Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1553

Chương 1553
Giang Nam chuyển đề tài: "Huyết đằng ký sinh trong thân thể người thực vật, chính là ấu đằng phân liệt từ mẫu đằng!"
"Mầm ở trong thân thể con người, bắt đầu bồi dưỡng từ mầm non, ăn máu tươi của mình, cho nên mới có người thực vật!"
"Bởi vì là phân gốc từ mẫu đằng, cấp bậc cao hơn huyết đằng bình thường!"
"Cho nên có thể khống chế được Huyết Đằng biến dị, Huyết Đằng cũng sẽ không công kích người thực vật!"
Sắc mặt Dương Chanh ngưng trọng: "Vấn đề vẫn là ở trên thân mẫu đằng, nhưng bên phía chúng ta không có chút tư liệu về mẫu đằng!"
"Cần thu thập đại lượng mẫu đằng mẫu, phân tích đặc tính mới được!"
Giang Nam cắn chặt răng: "Chuyện khác thì không rõ lắm, nhưng mẫu dằng kia cần hút đại lượng máu, làm chất dinh dưỡng cung cấp cho bản thân!"
"Hội Phạm Thiên xây không ít kho máu ở bên trong khu không người, để cung cấp mẫu đằng hút máu!"
"Đám người Sơn Miêu hẳn đã bị bắt đi làm chất dinh dưỡng cho mẫu đằng!"
"Cách thời gian đám người Sơn Miêu mất tích đã sắp tới bốn ngày, không có thời gian cho ta chậm trễ, trễ nữa ta sợ Sơn Miêu thật sự chịu không nổi!"
"Percy kia cũng là một tên tay sai, không biết được vị trí của một ngân hàng máu nào, vị trí đều được giữ bí mật nghiêm ngặt!"
"Hắn mượn đám người Elva để thu hút chú ý của Long Uyên Ám Dạ, lẻn vào nước ta để trồng huyết đằng, đổ thêm dầu vào lửa mà thôi!"
"Tiểu đội như Percy, có không ít đã lẻn vào!"
"Mục Uyển, ngươi mang theo một nhóm người tìm kiếm, bắt tất cả tiểu đội này về thẩm vấn!"
Nói xong móc ra một cái sọt lớn, đều là củ tỏi hắc hắc hắc!
"Tìm mấy anh em không sợ đen, ăn tỏi này vào, hẳn có thể tăng cường hiệu suất tìm kiếm rất lớn!"
Lưu Mãng giật mình một cái, thần sắc nghiêm túc: "Cần loại đặc biệt không sợ đen!"
Trán Mục Uyển toát mồ hôi, nhìn Lưu Mãng gật gật đầu, trong lòng đại khái đã hiểu rõ!
"Tiểu Chanh, ngươi đi tới phòng thí nghiệm 097, Percy bên trong còn thừa một hơi thở, giữ lại cắt lát nghiên cứu đi, nhìn xem có thể tìm được nhược điểm của đằng nhân hay không!"
"Ta nghĩ biện pháp tìm tung tích Sơn Miêu!"
Nói xong thuấn di không còn bóng dáng, mọi người lập tức hành động!
Mà Giang Nam thì là nghe ngóng được gian phòng của Sơn Miêu từ một người khác, thuấn di một cái tiến vào gian phòng!
Cửa sổ sạch sẽ, chăn đệm được thu dọn chỉnh tề, xếp thành khối hộp!
Trên bàn nhỏ cạnh cửa sổ bày mấy quyển sách, còn có một tấm ảnh...
Tấm ảnh kia là lúc trở về từ khu 53 và nhận huân chương ở căn cứ Long Uyên thủ đô!
Trong ảnh, vẻ mặt Giang Nam quẫn bách, còn dựng thẳng ngón giữa màu vàng, mà Sơn Miêu ở một bên kính chào, cau mày, cố nén không cười!
Vẻ mặt Giang Nam hòa tan, khẽ vuốt tấm ảnh, trầm mặc thật lâu...
Vô luận đi tới nơi nào chấp hành nhiệm vụ, Sơn Miêu đều mang theo tấm ảnh này đặt ở đầu giường sao?
Giang Nam cúi đầu, chú ý tới trên bàn bày một quyển thật dày [Đại Cương Linh Khư Thế Giới]!
Hiển nhiên lúc trước Sơn Miêu đã lật xem qua, nhẹ nhàng mở trang sách ra, thân thể Giang Nam cứng đờ!
Chỉ thấy trong trang sách kẹp từng tờ giấy kẹo, áp thẳng!
Đều là giấy gói Thịnh Thế Mỹ Nhan Đan mà mình tặng cho Sơn Miêu, mỗi một tờ giấy kẹo cô đều cẩn thận bảo tồn, kẹp ở trong trang sách!
Giang Nam nhìn giấy kẹo, nước mắt không ngừng rơi trên trang sách, thấm ướt cả trang sách...
