Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 674 -



Chương 674 -




Trong lúc nói chuyện lại nhắm ống nhòm vào bà lão dệt áo len...
Giang Nam: ???
"Khẩu vị đại gia độc đáo như vậy sao?"
Vương đại gia gập ống nhòm lại rồi nhìn Giang Nam một cái: "Tên nhóc nhà ngươi biết gì? Rượu đương nhiên càng già càng thơm!"
"Ai... Ta cũng chỉ có thể nhìn một chút, vơi bớt cơn nghiện! Thật tiếc! Thật đáng tiếc!"
Thần sắc Giang Nam nghiêm túc: "Ta cảm thấy cần phải để cho ngài được nhìn cho đã nghiện!"
Vương đại gia sửng sốt: "Nói như thế nào?"
Chỉ thấy Giang Nam tiến lên, lấy ra một củ tỏi hắc hắc hắc nhét vào trong tay Vương đại gia!
"Thứ này so với ống nhòm còn dùng tốt hơn nhiều!"
"Sau khi mặt trời lặn, ăn vào, hòa quyện vào bóng đêm, ngài sẽ thực sự được trải nghiệm vẻ đẹp của cuộc sống!"
Vương đại gia nuốt một ngụm nước bọt, ngạc nhiên nhìn củ tỏi đen trong tay!
"Thật sự có thần vật như vậy sao? Tên nhóc nhà ngươi không phải đang lừa gạt ta, muốn lừa gạt bí tuyệt của ta đấy chứ?"
"Làm sao có thể! Giang Nam ta làm chuyện tốt không bao giờ để lại tên! Đại gia, ngài ăn thử là biết!"
Nói xong cho Vương đại gia ném một ánh mắt ngươi hiểu được, xách xẻng tuyết lên, thuấn di một cái không còn bóng dáng!
Vương đại gia nhìn tỏi đen trong tay, đột nhiên có chút chờ mong trời tối!
Giang Nam đi bộ trong khu vườn cười hắc hắc!
Chỗ cường đại của củ tỏi hắc hắc hắc này, Giang Nam đương nhiên hiểu rõ!
Radar nhỏ hình người! Máy đo ba chiều! Chỉ một tiểu tiết cũng có thể giúp ngươi dò xét vô cùng nhuần nhuyễn!
Vương đại gia dùng rồi tất sẽ nghiện a!
Nếu muốn, nhất định sẽ tới tìm mình! Như vậy bí tuyệt chẳng phải sẽ đến tay sao?
Ngay sau đó!
"Rầm!"
Vách tường bên cạnh bị đánh xuyên qua, thân thể Triệu Đức Trụ giống như đạn pháo bắn ra, từng ngụm từng ngụm hộc máu!
"Vương chết tiệt! Lão già cặn bã! Sau này ngươi đừng có tìm tới ta! Hai chúng ta đã chia tay!"
"Ngươi đi tìm cô gái kia đi! Không biết xấu hổ! Cút!"
Không đợi Triệu Đức Trụ đứng dậy, chỉ thấy giường trong phòng, bàn trà, sô pha, tủ lạnh liên tiếp bay ra!
Nện mạnh vào người Triệu Đức Trụ!
Triệu Đức Trụ đứng dậy, vẻ mặt lo lắng: "Hồng Hồng! Ngươi tin ta! Tin ta!"
"Ta tin ngươi cái quỷ! Ngươi là một lão già tệ bạc!"
Ngay sau đó, 300 cân tạ bay ra khỏi phòng, dán chắc lên mặt Triệu Đức Trụ!
Phát ra một tiếng “rầm”!
Giang Nam nhìn mà rùng mình một cái!
Lý đại nương thật hung dữ a!
Triệu Đức Trụ lau máu trên mặt, yên lặng đi đến một bên trụ đá ngồi xuống!
Những giọt nước mắt chảy theo má!
Cái này... Có phải là cảm giác thất tình không?
Trái tim ta! Đau quá!
Đột nhiên, Giang Nam cảm thấy lương tâm của mình ngứa ngáy, có chút áy náy!
Dù sao Triệu đại gia cũng bởi vì mình mới thất tình!
Người ta lớn tuổi như vậy, tìm đối tượng cũng không dễ dàng!
Giang Nam cảm thấy mình cần phải giúp Triệu đại gia theo đuổi Lý đại nương trở về!
Không khỏi tiến lên nói: "Triệu gia gia! Ngài muốn cứu vãn tình yêu bị mất này không? Ta có thể giúp!"
Triệu Đức Trụ vừa nhìn Giang Nam, trong lòng tức giận liền không đánh một chỗ!
"Giúp? Ngươi giúp cái rắm? Lão tử chính bởi vì ngươi mới mất đi tình yêu a!"
"Cứt đi! Coi chừng ta đánh ngươi!"
Giang Nam: "Lão Triệu! Ngài thật sự nỡ để mất Lý đại nương sao? Ngài nên nghĩ kỹ nha!"
"Có vài người, một khi bỏ qua, sẽ không trở về nữa!"
Triệu Đức Trụ mang vẻ mặt phẫn nộ: "Nhưng Hồng Hồng căn bản không nghe ta giải thích a!"
Giang Nam nhếch miệng cười: "Ta có cách! Hãy nghe ta! Bảo đảm ngươi có thể theo đuổi được Lý đại nương!"
Triệu Đức Trụ liếc Giang Nam một cái: "Chỉ với ngươi?"
Giang Nam tự tin nói: "Ngài cũng đừng xem thường ta! Là giấc mơ của 900 triệu thiếu nữ cả nước! Ngài nghĩ ta vô dụng sao?"
"Đuổi theo con gái gì đó! Chính là chuyên môn của ta!"
--
Triệu Đức Trụ nuốt một ngụm nước bọt, có chút động tâm!
Đúng rồi!
Tên nhãi thúi này vô luận đi tới đâu cũng có một đám em gái mê đắm!
Ngay cả lúc ở phòng đồ chơi, Hàn Mộng Lộ cùng Đào Hân Di đều giúp Giang Nam nói chuyện!
Dường như Giang Nam luôn có thể khiến cho các cô gái yêu thích!
"Đáng tin sao? Ngươi đã giúp được ai thành cặp chưa?"
Giang Nam vỗ ngực: "Tất nhiên a! Anh trai mắt kính cùng Đỗ Nguyệt chính là do ta ghép đôi thành!"
"Hiện tại bọn họ còn đang phải cảm ơn ta a! Ngài cứ yên tâm đi!"
Ánh mắt của Triệu Đức Trụ sáng lên: "Chiêu gì? Nói nghe thử?"
Giang Nam vuốt cằm: "Lý đại nương thương tâm như vậy, vậy nhất định là có yêu ngài!"
"Bà ấy thích ngài ở điểm nào?"
Triệu Đức Trụ: "Đương nhiên là thích sự cao lớn uy mãnh của ta! Đẹp trai bức người!"
Giang Nam ngẩng đầu nhìn thoáng qua Triệu Đức Trụ!
Đầu trọc lớn! Không có tai! Một mặt đầy máu, trong miệng chỉ còn bốn cái răng...
Đôi mắt hoài nghi nhân sinh!
Đẹp trai bức người?
Ngài lấy đâu ra tự tin để nói được những lời này?
"Khụ khụ! Nếu đã là vậy! Ngại có thể đem nhưng điểm mà bà ấy yêu thích, phóng đại tới vô hạn, như thế bà ấy liền sẽ yêu ngài hơn!"
"Yêu đến mức không thể tự kiềm chế!"
"Có bảo bối của ta! Giúp cho mị lực của ngài có thể phóng to vô hạn, Lý đại nương tất nhiên rơi vào tay giặc!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận