Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 109 -



Chương 109 -




Giang Nam nói một câu này, toàn trường yên tĩnh!
Trong lời nói của hắn tràn ngập tự tin, thậm chí có vài phần cuồng vọng!
Nhưng không thể không thừa nhận, Giang Nam chỉ đang nói sự thật.
Dị năng hệ không gian hiếm thấy trên thế giới!
Sân khấu của hắn không phải là Giang Thành, mà là cả thế giới!
Cuối cùng vẫn là Chung lão gia tử thở dài một tiếng.
"Tiểu Tuyết vốn là do ta nhận nuôi, lại không có người thân ở Chung gia!"
"Ta vốn không sống tới hai năm nữa, nếu chết rồi, Tiểu Tuyết ở lại Chung gia sẽ không thoải mái!"
"Vậy nên cũng muốn suy nghĩ tác hợp con bé với La gia, có La gia chống đỡ, ít nhất sẽ không bị khi dễ!"
"Sự nghiệp càng lúc càng lớn, ngưu quỷ xà thần gì cũng có!"
Nói tới đây, Chung lão gia tử bỏ qua vợ chồng Chung gia.
Hai người bọn họ xấu hổ cúi đầu xuống.
Sự nghiệp của Chung gia là do Chung Sơn một tay dốc sức tạo ra, đối với chuyện bên trong tất nhiên đều hiểu rõ.
"Hiện tại xem ra, ta vẫn còn có thể sống rất lâu!"
"Chuyện của đám thanh niên các ngươi, ta sẽ không nhúng tay vào! Tùy vào các ngươi!"
Chung Sơn vỗ vỗ bả vai Giang Nam, ánh mắt hai người nhìn nhau.
Đều đọc hiểu ý trong ánh mắt đối phương.
Chỉ có điều, máu mũi cuồng chảy dưới mũi Chung Sơn, thật sự khiến cho Giang Nam tương đối nhập diễn!
Giang Nam cười xán lạn: "Lão gia tử cứ yên tâm!"
Chung Ánh Tuyết rốt cuộc nhịn không được mà rơi lệ, cắn môi lau nước mắt.
Dáng vẻ như vậy đều khiến cho người ta đau lòng không thôi, Hạ Dao tiến lên an ủi một trận.
Chung lão gia tử lên tiếng.
Cũng triệt để cởi bỏ khúc mắc nhiều năm qua của Chung Ánh Tuyết!
Làm sao mà cô có thể không cảm động chứ?
Giang Nam sở dĩ xuất đầu, đều là vì mình!
Ngày thường Giang Nam vẫn luôn đùa giỡn, khiến cho người ta vừa yêu vừa hận.
Nhưng trong lúc bất tri bất giác đã giải quyết từng chuyện phiền phức của mình!
Chưa từng làm bất cứ ai thất vọng!
Trái tim của cô đều muốn tan chảy!
Thật sự rất muốn ôm lấy Giang Nam.
Chỉ là có quá nhiều người, Chung Ánh Tuyết thật sự ngượng ngùng.
Giờ phút này ánh mắt mọi người nhìn về phía Giang Nam đều thay đổi!
Chữa khỏi bệnh ung thư của Chung lão gia tử, không khác gì ân tái tạo đối với Chung gia.
Hai cái vỗ vai của hắn đã chứng minh rất nhiều chuyện!
Chung lão gia tử đen mặt nói: "Nói đi, máu mũi của ta còn chưa chảy xong!"
Chỉ chốc lát, đã đựng đầy tám ấm trà lớn!
Nếu đi hiến máu, đều có thể nhận được một huy chương nhỏ!
Giang Nam: "Đừng quan tâm đến những tiểu tiết này! Đàn ông mà! Mỗi tháng đều có có một vài ngày như vậy!"
Chung lão gia tử: ???
Hạ Dao: "Phụt... Ha ha~"
Khuôn mặt nghẹn cười của cô đỏ bừng, cả người đều run rẩy! Thậm chí còn bóp đùi thịt của mình!
Không thể cười!
Tuyệt đối không được cười ra!
Chung lão gia tử không cần mặt mũi sao?
[Giá trị oán khí từ Chung Sơn +1000!]
Mặc dù người chữa khỏi bệnh ung thư của ta!
Hẳn nên cảm kích mới đúng!
Nhưng vì sao lại muốn đánh hắn một trận như vậy?
Yến hội kéo dài đến hơn 10 giờ, Chung lão gia tử ngược lại rời khỏi sớm!
Rốt cuộc vẫn là cầm bình trà đến bệnh viện!
Không phải sợ mình chảy máu cam mà chết, mà là muốn triệt để kiểm tra lại thân thể.
Ngay sau khi có kết quả, các bác sĩ đều ngẩn người!
Bệnh gì cũng không có! Hơn nữa thân thể khỏe hơn gấp bội!
Bọn họ còn chưa từng thấy một lão già 70 tuổi nào khỏe mạnh như vậy!
Yến hội kết thúc, Giang Nam và Hạ Dao đã sớm chờ ở trong xe.
Chung Ánh Tuyết còn đang cùng cha mẹ tiễn khách khứa!
Giang Nam ngồi trong xe, cả người đều có chút đứng ngồi không yên!
Một lúc cúi đầu nhìn thời gian.
Ừm! 10:43, vẫn còn sớm, vẫn còn sớm! Không vội!
Hạ Dao vẻ mặt tò mò: "Ngươi cứ luôn xem thời gian làm gì? Vội vã về nhà?"
Giang Nam mang thần sắc nghiêm túc: "Có một lời hứa chờ ta đi hoàn thành!"
"Đó là bổn phận của ta! Nhiệm vụ của ta!"
Hạ Dao: ???
Cái quái gì vậy!
"Đã trễ như vậy rồi, ngươi còn muốn đi đâu nữa?"
Giang Nam: "Đi hoàn thành sự nghiệp dang dở của ta!"
Hạ Dao đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, vẻ mặt khinh bỉ: "Ngươi không phải là muốn đi tìm Vu Hướng Nam kia... Chậc chậc chậc!"
"Ta cứ nói cô ta thế nào mà cứ luôn nhìn ngươi!
Giang Nam đỏ mặt: "Ngươi nói bậy!"
Mẹ kiếp!
Mũi Hạ Dao là mũi chó sao?
Làm sao cô ấy nhận ra được?
Phụ nữ thật khủng khiếp!
Hạ Dao cười hắc hắc: "Ta nói bậy sao?"
"Vậy ngươi đỏ mặt làm gì?"
Giang Nam: "Ta... Uống quá nhiều!"
Hạ Dao trợn trắng mắt: "Ngươi nốc 107 chai, giờ ngươi nói với ta là ngươi uống quá nhiều?"
"Ngươi lừa ai đấy hả?"
"Sao trên mặt ngươi lại đổ mồ hôi nhiều như vậy?"
Giang Nam: "Ừm... Xe quá nóng!"
"Bật điều hòa! Ngươi coi điều hòa không khí của Rolls-Royce là đồ trang trí à?"
"Nhanh lên! Thành thật khai báo!"
Giang Nam: !!!
Không chịu nổi nữa!
Hỏi lại, thật sự sẽ bại lộ!
Nói xong nhìn thời gian, đúng 11 giờ!
"Chờ ta trở về!"
Sau đó thuấn di một cái liền không thấy bóng dáng đâu!"
Hạ Dao trừng mắt: "A! Ngươi thực sự đi sao?"
"Giang Nam thối!"
......



Bạn cần đăng nhập để bình luận