Ô ô khóc lên, không ngừng lấy mu bàn tay lau nước mắt, nhưng lại không ngừng được!
Nhẹ nhàng khép trang sách lại, Giang Nam dùng tay áo hung hăng lau mặt!
"Ta nhất định phải tìm được ngươi, ngươi phải chờ ta a!"
Nói xong đứng dậy, rút gối đầu trên giường ra, đặt ở trên mặt nhẹ nhàng ngửi ngửi, có mùi của Sơn Miêu!
Năng lực truy tung của bánh quy chó thì không cần nhiều lời, ngay cả thuấn di của Quỷ Diện Thú cũng đuổi kịp!
Cho dù không biết đám người Sơn Miêu đến tột cùng đã bị bắt tới ngân hàng máu nào, nhưng một lần truy tung như vậy, khẳng định sẽ tìm được!
Giang Nam cầm sối thuấn di tới giáo trường, mà đám người Chung Ánh Tuyết Hùng Nhị đã sớm chờ ở chỗ này!
Chỉ thấy Giang Nam móc ra một cái bánh bích quy cầm tinh, nhìn về phía mọi người!
"Biện pháp cũ! Dùng năng lực bánh quy chó truy tung, ai ăn được thì người đó sẽ phụ trách!
Mọi người không chút do dự, liền nhét bánh bích quy vào miệng ăn!"
Nếu dùng anh đào may mắn, có thể trực tiếp ăn ra bánh quy chó, nhưng Giang Nam không dám!
Sợ sau đó thời gian xui xẻo vừa bộc phát, ảnh hưởng đến Sơn Miêu, Giang Nam một chút nguy hiểm cũng không dám mạo hiểm!
Chỉ thấy Lưu Mãng mọc ra một cặp sừng trâu, Ngô Lương mọc ra một đôi cánh gà màu trắng!
Hùng Nhị cùng Chung Ánh Tuyết mang vẻ mặt đều là cổ quái, Giang Nam nhai bánh bích quy!
"Ai ăn bánh quy chó?"
Hạ Dao hưng phấn giơ tay!
"Gâu gâu! Ta ăn được!"
Ánh mắt Giang Nam sáng ngời, không hổ là Đại Lang Diệt, mười phần bàn tay vàng, cũng có thể là do hệ chó nên sẽ hấp dẫn lẫn nhau!
Cô vốn đã có khứu giác linh mẫn, hiện tại có thêm năng lực của bánh bích quy chó, việc truy tung được đám người Sơn Miêu sẽ không thành vấn đề!
Nhưng mà Giang Nam vừa nuốt xuống bánh bích quy, sắc mặt cũng trở nên cổ quái!
Trương Tam ở bên cạnh trán đổ mồ hôi, sắc mặt trắng bệch!
"Ta ăn được bánh quy dê a! Sẽ không bị dọa chết đó chứ?"
"Này này này! Các ngươi để ý tới ta một chút được không?
Nhưng mà mọi người lại bỏ qua Trương Tam!
Hạ Dao tò mò nhìn về phía Giang Nam: "Tiểu Nam? Ngươi ăn được con giáp gì vậy?
Chỉ thấy màu da của Giang Nam trực tiếp biến thành hồng phấn thiếu nữ, ngay cả màu tóc cũng biến thành màu hồng nhạt!
Hình dạng mũi thay đổi, trực tiếp biến thành một cái mũi heo hồng phấn!
Không riêng gì Giang Nam như vậy, Hùng Nhị cùng Chung Ánh Tuyết cũng lần lượt phát động năng lực!
Người biến thành hồng phấn, mũi biến thành mũi heo đáng yêu!
Hạ Dao nhanh chóng quay đầu đi chỗ khác, một phen ngậm lấy đuôi sói cắn ở trong miệng!
Đều sắp nghẹn điên rồi!
Sao lại ăn phải bánh bích quy heo chứ, dáng vẻ các ngươi bây giờ cực kỳ giống heo hồng Peppa!
Không nói tới Tiểu Nam Tuyết Tuyết, ngay cả Hùng Nhị cũng biến thành một con gấu hồng lớn, còn có mũi heo?
Đây đến tột cùng là loại sinh vật gì a? Gấu lợn?
Nhưng mà ba người lại liếc nhau, trong mắt tràn đầy hưng phấn!
Chung Ánh Tuyết kích động nói: "Tiểu Nam! Nói không chừng thứ này có lẽ có thể tinh lọc được bào tử ký sinh bay trong không khí!"
Chỉ thấy Hùng Nhị há miệng, ấn một cái vào mũi heo của mình!
Trong chốc lát, một cỗ lực hút cường hãn từ trong miệng bộc phát, hút toàn bộ không khí xung quanh vào!
Mà một cỗ lực gió cường hãn từ trong hai lỗ mũi heo heo thổi ra!
Sức gió kia, ít nhất phải cỡ cuồng phong cấp tám, thổi cho người ta không mở mắt ra được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận