Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1381:

Chương 1381:
"Không được lấy nhiều, mỗi người đều có, trên đó có tên!"
Tất cả mọi người nhận được cơm hộp, mở nắp hộp cơm lên, ba món mặn một món canh!
Tịt viên, đùi gà, trứng chiên cà chua, hai mặn một chay quả thực cũng quá phong phú đi?
Mùi cơm say lòng người quanh quẩn cả phòng huấn luyện!
Charles:
Báo ca:
"Không phải chứ! Phần cơm của hai chúng ta đâu?"
"Tốt xấu gì cũng là khách nước ngoài, từ xa chạy tới trao đổi, ngay cả cơm cũng không được ăn a?"
Ánh mắt hai người theo bản năng nhìn về phía Giang Nam!
Chỉ thấy hộp cơm của Giang Nam ngay cả nắp cũng không đậy được, mở ra nhìn, thịt viên bên trong đều nhét không vừa, ba cái chân gà chồng lên nhau!
Giang Nam: …
"Ta... ta tưởng hai người không trụ nổi nữa nên đã hủy phần hộp cơm rồi! Mạng của hai ngươi cũng thật cứng rắn nha!"
"Thế này không phải rất tốt sao? Không cần nhận cơm hộp*, thật tốt!"
(Nhận cơm hộp theo bên Trung Quốc còn có ý chỉ nhân vật qua đời trong phim)
Con mẹ nó không cần nhận cơm hộp a!
[Giá trị oán khí từ Charles +1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
"Đánh rắm! Phân chân gà của ngươi cho hai chúng ta ăn!"
Giang Nam vội vàng gắp một cái đùi gà nhét vào trong miệng, lại gắp miếng cơm, hai má phồng lên!
"Không phân! Ha ha!"
Khụ khụ khụ!
Chỉ thấy khuôn mặt Giang Nam đều trắng bệch, lập tức trở nên đỏ lên, điên cuồng nện ngực của mình!
"Khụ khụ! Cứu ~"
Chung Ánh Tuyết Hạ Dao nhìn Giang Nam gấp gáp xoay vòng tại chỗ, mặt cũng sắp thành màu tím!
Ánh mắt không khỏi tràn đầy lo lắng!
Đây... đây là ăn đùi gà bị nghẹn?
Đùi gà thật to bị ngươi nhét hết vào miệng, có cần phải hộ thực tới như vậy không?
Không nghẹn đến mới là lạ!
Chung Ánh Tuyết vội vàng vỗ lưng Giang Nam, nhưng căn bản vô dụng!
Ngô Lương vội vã vọt tới: "Để ta! Ta có sức! Nam ca cố chịu nào!"
Nói xong một cú tát vỗ vào phía sau Giang Nam, phát ra một tiếng "rầm"!
Giang Nam đau đớn, mặt trắng bệch!
Người anh em, ta con mẹ nó quá biết ơn ngươi!
Nhưng đùi gà vẫn bị kẹt, Ngô Lương rống giận một tiếng, quyền như búa trống, điên cuồng đập, mặt đất cũng run lên theo!
Chung Ánh Tuyết nhìn mà đau lòng: "Đừng đánh nữa, Dao Dao? Ngươi lên đi!"
"Nhanh! Phương pháp cấp cứu Heimlick!"
Hạ Dao vọt tới phía sau Giang Nam, hai tay ôm eo hắn!
Tay trái nắm chặt, dùng nắm đấm ngón cái nghiêng nhắm ngay phần giữa ngực và rốn Giang Nam, mãnh liệt dùng sức ôm hướng lên trên!
Híc híc híc ~
Phụt~
Chân gà cuối cùng cũng bị rơi ra, rớt vào trên hộp cơm, hạt cơm bắn ra khắp nơi!
Giang Nam há to miệng thở dốc, vẻ mặt hoảng sợ!
Ăn đùi gà cũng có thể bị nghẹn? Chuyện gì đây!
Giờ phút này Charles cùng Báo ca nhìn một màn này mà cười ha ha!
"Đáng đời! Ngươi ăn đùi gà của hai chúng ta, bị báo ứng rồi chứ gì?"
"Sao không nghẹn chết ngươi luôn đi? Ông trời thật không có mắt đâu!"
Giang Nam bĩu môi, đưa hộp cơm cho hai người!
"Còn muốn ăn không? Muốn ăn thì cho hai người ăn..."
Sắc mặt hai người đều cứng đờ!
Còn ăn cái rắm a, phía trên đều bị ngươi phun đầy!
Quỷ mới ăn được!
[Giá trị oán khí từ Charles...]
Đúng lúc này, Chung Ánh Tuyết đưa cho Giang Nam một lon coca, khẽ vuốt lưng Giang Nam: "Này~uống ngụm coca đi, uống từ từ thôi!"
Giang Nam vẻ mặt ôn nhu nhìn Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao, vẫn là bọn họ tốt với ta nhất!
Tiện tay vặn mở chai coca!
Kết quả vừa vặn mở ra, coca liền giống như núi lửa bộc phát phun trào ra!
Giang Nam:
Con mẹ nó là ai lắc?
Vừa muốn vặn nắp lại, nhưng trượt tay một cái, nắp chai không biết rơi đi đâu!
Mắt thấy coca phun tới, Giang Nam theo bản năng liền kê miệng sáp lại!
Cố bịt miệng lại!
Hai bên má bị căng phồng lên như chuột hamster, coca trực tiếp vọt ra khỏi mũi!
Giang Nam chống đất không ngừng ho khan, đều sặc ra nước mắt!
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao ngơ ngác nhìn một màn này, vẻ mặt mơ hồ!
Hùng Nhị vội vàng chạy tới: "Nam ca! Giấy đây! Lau..."
Giang Nam: …
Hùng còn chưa nói xong hai lời, ngũ quan Giang Nam đã trở nên vặn vẹo.
"Ngươi làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?"
Giang Nam che mặt: "Hùng Nhị, ngươi không cảm thấy dưới lòng bàn chân có cái gì sao? Ngươi giẫm lên tay ta a!"
Hùng Nhị ngạc nhiên, vội vàng dời bàn chân ra, chỉ thấy ngón tay Giang Nam đều bị giẫm đỏ!
Đặt ở trước miệng không ngừng thổi!
Phù phù ~
Giờ khắc này, Giang Nam không khỏi giật mình!
Chết… chết rồi! Cảm giác quen thuộc này, cảm giác cô độc bị thế giới vứt bỏ này!
Thời gian của anh đào may mắn qua rồi sao?
Giang Thiên Tuyển thành công thăng cấp thành Giang Thiên Khiển?
Giờ khắc này, khuôn mặt Hạ Dao trắng bệch, dường như ý thức được điều gì đó.
Ôm lấy Chung Ánh Tuyết, xách Tiểu Tửu Oa của Mira chạy đi mấy trăm mét!
"Tiểu Nam, hắn bắt đầu xui xẻo rồi!"
Mà bên kia, đám người Charles và Báo ca đều cười phun ra!
"Phụt ha ha ha! Rồng Hút Nước sao? Vừa rồi sao không ai lấy điện thoại chụp lại?"
"Cảnh này mà đặt thành màn hình nền lão tử đều có thể cười một năm a!"
"Còn ăn cơm cái rắm, nhìn thấy cái này ta cũng đã no rồi!"
Nhưng mà Giang Nam ngoài miệng luôn không chịu thiệt lúc này lại hiếm khi không phản kích!
Mà chỉ bưng hộp cơm, nhanh như chớp lao ra phòng huấn luyện thể lực, chạy tới rừng cây nhỏ không người xung quanh!
Tránh xa đám đông là tránh xa nguồn nguy hiểm!
Lần này không thể chơi ra thiên thạch hay gì đó chứ? Ta cũng không làm chuyện gì đặc biệt nghịch thiên!
Chỉ là dùng để thắng bao búa kéo mà thôi, Giang Nam đã kiến thức qua uy lực chân thật của anh đào may mắn, giờ khắc này thật sự lo lắng!
Mọi người nhìn Giang Nam chạy không thấy bóng dáng, vẻ mặt đều trở nên mê mang!
Bưng hộp cơm chạy ra ngoài ăn? Hộ thực tới như vậy sao?
Ai còn có thể cướp với ngươi chứ?
Giang Nam đứng ở trong vườn hoa nhỏ với tinh thần căng thẳng, mắt nhìn xung quanh tai nghe tám phương!
Toàn lực cảnh giác bất cứ lúc nào cũng có thể nguy hiểm xông đến!
Nhưng mà càng phòng bị lại càng không phát sinh, nhưng Giang Nam vẫn không dám tùy tiện buông lỏng cảnh giác!
Nói không chừng sẽ xảy ra án mạng!

Bên phía phòng huấn luyện thể lực, thấy Giang Nam vẫn chậm chạp không chịu về cũng không đợi nữa!
Dù sao buổi chiều còn có một cuộc thi tri thức!
Đám người Martin và Tom thua liền ba trận, bọn họ càng thêm hăng hái!
Cuộc thi tri thức khảo nghiệm lượng tri thức dự trữ của các học viên, không liên quan đến thực lực!
Nghiêm túc mà nói chính là trình độ khai phá mảng linh võ của các quốc gia, nếu đám người Martin đã đưa ra hạng mục này, tất nhiên đã chuẩn bị đầy đủ!
Nhất là Sean, thân là Vua Số Liệu hắn có thể xưng là công cụ tìm kiếm hình người, toàn tri bách khoa toàn thư!
So đấu trí tuệ, tự nhiên nắm chắc mười phần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận