Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1672

Chương 1672
Giờ phút này Chung Ánh Tuyết đang đắp chăn ngủ say, hô hấp đều đều!
Giang Nam vừa mới xuất hiện trong phòng, Chung Ánh Tuyết đã mở mắt ra!
Đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc kia, cô vội vàng nhắm mắt lại!
Tiểu Nam đến?
Hắn...... hắn đến phòng ta làm gì? Tối nay ta không tắm a? Cái này…cái này......
Sau một hồi suy nghĩ lung tung, hai vành tai của Chung Ánh Tuyết đều đỏ, trái tim nhỏ đập thình thịch không ngừng, thân thể dưới chăn vô thức căng thẳng!
Chỉ thấy Giang Nam rón rén bò lên giường, nhìn mặt khuôn mặt đang ngủ của Chung Ánh Tuyết, vẻ mặt hoà tan!
Thật là xinh đẹp!
Ánh mắt không tự chủ được dừng ở trên môi Chung Ánh Tuyết, Giang Nam nuốt một ngụm nước bọt, vì thế vụng trộm móc ra một cây son môi hôn hôn!
Bề ngoài cây son cũng không khác những cây son bình thường nhiều lắm, chỉ có điều mặt trên in một dấu môi đáng yêu!
Mặt mũi Giang Nam tràn đầy kích động, xoay son môi!
Ta vụng trộm tô son môi cho Tuyết Tuyết, cô ấy hẳn là sẽ không tỉnh lại a?
Vì thế bàn tay nhỏ cầm son môi thò đến hướng môi Chung Ánh Tuyết!
Chung Ánh Tuyết: !!!
Thứ gì đâm trên môi ta?
Còn vẽ vòng tròn nữa?
Ngón tay sao? Đây là sở thích kì quái gì vậy?
Ồ! Xúc cảm này hẳn không phải là ngón tay, sẽ không phải là......
Tê~
Chung Ánh Tuyết nghĩ tới đây, vành tai đỏ bừng, mặt cũng nóng lên theo!
Trời ạ!
Cái này... Cái này trực tiếp như vậy sao? Hơn nửa đêm Tiểu Nam thế nhưng chạy đến chỗ ta hừ hừ?
Bàn tay nhỏ của Chung Ánh Tuyết giấu trong chăn siết lại, khẩn trương không chịu được!
Nếu là Tiểu Nam, thì có thể!
Sao không nói với ta? Nói ra ta sẽ giúp hắn a!
Nhưng bây giờ......
Chính mình tuyệt đối không thể mở mắt a, bằng không Tiểu Nam nhất định sẽ xấu hổ chết đi?
Nói không chừng về sau cũng không đến tập kích ta vào ban đêm nữa!
Tay Giang Nam khẽ run rẩy, son môi cũng bị bôi đi ra ngoài!
Trán không khỏi đổ mồ hôi!
Cái này....Hẳn là không có ảnh hưởng gì chứ?
Đề phòng ngộ nhỡ, bôi nhiều hơn là tốt rồi!
Ba phút sau, Giang Nam nhìn kiệt tác của mình khóe miệng khẽ giật!
Trên môi đúng là bôi đầy son môi, ngoài môi cũng bôi đầy......

Bôi ra ngoài khung thật sự có chút nhiều, điều này cũng khiến miệng Chung Ánh Tuyết hoàn toàn biến thành miếng lạp xưởng hồng hồng!
Giang Nam điên cuồng véo bắp thịt đùi mình, dùng sức nghẹn!
Phụt~
Hô hấp của Chung Ánh Tuyết lúc này cũng dồn dập theo, đã vẽ vòng tròn ba phút rồi, sao còn chưa có động tác tiếp theo?
Tiểu Nam rốt cuộc muốn làm gì? Là không dám sao? Vậy......vậy cô có nên chủ động một chút hay không?
Cho Tiểu Nam một tín hiệu?
Giờ phút này Giang Nam hơi cúi người xuống, dùng khuôn mặt dán vào môi Chung Ánh Tuyết!
Vẻ mặt Chung Ánh Tuyết khẩn trương, rốt cuộc cũng đến sao?
Thế là hơi chu môi lên, nhẹ nhàng in lên gương mặt Giang Nam, phát ra một tiếng "chụt"!
Trong mắt Giang Nam tràn đầy hưng phấn!
Ha ha! Được rồi a, lại ấn tiếp đi!
Vì thế thuấn di không còn bóng dáng, Chung Ánh Tuyết thấy Giang Nam chậm chạp không có động tác, không khỏi mở to mắt nhìn lén!
Bên gối sớm đã không còn người, trong mắt có chút hối hận!
Là vừa rồi bản thân chu môi, dọa Tiểu Nam chạy mất rồi sao?
Nhớ tới vừa rồi, Tiểu Nam lại vẽ vòng tròn ba phút trên môi mình, Chung Ánh Tuyết liền đỏ mặt một trận!
Ngượng ngùng~
Mạnh mẽ vùi mình vào ổ chăn, co thành một đoàn!
……
Trên mặt Giang Nam mang theo dấu son môi lại xuất hiện ở trong phòng Hạ Dao!
Chỉ thấy Hạ Dao vẫn như cũ, mang một bộ đồ ngủ béo béo, lấy một cái tư thế kỳ quái ghé vào trên giường ngáy o o!
Giang Nam liếc mắt, nhặt cái chăn trên mặt đất lên nhẹ nhàng đắp lên người cô!
Móc son môi ra bôi không ngừng lên đôi môi còn chảy nước miếng của cô!
Nhưng đúng lúc này, Hạ Dao đột ngột mở mắt, động tác trên tay Giang Nam cứng đờ!
Bốn mắt nhìn nhau, trong phòng tràn ngập không khí xấu hổ!
Chỉ thấy vuốt sói của Hạ Dao nhanh như chớp vươn ra, kéo cổ áo Giang Nam, trực tiếp đè Giang Nam xuống giường!
"Ha ha, lần này là ngươi tự mình đưa tới cửa đấy!"
"Đã nói có thưởng! Xoa xoa bóp bóp......"
Trong lúc nói đã một phen đặt Giang Nam ở dưới thân, ánh mắt tràn đầy vui sướng!
Giang Nam: "Không phải!"
Hạ Dao nâng khuôn mặt Giang Nam lên, nhắm mắt lại, cắn xuống môi Giang Nam!
Giang Nam mở to hai mắt, bị gặm tới duỗi chân!
Cái này...... Cái này cũng quá mãnh liệt!
Ra thật sự không có ý gì khác, chỉ đơn thuần đến thí nghiệm son môi thôi!
Nhưng hệ thống nói với ta, có người hôn thì không nên trốn, dị năng gia thân!
Để thí nghiệm được tốt nhất, mình không thể né tránh!
Phải rồi! Đúng vậy!
Đang lúc Giang Nam muốn gặm ngược, cảm giác trên người càng ngày càng nóng!
Chỉ nghe "ầm" một tiếng, Giang Nam cháy rồi!
Toàn thân dấy lên ngọn lửa hừng hực, Hạ Dao kinh hãi rít lên một tiếng, vội vàng nhảy xuống từ trên giường!
Lấy chăn mền dập lửa trên giường!
Giang Nam thuấn di đứng dậy, ngơ ngác nhìn hỏa diễm trên người mình!
Đây là dị năng của Tuyết Tuyết?
Hạ Dao mở to hai mắt: "Trời ạ! Ngươi có cần như vậy không? Nhiệt huyết đến mức toàn thân cháy lên a?"
Chỉ thấy giờ phút này mặt mũi Giang Nam tràn đầy dấu hôn môi, trên cổ, trên ngực, một cái trong đó là của Chung Ánh Tuyết, còn lại tất cả đều là Hạ Dao gặm!
Mà ngay trong ánh mắt kinh hãi của Hạ Dao, chỉ thấy cơ bắp toàn thân Giang Nam nhô lên, lộ một cái đuôi sói, hai lỗ tai sói cũng nhô ra theo!
Hạ Dao ngạc nhiên: "Đây...... Đây là phương thức hoá sói của ta? Má ơi ! Sao ngươi làm được?"
Hơn nữa cô rõ ràng cảm giác được linh khí trong cơ thể mình không hiểu sao lại dần biến mất!
Chỉ thấy giờ phút này Giang Nam dị thường hưng phấn: "Làm thần tiên, đồng thời thức tỉnh ba dị năng tựa hồ cũng không có gì lạ?"
Đúng lúc này, trong hành lang truyền đến tiếng bước chân "lộp bộp lộp bộp"!
Vẻ mặt Chung Ánh Tuyết hoảng sợ mở cửa chạy vào!
"Tiểu Nam? Linh lực của ta tự dưng biến mất, không biết bị ai trộm...... Phụt ha ha ha!"
Mới vừa vào phòng, Chung Ánh Tuyết trực tiếp cười đến rơi lệ, bởi vì lúc này Hạ Dao bị tô son môi đầy miệng, chỗ nào cũng có!
Mà Hạ Dao nhìn thấy miệng Chung Ánh Tuyết đỏ rực cũng cười ôm bụng quỳ rạp trên mặt đất, điên cuồng nện xuống đất!
"Tuyết Tuyết...... Ngươi cười gì vậy a? Ha ha ha!"
"Tiểu Dao! Ngươi còn cười? Phụt~ miệng của ngươi…"
Hai người đang nói, thần sắc đột nhiên đồng thời cứng đờ, lấy điện thoại di động ra mở hình thức tự chụp, soi gương!
Nhìn thấy miệng mình bị sơn thành miếng lạp xưởng đỏ, trong mắt đồng thời lóe lên ánh đỏ, nghiến răng một trận!
"Tiểu! Nam!"
[Giá trị oán khí từ Chung Ánh Tuyết+1000!]
[Giá trị oán khí từ Hạ Dao+1000!]
Giờ phút này mặt Chung Ánh Tuyết đỏ bừng!
Đêm khuya khoắt tới tập kích là để bôi son môi? Có cần chơi cái trò đùa quái đản này không a?
Bạn cần đăng nhập để bình luận