Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 314 -



Chương 314 -




Giang Nam sửng sốt! Đỗ Nguyệt là dưa hấu nhỏ?
Vậy Ngư Thanh Thanh mới là ren?
Cô gái này... Táo bạo như vậy sao?
Không thể nhìn vẻ bề ngoài mà!
Mà khoảnh khắc hai người bỏ quyền!
Đồng hồ vệ tinh của tất cả mọi người đều nhận được một thông báo!
"Giải đấu trung học Ngôi Sao kết thúc!"
"Quán quân! Chiến đội Giang Nam Nói Gì Cũng Đúng! Giết 143 người! Phá vỡ kỷ lục quốc gia!
"Á quân! Chiến đội Băng Phong! Giết 17 người!"
"Quý Quân! Chiến đội Phiêu Miểu! Giết 6 người!"
......
Mà bảng xếp hạng này! Cũng không phải dựa theo số lượng đánh chết để xếp hạng!
Mà là dựa theo thời gian sinh tồn!
Giang Nam Nói Gì Cũng Đúng đương nhiên giành được vòng nguyệt quế!
Sống sót đến cùng!
Mà khiến cho Ngư Thanh Thanh cùng Đỗ Nguyệt không nghĩ tới là, tiểu đội của mình lại có thể vớt được vị trí thứ hai?
Ánh mắt không khỏi chuyển hướng Giang Nam!
Vẻ mặt kinh hãi!
Giết 143 người? Phá vỡ kỷ lục quốc gia?
Tóm lại chính Giang Nam dọn dẹp sân bãi?
Phải biết!
Lịch trình 15 ngày ban đầu vẫn còn lại 5 ngày!
Hắn mạnh đến mức nào chứ?
Tiểu đội của mình bởi vì bị Giang Nam tìm tới cuối cùng mới vớt được hạng hai?
Giang Nam gãi gãi đầu, cười hắc hắc!
Nếu không phải hai người tắm rửa...
Vị trí thứ hai này thật đúng là không tới phiên chiến đội Băng Phong!
Giang Nam nhìn Tần Thụ và anh trai mắt kính bị đánh thành đầu heo trên mặt đất...
Nên nói thì phải nói!
Trong lòng vẫn có chút áy náy!
Nhét cho hai gốc khí huyết nhân sâm!
Cùng với vẻ mặt thông cảm: "Người anh em! Bảo trọng!"
Anh trai mắt kính khóc, nắm lấy tay Giang Nam: "Ta thực sự không ăn vụng dưa hấu ah!"
Giang Nam: ...
Người anh em! Ngươi có phải đã hiểu sai gì rồi hay không?
......
Ngay cả nhóm người Thẩm Miểu ăn lẩu tự sôi cũng ngây dại!
Phấn khích nhảy lên vỗ tay!
"A haha! Chuyện này cũng quá hạnh phúc? Giành được hạng ba! Còn có lẩu để ăn!"
"Có thể vào Linh Trì Côn Luân! A ~"
\(≧▽≦)/
Giờ này khắc này, Chung Ánh Tuyết còn đang ở trong doanh trại, đám người Hạ Dao nhìn đồng hồ vệ tinh cũng lâm vào trong ngây ngốc!
Giết 143 người?
Cái quái gì vậy!
Giang Nam đi ra ngoài chưa đầy ba giờ!
Liền dọn sạch toàn trường?
Phá vỡ kỷ lục quốc gia?
Trong mắt Ngô Lương tất cả đều là rung động, hít một hơi khí lạnh: "Nếu Nam ca trở nên nghiêm túc! Trận đấu Ngôi Sao này sẽ không kéo dài hơn năm ngày!"
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao liếc nhau, tất cả đều cười khổ!
Nhưng sau đó lại dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực!
Mặc dù cảm nhận được chênh lệch giữa mình và Giang Nam!
Nhưng cũng không thiếu dũng khí cố gắng đuổi theo!
"Đang nói về cái gì vậy? Vui vẻ tới như vậy sao?"
Giang Nam đột ngột xuất hiện ở đây!
Chung Ánh Tuyết cười mắt nhìn Giang Nam: "Nói ngươi lợi hại!"
"Quán quân cuộc thi Ngôi Sao tỉnh! Không dám nghĩ đến!"
Hạ Dao vừa thấy Giang Nam, hưng phấn nhào tới, dùng sức cọ mặt!
"Quán quân! Quán quân! Ha ha!"
Giang Nam sờ sờ đầu cô: "Vết thương không đau sao? Cho ngươi, ăn đi!"
Nói xong nhét cho Hạ Dao một gốc khí huyết nhân sâm.
Hạ Dao cầm nhân sâm, mũi hơi chua xót! Khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên, nhẹ giọng nói: "Cảm ơn… Cảm ơn ngươi!"
Hiển nhiên, một màn Giang Nam cầm đường đao lao ra vừa rồi còn khắc ở trong lòng cô!
Vừa nghĩ tới, trái tim nhỏ còn đập thình thịch!
Giang Nam cười hắc hắc nói: "Khách khí với ta cái gì? Quay lại để cho ta sờ đuôi là tốt!
Hạ Dao: "Được... Cái gì? Không! Không sờ!
Lần này không có cửa!
"Vậy thì véo lỗ tai!"
"A~ Véo lỗ tai thì có thể!"
Chung Ánh Tuyết cười nói: "Chờ đi ra ngoài, chúng ta đi công viên giải trí bên bờ biển được không? Ăn mừng!"
Đôi mắt Giang Nam sáng lên!
Vậy nên, ...
Bên bờ biển! = Đồ bơi! = Hắc hắc hắc?
"Đi! Sao lại không đi? Ta bao! Càng nhiều người càng tốt!"
Bầu không khí rất nhanh đã trở nên vui vẻ!
Lúc này, ánh mắt mọi người không khỏi rơi vào trên người Hùng Nhị ở bên cạnh!
Trên đường đi! Quán quân này tuyệt đối có một phần công Hùng Nhị!
Ngô Lương buồn bực nói: "Nam ca! Mang theo lão đệ ta ra khỏi đây!
"Không sợ không có chỗ nuôi, ta giải quyết!"
Giờ phút này, ngay cả Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao cũng gật đầu như gà mổ thóc!
Bọn họ thực sự thích Hùng Nhị!
Dọc theo đường đi không biết bao nhiêu dùng thân thể ngăn cản công kích cho bọn họ!
Giang Nam lại thở dài lắc đầu!
"Đừng chỉ nghĩ đến mình, bình thường chúng ta đi học, rất ít thời gian có thể ở bên Hùng Nhị!"
"Huống hồ bên ngoài cũng không có linh thú nào khác có thể câu thông với nó! Thay đổi cách nghĩ, tương đương với việc ném một người vào thế giới chỉ toàn linh thú!"
"Hùng Nhị thuộc Linh Khư Thiên Hồ Đảo, nơi này mới là thế giới của nó!"
"Cũng không phải chúng ta không mang hắn ra được, mà là thế giới bên ngoài còn chưa thể chào đón nó!
Giang Nam nói xong!
Ba người trầm mặc, tuy rằng không muốn thừa nhận!
Nhưng lời Giang Nam nói lại là sự thật!
Đoạn hành trình này bởi vì có Hùng Nhị nên thật sự rất vui vẻ, nhưng bây giờ phải tách ra, thật sự luyến tiếc!



Bạn cần đăng nhập để bình luận