Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 189 -



Chương 189 -




"Nam thần! Chúng ta còn lại bao nhiêu vòng thì mới được nghỉ ngơi a?"
Giang Nam dựng thẳng lên một ngón tay!
Ánh mắt của cả đám học sinh mới để trở nên sáng rực!
Một vòng? Còn một vòng là có thể nghỉ ngơi sao?
Gia tốc!
Xông lên!
Chúng ta sắp được giải thoát rồi!
"Một mực chạy!"
"Phụt! ! !"
Những học sinh mới vừa nhấc chân tăng tốc nghe xong thì chân lần nữa liền mềm!
Má ơi! Người này không phải là ngươi!
Hắn mẹ nó là Diêm Vương a!
Giang Diêm Vương!
Quả thực muốn mạng người thật sao!
[Giá trị oán khí đến từ Lưu Đào +1000! ]
[Giá trị oán khí đến từ Đường Quả +666! ]
[Giá trị oán khí đến từ . . . ]
. . .
Lúc thời gian nghỉ trưa, người trên bãi tập dần dần nhiều hơn!
Càng có không ít bạn học xem náo nhiệt!
Chung Ánh Tuyết Hạ Dao mang cho Giang Nam hai chai cocacola ướp lạnh!
Ngô Lương thì là đứng một bên bung dù cho Giang Nam!
Vừa nhìn liền khiens cho người ta đỏ mắt.
Càng có không ít đồng học tò mò về sự kiện vụ nổ hạt nhân ở Voyny, liền chạy tới hỏi thăm Giang Nam.
Có thể nói là nhân khí bạo rạp.
Mà đúng lúc này, La Thiên Tường mang theo vẻ mặt âm trầm, đẩy đám người ra!
Ném văn bản tài liệu trong tay vào mặt Giang Nam.
Giang Nam còn không có động, Ngô Lương đã tiến lên tiếp được!
La Thiên Tường lạnh nhạt nói: "Ta biết ngươi đánh chú ý gì!"
"Vị trí của ta sẽ không để lại cho ngươi! Ngươi tìm hiệu trưởng cũng vô dụng! Tập đoàn La Thiên có cổ quyền ở Linh Võ Tùng Giang!"
"Ngươi và Ngô Lương muốn cướp vị trí cũng được thôi!"
"Đánh bại ta và Hàn Thành! Ngày mai buổi sáng 8 giờ, thao trường!"
"Các ngươi thắng, ta lăn! Ta thắng! Mang theo tiểu đệ của ngươi, lăn ra khỏi Linh Võ Tùng Giang!"
"Ngươi dám ký sao?"
Chỉ một thoáng, mùi thuốc súng giữa sân tràn ngập mười phần!
Một bên là La đại thiếu Tùng Giang Linh Võ, học viên thiên tài chiếm lấy bảng chiến lực 3 năm!
Một bên khác là Nam thần, nhân vật truyền kỳ mới xuất hiện! Giang Đại Pháo mãnh nam Vụ nổ hạt nhân!
Giang Nam thản nhiên nói: "Ngươi có biết không? Ta có 100 loại phương pháp có thể chơi chết ngươi!"
"Từ lúc đầu! Ngươi đã không có tư cách đọ sức với ta, ta càng không để ngươi vào mắt! Dù là một giây!"
"Nếu ngươi đã muốn chơi! Lão tử liền phụng bồi ngươi chơi tới cùng!"
Nói xong liền ký vào văn bản!
La Thiên Tường hận ngứa răng ngứa lợi: "Đừng có cứng mồm cứng miệng, nếu không có ngày lại chết thế nào cũng không biết!"
Giang Nam nhếch miệng cười một tiếng: "Chị họ ngươi đâu? Còn đang ở Giang Thành sao?"
La Thiên Tường trừng tròng mắt, lập tức liền bùng nổ!
"Ngươi câm miệng cho lão tử!"
Không nói tới đơn hàng 1 tỷ đồng, hiện tại bởi vì chuyện này mà Vu Hướng Nam đã tuyệt giao với La gia!
Vừa nhìn thấy mình liền muốn nôn!
"Nếu vẫn còn, ngươi giúp ta nói với cô ấy! Ta cực kỳ ưa thích chị họ của ngươi nha!"
"Ân . . . Thật nhu thuận~ "
[Giá trị oán khí từ La Thiên Tường +1000! ]
Thật nhu thuận?
Ý ngươi là sao?
La Thiên Tường mẹ nó trực tiếp bùng nổ!
Giang Nam! Ngươi còn là người?
Đồng học xung quanh cũng ngây dại!
Sao?
Đây lại là ân oán tình cừu gì nữa?
Giang Nam còn cùng chị họ La Thiên Tường?
Chậc chậc chậc!
Duy chỉ có Hạ Dao cười trộm!
Giang Nam cũng quá hư rồi!
"Ngươi con mẹ nó chờ đó! Ngươi nhất định phải chết!"
La Thiên Tường tức run người, quay đầu bước đi!
Chung Ánh Tuyết lo lắng nói: "Tiểu Nam! Ngươi không nên đồng ý với hắn, thực lực của La Thiên Tường rất mạnh!"
Hạ Dao: "Không nói đùa, hơn nữa đã là Bạch Ngân nhất tinh!"
Giang Nam cười hắc hắc nói: "Cảm thấy ta sẽ thất bại sao? Muốn đánh cược hay không?"
Hạ Dao cùng Chung Ánh Tuyết mãnh liệt run rẩy, sau đó điên cuồng lắc đầu.
Giang Nam trầm tư, không được, đều học khôn cả rồi, xem ra cần phải đổi hướng đi khác!
"To con thì sao? Hàn Thành Thanh Đồng chín sao, ngươi có nắm chắc không?"
Ngô Lương liếm môi một cái: "Mọi chuyện ta đều nắm trong tay!"
Giang Nam liếc mắt, Ngô Lương nói ra lời này, cứ có cảm giác sắp lật xe tới nơi!
Ngay sau đó móc ra bình dược thủy đại lực ném cho Ngô Lương.
"Về nhà uống! Ngày mai chơi hắn!"
Ngô Lương cười hắc hắc: "Cảm ơn Nam ca!"
Chung Ánh Tuyết cùng Hạ Dao đều thương hại nhìn Ngô Lương!
Ngày mai!
Gia hỏa này liền nói lời tạm biệt với tóc mình sao?
Đáng thương . . .
. . .
Sáng sớm hôm sau!
Thao trường đã kín người hết chỗ!
Các học sinh nhao nhao đến đây quan khán cuộc chiến, ngay cả học sinh năm đầu cũng bị kéo tới xem cuộc chiến!
Để cho bọn họ nhìn xem sự chênh lệch giữa bản thân và học trưởng năm ba!
Thậm chí còn có lão sư duy trì trật tự!
Hàn Thành đã đứng ở trong sân từ rất sớm! Hai nắm đấm mang theo một đôi bao tay bốn ngón bằng đồng!
Trên bao tay phủ đầy gai nhọn sắc bén!
Mà Giang Nam, hoàn toàn không có giác ngộ của người sắp chiến!
Cùng Chung Ánh Tuyết cùng Hạ Dao ngồi ở trên khán đài, trong tay mỗingười ôm một thùng bắp rang!
Xem người mắt trợn trắng.
"To con sao còn chưa tới?"
"Đợi lát nữa bắp rang của ta đều sắp ăn xong!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận