Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 499 -



Chương 499 -




Cúi đầu điên cuồng xông tới!
Khí thế kia, tuyệt đối có thể phá đá mở núi a!
Giờ khắc này, tinh thần tất cả mọi người đều theo đó mà trở nên khẩn trương!
Mắt thấy sắp đâm vào!
Đúng lúc này, nhím răng thép nhảy dựng lên!
Bụng chạm đất, bốn móng giò nằm ngang, nương theo quán tính trượt vào rừng!
Một đường trượt đến trước mặt Ninh Du Du, vừa vặn dừng lại!
Hai móng giò phía trước nghiêng lên góc 45 độ chắp lại!
"Bộp!"
Nhanh chóng lấy kiếm gỗ của Ninh Du Du!
Giờ khắc này, tròng mắt Giang Nam thiếu chút nữa trừng ra!
A!
Động tác này cho ngươi 11 điểm!
Nhiều 1 điểm là cho cái bụng của ngươi!
Trượt một khoảng xa như vậy! Bụng đều cọ ra lớp da rồi đúng không?
Cái này cũng quá ngày!
Lại nói động tác này thật sự là thứ mà loại sinh vật như nhím heo có thể làm ra sao?
Mẹ nó đã phá vỡ giới hạn sinh lý!
Không riêng gì Giang Nam choáng váng, Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao cũng choáng váng!
Còn có thể làm như vậy sao?
Chỉ thấy Giang Nam một tiếng quát lớn: "Đánh nó cho ta!
Trong lúc nhất thời bốn người điên cuồng tấn công về phim con nhím răng thép đầu heo đang nằm dưới đất!
Giang Nam một tay cầm đường đao, một tay cầm viên bi đen!
Ngô Lương giơ trảm mã đao lên, điên cuồng chém xuống như đăng băm nhân bánh bao!
Hạ Dao quyền đấm cước đá! Chung Ánh Tuyết trực tiếp dùng Thương Hõa Ngã để nướng thịt nhím!
Sau 7 giây!
Nhím răng thép đầu heo Hoàng Kim 4 sao hoàn toàn không còn hơi thở!
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều chết lặng nhìn màn hình phát sóng trực tiếp!
"What the fuck? Con mẹ nó cái này đến tột cùng là thao tác thần tiên gì a!"
"Một câu! Mẹ nó quá đỉnh! Nam Thần bắt Ninh Du Du tới đây là dùng như vậy?"
"Phụt ha ha! Nam thần rốt cuộc có mạch não thần kỳ gì a! Ta thực sự bội phục!"
"Bắt tới một công cụ hình người?"
"Công cụ hình người này cũng thật lợi hại! Bọn họ hẳn đã mưu đồ từ lâu!"
"Bảy giây đánh chết một con nhím răng thép đầu heo Hoàng Kim 4 sao! Công kích của tiểu đổi Nam Thần khủng bố tới vậy?"
"Hừ! Cũng chỉ được lần này! Ninh Du Du còn có thể gắng gượng thêm mấy lần? Công cụ hình người dùng một lần!"
Cho dù là mắng chửi hay khen ngơi!
Mọi người đúng thật đều bị một đợt thao tác này của Giang Nam gây chấn kinh!
Dị năng còn có thể dùng như vậy?
Một viên linh châu Hoàng Kim 4 sao đã tới tay!
Vẻ mặt Ninh Du Du tràn đầy mừng rỡ, lần đầu tiên cảm thấy mình hữu dụng như vậy!
Cảm giác được làm một công cụ hình người cũng quá tuyệt đi?
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao nhìn nhím răng thép đầu heo duy trì tư thế "móng chân" đỡ kiếm, thế giới quan đều bị trùng kích!
Để cho một con nhím răng thép đầu heo làm ra được động tác tay không đỡ kiếm? Quả thực làm khó ngươi a!
Cũng quá lợi hại đi?
Giờ phút này, Ninh Du Du đang cầm linh châu trước đó Giang Nam đưa mình để khôi phục linh lực!
Giang Nam nhìn qua, cái này làm sao có thể chứ?
Không khỏi ngồi xổm trước người cô, cười hắc hắc nói: "Nào, há miệng! Ngoan! Cho ngươi ăn thứ tốt!"
Lúc này đây Ninh Du Du cũng không kháng cự!
Đôi mắt to tràn đầy kỳ vọng: "Ăn thứ tốt gì?"
"Muốn ăn muốn ăn!"
Giang Nam: "Ngươi mở miệng trước đi!"
Ninh Du Du ngoan ngoãn há miệng, vươn đầu lưỡi nhỏ, bộ dáng cầu cho ăn.
Chỉ thấy Giang Nam lại lấy ra cái bình thủy tinh quen thuộc kia!
Bên trong chứa đầy thịt vàng vàng!
Ánh mắt Chung Ánh Tuyết Hạ Dao dần dần trở nên hoảng sợ!
Không phải chứ?
Lại là cái thứ giống như ma quỷ này sao?
Hai người họ ôm nhau lùi lại 300 mét!
Căn bản không dám tới gần!
Mở nắp ra, Giang Nam từ trong đó quét ra một chút, liền nhét vào miệng Ninh Du Du!
"Hương thơm nồng nàng" trong không khí
Đây là...
Người nghe rơi lệ! Người gặp buồn nôn!
Ninh Du Du khịt khịt cái mũi nhỏ!
Hả? Mùi gì vậy? Nồng tới như vậy?
Không khỏi mở mắt ra!
Chỉ thấy hai ngón tay Giang Nam dính đầy chất nhầy vàng ố, trên mặt mang theo nụ cười giống như ác ma, trong ngực còn ôm một bình "nguồn gốc của tội lỗi"!
Muốn nhét nó vào miệng mình!
Ninh Du Du: !!
Đây có phải là phân không?
Nam thần muốn cho ta ăn phân?
Đây chính là thứ tốt mà ngươi nói?
Tại sao ngươi lại cho ta ăn thứ này?
“Ọe ọe !"
[Giá trị oán khí từ Ninh Du Du +1000! ]
Lúc này cô liền cảm giác được một cơn buồn nôn, trong mắt to hoảng sợ đến cực điểm, đều bị dọa khóc!
Ngồi trên mặt đất không ngừng lùi lại!
"Không! Ta không muốn ăn! Ngươi đừng tới đây! Lấy nó đi!"
Thứ này đối với bất kỳ cô gái nào cũng đều là trí mạng được không?
"Hắc hắc! Thứ này chỉ có mùi hơi thối! Nhưng ăn ngon!"
Ninh Du Du điên cuồng lắc đầu!
Đây là phân! Có thể không thối sao?
Còn ăn ngon chứ? Ngươi đã ăn qua rồi sao?
Lại nói tại sao ta phải ăn cái thứ này chứ!
Ngươi lại còn trân quý mà cất nó trong bình! Còn dùng tay không lấy ra?
"Không ăn! Có chết ta cũng không ăn! ”



Bạn cần đăng nhập để bình luận