Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 346 -



Chương 346 -




Bạch Thiên Tầm liếc mắt nhìn Hồng Long một cái, lơ đễnh, rời khỏi hệ thống mô phỏng mô hình!
Lấy USB từ ngực ra cắm vào máy tính!
"Phốc oa..."
Một màn nhảy nhót lắc mông của Yêu Vương Bulgaria trực tiếp khiến cho Bạch Thiên Tầm phun!
Cái quái gì vậy!
Cũng chỉ mới hai ngày không lên dark web, nội dung bên trong sao lại trở nên nóng bỏng như vậy?
Người phụ trách dark web có bị điên không?
Hồng Long cũng ngây ngốc, biến tổng bộ Long Uyên Bác Trung thành sàn nhảy?
Giờ phút này, Bạch Thiên Tầm trở nên hứng thú, mắt to sáng ngời!
Ngón tay điên cuồng gõ bàn phím!
Vào giao diện mã nguồn, một mã được viết rất nhanh!
"Ồ?"
"Dark web bị người chiếm dụng? Ta muốn xem thử là mãnh nhân nào? ”
Giang Nam nhìn chằm chằm vào cửa sổ màn hình không ngừng bật lên, bĩu môi: "A? Tiểu phế vật!"
"Muốn vạch trần lão tử sao?"
Bạch Thiên Tầmđẩy kính: "À ha?"
Ngón tay cô gõ bàn phím đều gõ ra tganf ảnh, cả người đều đứng lên, khom người!
Nhếch miệng nhỏ, nước miếng chảy ròng ròng!
Biểu tình hưng phấn, khuôn mặt đỏ bừng!
Còn phát ra một trận cười quái dị, giống như một bệnh kiều!
Hồng Long trợn trắng mắt, sao lại phát bệnh rồi?
Giang Nam sửng sốt, trình tự mình xây dựng bị viết lại?
Chẳng những muốn tra ra ID của mình, thậm chí còn muốn định vị tọa độ của mình?
"Mẹ kiếp? Thú vị hơn rồi!"
Ngón tay Giang Nam điên cuồng nhảy lên, sao có thể để cho người khác phá hỏng chuyện tốt của mình chứ?
Viết mã thêm lần nữa, lại phát ra tiếng cười: "Hắc hắc~"
Trông vô cùng xấu xa!
Đúng lúc này, Bạch Thiên Tâm đột ngột ngây ngốc!
Chỉ thấy trên tám màn hình tự động vận hành, mã tổ chức lại!
Biến thành một ngón giữa dựng thẳng cực lớn!
Phía dưới là văn bản:
Tiểu phế vật! Đừng dùng chân nữa! Dùng tay để chơi với ta đi!
Nghe lời! Ngoan ngoãn!
Sờ sờ đầu! Đừng khóc!
Sau một khắc: "Rầm!"
Toàn bộ thùng máy lập tức quá tải, CPU thiêu hủy!
Toát ra từng đợt tia lửa và khói trắng, tám màn hình toàn bộ đen thui!
Cả người Bạch Thiên Tầm đều cứng đờ tại chỗ, biểu tình trên mặt ngơ ngác!
Sau đó hoàn toàn phát điên!
Sau đó lại nhấc bàn phím lên đập vào bàn!
" Ah!!"
"Hiệp Sĩ Hồ Lô! Ta... Ta..."
"Ngươi thế nhưng dám nhục nhã ta!"
"Ah!!"
[Giá trị oán khí từ Bạch Thiên Lư +1000!]
Hồng Long nút nhìn phím bay khắp nơi, vẻ mặt không nói gì!
Chắc hẳn vô năng cuồng nộ chính là cái dạng này đi!
Bàn phím: Ta con mẹ nó...
(×﹏×)
Tâm tính Bạch Thiên Tầm trực tiếp sụp đổ a!
Cô cảm giác mình gặp phải đối thủ, còn hưng phấn không chịu nổi, chuẩn bị phân tranh cao thấp!
Kết quả so với Giang Nam, mình chỉ tiểu hài tử ba tuổi a!
Đi lên đã bị sờ đầu, vẻ mặt hiền lành đá vào mông mình một cước.
Còn nói mau về nhà uống sữa đi!
Nhục nhã!
Đấy chính là sự nhục nhã trần trụi!
"Hồng Long! Tìm cho ra tên Hồ Lô này! Hắn ta chắc chắn có thể phá vỡ hệ thống của công ty sinh học!"
Hồng Long kinh ngạc nói: "Ngươi xác định?"
Bạch Thiên Tầm nghiến răng thẳng, chỉ vào thùng máy nói: "Ngươi nói xem!
Cô muốn xem!
Hiệp Sĩ Hồ Lô này đến tột cùng là thần thánh phương nào, chiếm dụng dark web, còn dám nhục nhã mình?
Mắt Hồng Long sáng lên: "Ta đây liền đi tìm người!"
Bạch Thiên Tầm túm tóc mình, vẻ mặt phát điên!
"Ah! Mẹ nó!"
[Giá trị oán khí từ Bạch Thiên Lư +1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
Giang Nam ngạc nhiên!
Phế vật này cố chấp tới như vậy sao?
Chỉ mới ba phút đã cho mình tới 10 vạn giá trị oán khí!
"Bạch Thiên Tầm? Đúng là con tì hưu..."
......
Vân gia Tô Châu!
5:30 sáng!
Vân Hồng Phong đang cùng Vân lão gia tử Vân Phiêu mặc một thân đường trang tản bộ trong vườn cây!
Vân Phiêu tuy đã lớn tuổi, nhưng dáng người cường tráng, ánh mắt lóe lên tinh quang: "Tiểu Phong a! Chuyện ở Giang Nam thế nào rồi?"
"Gạo nấu thành cơm chưa?"
Vân Hồng Phong: "Cha cứ yên tâm!"
Vân Phiêu cười nói: "Tiểu tử này coi như thức thời, bằng không không ngại cho hắn một chút giáo huấn!"
"Đừng tưởng rằng mình là hệ không gian liền không cần biết ai là ai!
Vân Hồng Phong cười bồi nói: "Đúng vâyhj..."
Trên thực tế, chuyện Vân Lỗi bị ném cứt một thân căn bản không dám nói với lão gia tử a!
"Cha, cùng nhau ăn điểm tâm đi?"
"Ngươi về nhà trước đi, ta lại đi dạo một lát!"
Vân Hồng Phong một đường về nhà đi tới phòng ăn, đang muốn gọi điện thoại cho Vân Lỗi hỏi tình huống!
Người giúp việc ở một bên đã bưng thức ăn lên.
"Lão gia, ngài nếm thử trước sao? Đồ ăn sáng này có chút cũ với cứng!"
Ánh mắt Vân Hồng Phong sáng lên: "Ồ? Để ta xem nó cứng thế nào?"
Nói xong mở nắp nồi lên!
Chỉ thấy trên đĩa bày một quả bom C5 đếm ngược chỉ còn 4 giây!
Vân Hồng Phong: ???
What The Fuck?
3! 2! 1!
Mồ hôi lạnh trên trán trong nháy mắt liền rơi xuống!
"Mẹ kiếp!"
"Đùng!"
Ánh lửa chói mắt cùng tiếng nổ kịch liệt vang vọng khắp biệt thự!
Trong lúc nhất thời đá vụn bay tán loạn, tiếng kêu sợ hãi vang lên bốn phía!



Bạn cần đăng nhập để bình luận