành được sao?
Bây giờ phải làm thế nào đây? Làm thế nào để cứu vớt tình hình?
Triệu Đức Trụ điên cuồng nháy mắt ra ngoài cửa sổ!
Chỉ thấy hoa hồng trong lòng bàn tay lại chậm rãi rụt trở về!
Lập tức một cái thứ hình vuông màu hồng từ từ nổi lên!
Bên trong không biết túi là gì, giống như một cái gì đó có một vòng tròn bên trog!
Triệu Đức Trụ cẩn thận nhìn thử, trên bao bì rõ ràng viết:
"Durex!"
"Cực mỏng! Không thể tự kiềm chế!
"An toàn cho cả hai! Tận hưởng sự trơn tru!"
Trong nháy mắt, mặt Triệu Đức Trụ đều đen!
Áo mưa? Ngươi mẹ nó biến ra cho ta một cái áo mưa?
Ah, ah! Giang Nam! Lão tử không đội trời chung với ngươi!
[Giá trị oán khí từ Triệu Đức Trụ +1000! ]
[Giá trị oán khí từ...]
Giờ phút này ánh mắt hắn nhìn ra ngoài cửa sổ đã có thể giết người rồi!
Giang Nam trong cỏ hoảng sợ!
Triệu Đức Trụ thiếu chút nữa nổ tung tại chỗ!
Lão tử không nên tin vào ngươi!
Chờ đó cho lão tử, ta hiện tại đi ra ngoài đánh cho người khóc mới thôi!
Chỉ thấy Lý Hồng Diễm xấu hổ đỏ mặt, lông mi khẽ run!
Một tay đoạt áo mưa nhét vào túi mình!
Ngượng ngùng nói: "Phi! Lão lào không đứng đắn, sau 10 giờ tối lại đây!"
"Vốn không muốn tha thứ cho ngươi, xem đêm nay ngươi biểu hiện thế nào!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận