Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1038 -



Chương 1038 -




Ngày xưa có Khoa Phụ uống mỗi ngày uống cạn sông Vị!
Ngày nay có Ngô Lương điên cuồng uống nước tắm?
Ngươi mẹ nó đúng là súc vaaht mà!
Không được không được, mình phải nhanh chóng ngâm mình!
Nếu không nói không chừng lát nữa sẽ bị Ngô Lương uống cạn!
Ngô Lương nhanh chóng từ trong nước chui ra, phun ra một ngụm nước nóng!
"Ai? Mùi vị nơi này sao lại có chút chát?"
Hùng Nhị: …
"Hùng đại! Ngươi qua bên kia uống đi, bên kia không chát!"
Ngô Lương: ???
Giang Nam: ???
Hùng Nhị này tuyệt đối vừa làm ra chuyện xấu đúng không?
Ngô Lương đen mặt đổi chỗ uống, nên nói thì vẫn phải nói, đích xác có hiệu quả!
Mà bảy tám lão ca bị ba cái máy giặt quần áo ép cho không hấp thu được linh khí liền mang vẻ mặt khó chịu!
Quỷ mới biết bọn ta đã phải trải qua bao nhiêu khó khăn mới lấy được bộ vé Nồi Uyên Ương đỉnh cấp này!
Chỉ có 24 giờ, còn bị các ngươi cướp đoạt linh khí, cũng không hút được chút nào a!
Nhìn bóng dáng Ngô Lương điên cuồng uống nước tắm, mấy người mang vẻ mặt rối rắm!
"Còn nhìn cái rắm, uống đi! Còn có thể làm gì khác sao? Cũng không thể đến tay không!"
"Dù bọn họ có biến thái hơn, cũng không hút khô được linh khí trong nước, chúng ta uống vào vẫn sẽ có hiệu quả!"
"Nói trước, lúc uống ai cũng không được đánh rắm móc chân nha!"
Mấy người liếc nhau, thần sắc hung ác, đầu nhao nhao đâm vào trong nước uống lấy uống để!
Ngô Lương trừng mắt!
Cái quái gì thế? Cái thứ này đều có người tranh nhau uống?
Ta mẹ nó cũng không tin mấy người các ngươi uống qua được ta!
Ục ục ục!
Vẻ mặt Giang Nam tựa như sống không còn gì luyến tiếc, chuyện này mà cũng đi so kè sao?
Ngay cả bà cô chống kỳ đất cũng hoang mang!
Thanh niên bây giờ đều tàn nhẫn như vậy sao?
Vừa ngâm mình vừa uống, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy trong mười năm qua!
Giờ phút này, các cô gái ở khu nước trong nghe được tiếng đột phá truyền đến từ khu lẩu cay, trong mắt tràn đầy kinh hãi!
Có cần dữ dội như vậy không?
Chỉ vừa vào được bao lâu đã đột phá rồi?
Hạ Dao đã sớm không chờ được, hô to về phía tường sương mù: "Tiểu Nam! Bùm bùm bùm bùm!"
Giang Nam vừa nghe liền nhếch miệng cười: "Được!"
Nói xong mở một trùng động không gian, nối liền khu lẩu cay với khu nước trong, đưa nửa người trên của mình qua dò xét!
Đưa tay móc ra 30 túi kẹo nổ tim đập ầm ầm: "Đây ~ hôm nay tới đây đều sẽ có phần!"
Các nữ sinh khu nước nóng vừa nhìn thấy Giang Nam liền cảm thấy tim đập nhanh một trận! Hai má đỏ bừng!
Vô luận là mái tóc ướt của Giang Nam, hay là khuôn mặt góc cạnh rõ ràng cùng cơ bụng nhỏ nước, đều làm cho người ta muốn ngừng mà không được!
Giờ phút này Giang Nam trong mắt các cô đang mang theo hiệu ứng đặc biệt!
"Oa... tim đập thình thịch chính là loại cảm giác này sao?"
"Người này quá đẹp trai, thật xấu hổ!"
"Là động tâm a, chết rồi, ánh mắt này như giam cầm ta ~ tiểu ca ca thêm bạn tốt không?
Ngay cả hai bên má xanh hồng của Tiểu Tửu Oa cũng biến thành hình trái tim!
Từng ánh mắt tựa như ác lang bắn tới, khóe miệng Giang Nam gợi lên một nụ cười, bàn tay vén tóc, vuốt tóc đen ra sau đầu, lộ ra cái trán trơn bóng!
"Đáng chết! Mị lực giết người!"
Hạ Dao bơi tới, nhận lấy kẹo nổ, ánh mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm!
Một tay kéo cánh tay Giang Nam ôm vào trong ngực: "Hì hì ~ có muốn tới đây cùng tắm không?"
Vẻ mặt Giang Nam đầy chua xót, khổ sở cự tuyệt nói: "Không! Không đi!"
Chết tiệt! Giấc mơ đang ở phía trước!
Nhưng không cách nào thực hiện! Thật đáng giận~
Hạ Dao ngạc nhiên: "Sao không? Cơ hội khó có được nha!"
Thần sắc Giang Nam nghiêm lại: "Vì sinh hoạt hạnh phúc sau này của các ngươi, ta cũng không thể ngâm ở đây a!"
Hạ Dao cười xấu xa, túm cánh tay Giang Nam dùng sức kéo, đều kéo toàn bộ thân thể Giang Nam từ trong trùng động không gian tới, đầu đâm vào trong lòng mình!
"Lại đây đi, hắc hắc!"
Giang Nam mở to hai mắt, mắt thấy sẽ cùng Hạ Dao rơi xuống nước!
Bị dọa cho thuấn di một cái không còn bóng dáng, về tới khu nước lẩu cay!
Hạ Dao vồ hụt.
"Sợ chúng ta tới như vậy sao?"
Dạ Oanh cười trộm: "Giang Nam không phải sợ chúng ta, mà là sợ bản thân hóa gái!"
"Lại nói bùm bùm bùm kia là cái gì?"
Hạ Dao cười hắc hắc: "Ăn đi rồi biết!"
Chia kẹo nổ xuống, ngay cả Tiểu Tửu Oa cũng có!
Hạ Dao và Chung Ánh Tuyết nhao nhao đổ vào trong miệng, cắn chặt môi dưới, khuôn mặt xinh đẹp bị nổ đỏ bừng, cũng may lúc trước từng ăn qua, có tính nhẫn nại nhất định, đều chống đỡ!
Trong ánh mắt kinh hãi của mấy người Diệp Tinh Tuyền và Dạ Oanh, khu vực của hai người Hạ Dao ở khu nước trong nổi lên vòng xoáy nước!
Thiên phú đỉnh cấp cộng thêm hiệu quả của kẹo nổ không thể nghi ngờ là cực kỳ khủng bố!
Ánh mắt mọi người sáng lên, đây là loại kẹo nổ thần tiên gì vậy?
Lại có thể tăng tốc độ hấp thu linh khí? Nam Thần cũng quá tốt đi?
Cứ như vậy, ngâm một ngày không phải tương đương với ngâm mười ngày sao?
Mọi người trở nên hưng phấn, làm sao còn quan tâm được thứ khác, một hơi đem cả gói kẹo nổ đổ hết vào trong miệng!
Ngay sau đó, tiếng thét chói tai cao tám độ xen lẫn một trận tiếng nổ ầm ầm quanh quẩn toàn bộ khu nước trong!
Diệp Tinh Tuyền bị nổ trợn trắng mắt, đầu chìm xuống nước co rút!
Dạ Oanh cắn chặt môi dưới điên cuồng đấm ngực, chỉ cảm thấy mình sắp chết!
Giờ phút này ba chị em miêu nương đã nhảy lên khỏi mặt nước, đuôi mèo đều xù lông, ùng ục ùng ục bốc lên bong bóng!
Tiểu Tửu Oa bị nổ, đèn báo động lóe lên, nước mắt ở vành mắt!
Ba phút trôi qua, trên mặt nước nổi lên bảy tám cô nương, thân thể còn không ngừng co rút!
Thứ kẹo nổ thần tiên này cũng quá kinh khủng! Suýt chút đưa bọn họ về Tây Thiên!
Bà cô chống kỳ đất cũng bị dọa sợ, còn cho rằng bị rò điện!
Nhưng mà sau một khắc, khu nước trong nhấc lên một trận sóng lớn, nhóm các cô gái ăn kẹo nổ giống như trở thành lỗ đen linh khí!
Hạ Dao đột phá một sao ngay tại chỗ!
Cả đám đều trở nên hưng phấn!
Nhưng ở đây, không ai có thể vượt qua được ba người Chung Ánh Tuyết, Hạ Dao, Diệp Tinh Tuyền có thiên phú đỉnh cấp!
Vì hấp thu càng nhiều linh khí mà ba chị em miêu nương các cô chỉ có thể lặn lẽ di chuyển về phía chỗ sâu hơn trong khu suối nước trong!
Dùng cái này hấp thu được càng nhiều linh lực!
Nồi Uyên Ương sâu ước chừng mấy trăm mét, chỉ cần lặn đủ sâu, không tồn tại chuyện bị đoạt linh khí, chỉ cần cách một đoạn thời gian trồi lên thở là đủ rồi!
Mà Tiểu Tửu Oa lại dùng sức nghẹn đủ một hơi, ánh mắt tràn đầy tò mò, liều mạng lặn xuống!
Một đường đi tới đáy ao, đáy ao cũng không phải bằng phẳng, mà là đường thủy ngầm rắc rối phức tạp!
Tiểu Tửu Oa không chút suy nghĩ, móng vuốt nhỏ đạp nước liền chui vào!
……



Bạn cần đăng nhập để bình luận