Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 171 -



Chương 171 -




Một tát này khiến cho Trần Thần ngây người!
Các đội viên cũng ngây người!
Con mẹ nó!
Thiết Thủ Vô tình? Ác như vậy sao?
"U a? Oán khí cũng lớn đấy?"
"Ta nói! Mang ra bao nhiêu người, liền phải cùng ta trở về bấy nhiêu người!"
"Muốn chết sao? Ta cho phép ngươi chết rồi sao?"
Nói xong lại bóp miệng Trần Thần ra, nhét một gốc Khí Huyết Nhân Sâm vào!
Trần Thần mang vẻ mặt ngay người, không biết mình vừa ăn cái gì!
Nhưng vẫn nhai nhai rồi nuốt xuống!
Trần Thần giải thích nói: "Không phải chứ. . . Nam thần, ta thực sự cảm giác mình sắp thẳng rồi!"
Giang Nam bĩu môi: "Ừm! Ngươi cảm giác sai rồi!"
Trần Thần lôi kéo cánh tay Giang Nam cấp bách nói: "Không phải chứ! Ngươi ngó ngó lại trên người của ta có bao nhiêu lỗ thủng!"
"Ta không có lừa ngươi! Ta thực sự sắp thăng rồi!"
"Ai ai ai!"
"Thật sự sắp chết rồi! Ta cảm giác chỉ cần 30 giây nữa thôi!"
"Các ngươi nghe ta nói đi!"
"Di ngôn gì đó! Mẹ kiếp!"
Trần Thần giải thích được một chút thì lại đứng lên, càng nói càng hăng say!
Các đội viên đều màn vẻ mặt kinh khủng nhìn vào Trần Thần!
Con mẹ nó?
Không đúng!
Cái gã này còn chưa có chết?
Còn mẹ nó tự đứng lên được rồi?
Đúng lúc này!
Trần Thần bống nhiên cảm giác một cỗ khí huyết tuông trào!
Mười mấy lỗ thủng trên người lập tức bắn ra từng đạo từng đạo cột máu!
Phun ra xa hơn một mét!
Bốn phương tám hướng, một trận bắn phá vô tình!
Điên cuồng chảy máu!
Các đội viên: ! ! !
Trần Thần: Σ(º д º |||)? ?
Cái này!
Cái này con mẹ nó thế mà lại là vòi hoa sen hình người nha!
An Ninh Tô Nhuế mở to hai mắt nhìn!
Vương Thiết trợn tròn mắt
Katarina vô cùng ngạc nhiên!
Mẹ kiếp! Người này có nhiều máu tới như vậy sao?
Trần Thần đều chết lặng!
Hai cánh tay điên cuồng bưng bít lấy những hố nhỏ trên người, thế nhưng có bưng bít thế nào cũng đều không bưng bít hết được!
Hai cánh tay! Mười mấy hố nhỏ! Thật sự bận rộn không chịu được!
Trần Thần hoảng sợ: "Ta . . . Ta con mẹ nó bị rò rỉ?"
Giang Nam:. . .
Trần Thần hóa thân thành vòi hoa sen hình người!
Không! Là chốt cứu hỏa hình người!
Cảnh tượng này khá là kích thích!
Tiểu đội Ám Dạ đều bị dọa phát sợ!
Cái quỷ gì thế này!
Hồi quang phản chiếu cũng không mạnh như vậy a?
Không bao lâu, mấy lỗ thủng trên người Trần Thần liền khỏi hẳn!
Ngay cả một chút vết sẹo đều không để lại!
Trần Thần ngây ngốc!
Không phải chứ?
Thật sự không chết?
Tản bộ một vòng quanh quỷ môn quan lại trở về rồi?
Nhân sâm tý hon mà mình vừa ăn mạnh như vậy sao?
Giang Nam tìm nó ở đâu chứ?
Đồ vật tốt như vậy, nhất định rất quý giá a!
Giang Nam vì cứu mình! Không chút do dự đưa cho mình ăn.
Trần Thần mũi cay cay, lệ nóng doanh tròng!
Cảm động không thể nói, vừa muốn mở miệng.
Giang Nam: "Tới đây tới đây tới đây! Mỗi người nhận một gốc a! Ngậm trong miệng!"
"Nếu cảm thấy mình lập tức thăng, ăn hết là được, không cần tiếc hàng, chỗ của ta vẫn còn rất nhiều!"
Trần Thần: ? ? ?
Lừa đảo!
Ngươi trả lại cảm động cho ta!
[Giá trị oán khí từ Trần Thần +1000!]
Trừ cái đó ra, Giang Nam lại rót thêm dược thủy đại lục cho một nhóm nam đồng đội!
Đề cao sức chiến đấu!
Trần Thần bởi vì bản thân vừa nhặt về một cái mạng mà cười vô cùng vui vẻ!
"Phụt phụt!"
Hai đường máu mũi điên cuồng phun ra!
Trần Thần: ? ? ?
"Không phải chứ! Nam thần! Ngươi giải thích cho ta một chút về đống máu mũi này. . ."
Giang Nam nhướng mày: "A . . . Không có chuyện! Sau ba tiếng sẽ không chảy nữa!"
Trần Thần: "What the fuck?"
Ba tiếng?
Tóm lại bản thân phải vừa cầm máu mũi, vừa liều mạng trên chiến trường sao?
Chính là kiểu..
Kẻ địch đối diện còn chưa bị bản thân tiêu diệt, đã tự cười tới chết?
Hình tượng anh minh thần võ của mình oa!
Toàn bộ đều bị hủy rồi!
[Giá trị oán khí từ Trần Thần +1000!]
Còn không bằng chết luôn cho rồi!
Nhìn Trần Thần nhảy nhót tưng bừng, máu mũi chảy đầm đìa, các đội viên đều không nín được cười!
Nhưng nhìn bom hạt nhân đã khởi động, đang tiến vào đếm ngược, sắc mặt tất cả mọi người đều theo đó mà trầm xuống!
Không giải quyết được! Tất cả mọi người đều phải chết!
Giang Nam không chút chậm trễ!
Mở ra không gian dị độ, móc ra công cụ gỡ bom, liền muốn tiến lên vặn bom hạt nhân!
Các đội viên giật nảy mình!
Trần Thần: "Con mẹ nó! Nam thần ngươi là đang muốn làm gì?"
An Ninh ngạc nhiên: "Ngươi không phải là muốn hủy bom hạt nhân a?"
Katarina ngây dại: "Ngươi còn biết gỡ bom hạt nhân sao? Đừng làm bậy!"
"Làm không tốt tất cả đều sẽ chết!"
Giang Nam: "Thử xem cũng không sao!"
"Chúng ta bây giờ căn bản không ra được! Bên ngoài là nhóm bộ đội bản địa!"
"Còn có thế lực khác đang nhìn chằm chằm!"
"Bọn họ căn bản không biết bom hạt nhân đã khởi động!"
"Thừa dịp hầm trú ẩn còn có thể chống đỡ thêm một đoạn thời gian, ta thử xem!"
[Phát động kỹ năng! Gỡ bom: LV0!]
[Tăng thêm điểm kỹ năng: 1100!]
[Kỹ năng thăng cấp! Gỡ bom (trung cấp): LV0!]



Bạn cần đăng nhập để bình luận