Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 845 -



Chương 845 -




Giang Nam đảo mắt, bàn tay mở ra: "Ta cũng không có cách nào chứng minh cho ngươi, nhưng ta không có nói dối!"
"Vốn ta có cơ hội bắt được cô ấy, nhưng vẫn thả cô ấy đi, ngươi tin thì tin, không tin ta cũng không có biện pháp!"
Bose một sừng nhìn chằm chằm Giang Nam 30 giây, cuối cùng vẫn xoay người, chuyển hướng ngoài cửa sổ, trong tay nắm thật chặt ốc biển thủy tinh!
Giang Nam cười hắc hắc, lập tức đảo tròn mắt......
Quay đầu lại rút vải bạt ra khoác lên người mình!
Một cỗ cảm giác an toàn không gì sánh kịp tự nhiên sinh ra!
Lập tức thuấn di đi tới bệ cửa sổ, cùng cô ngồi ở phía trên!
Bose độc giác liếc mắt nhìn Giang Nam, không nói gì!
[Giá trị oán khí đến từ ??? +233!]
Giang Nam dùng bả vai huých vào cô: "Ai ai ai! ta thấy ngươi cũng đang rảnh rỗi, tâm sự đi! Ta rất tò mò về hai người, ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Có người yêu chưa? Bình thường lúc rửa mặt ngươi cũng rửa cái sừng này luôn sao?"
[Giá trị oán khí từ??? +1000!]
Ngươi đang hỏi cái quái gì vậy?
Trông ta có vẻ rảnh rỗi không?
Bose một sừng hung hăng trừng mắt nhìn Giang Nam, vẻ mặt ghét bỏ quay đầu sang bên kia!
Giang Nam vuốt cằm, mình có nên thử dùng rào cả không gian bắt cô ấy thử không?
Hay là dùng vải bạt đắp lên đầu cô ấy rồi mang đi? Bắt cóc?
Nhưng nghĩ đến thảm trạng của Pierce, Giang Nam runngf mình một cái, vẫn nên từ bỏ ý nghĩ này!
Lập tức hiếu kỳ nói: "Ngươi vì sao sẽ nói được ngôn ngữ của nhân loại chúng ta? Cô bé hai sừng kia lại không nói được, chỉ biết ngôn ngữ ký hiệu..."
Bose một sừng lạnh lùng nói: "Các ngươi có thể học tập văn tự của chúng ta, chúng ta tại sao không thể học tập ngôn ngữ của các ngươi?"
"Ngươi... Quên đi!"
Nói xong, lại dịch sang bên cạnh một chút, tựa hồ là muốn cách Giang Nam xa một chút!
Nhưng Giang Nam lập tức tiến lại gần, cùng cô sóng vai, tò mò nói!
"Thật vất vả mới từ khu 53 chạy ra được, ngươi muốn chạy, không ai có thể bắt được ngươi a?"
"Tại sao lại phải ở lại nơi nnayf không đi? Ngươi như vậy sớm muộn gì cũng bị bắt a..."
Trong mắt Bose một sừng lộ vẻ hận ý: "Ta muốn giết Pierce! Giết tất cả nhân loại muốn bắt ta!"
"Tư liệu chú văn chỉ là mồi nhử mà thôi, dùng để hấp dẫn bọn họ!"
"Nhân loại các ngươi đều là người xấu! Không có ai là tốt đẹp!"
"Bao gồm ngươi, hiện tại khẳng định đang nghĩ làm cách nào để bắt ta, sau đó lấy đi tư liệu chú văn!"
Giang Nam bĩu môi: "Sao có thể chứ? Ta làm người vẫn luôn chính trực, luôn được người thân thiết xưng là thiên sứ trong đàn ma quỷ!"
Chỉ thấy Bose một sừng xoay người lại, khóe miệng nhếch lên một vòng cong!
Thân thể đối diện Giang Nam, ưỡn thẳng ngực, để cho hắn có thể nhìn rõ ổ cứng trong ngực!
"Vậy ta hỏi ngươi! Ngươi có muốn thứ này hay không?"
Giang Nam nuốt một ngụm nước bọt, trái tim nhỏ đập thình thịch không ngừng!
"Má ơi! Niềm vui đến đột ngột như vậy sao?"
"Thứ nào?"
[Giá trị oán khí từ??? +1000!]
Bose trừng mắt, giơ tay lên vỗ vào đầu Giang Nam!
"Nhìn lung tung cái gì! Thứ nào? Còn có thể là thứ nào? Tư liệu! Tư liệu!"
Giang Nam ôm đầu đỏ mặt: "À, tư liệu à! Ta còn tưởng rằng ngươi nói... nói..."
Bose tức giận nói: "Nnois cái gì?"
"Không có gì..."
"Ngươi có muốn hay không?"
Giang Nam thản nhiên nói: "Muốn! Sao lại không muốn? Ta tới đây chính là vì thứ này!"
Trong mắt Bose một sừng mang theo một chút mất mát, lập tức lạnh như băng nói: "Lần trước tại nhà máy biến áp ngươi không ra tay với ta, còn giúp ta đánh người của cục Tinh Thuẫn, ta còn tưởng ngươi không giống với đám nhân loại kia!"
"Hiện tại xem ra, cũng không khác mấy!"
Giang Nam khịt mũi: "Ta chính là tục nhân, cũng không muốn lừa ngươi, ta đích thật là muốn tư liệu, nhưng ta có điểm mấu chốt của mình!"
"Vô luận ngươi nhìn ta như thế nào, ta vẫn khuyên ngươi rời đi nơi này, ngươi chơi không lại nhân loại, còn tiếp tục như vậy sớm muộn sẽ bị bắt!"
"Thế giới rộng lớn như vậy, đi chỗ nào mà không tốt? Ngươi là thể Bose, không ai có thể quản được ngươi!"
Bose một sừng nhìn ra bầu trời đêm: "Ta cực kỳ thất vọng với thế giới của các ngươi!"
"Thế giới đúng là rất lớn, lại không có chỗ cho ta dung thân, ta không thuộc về nơi này của các ngươi, lại bị quê hương vứt bỏ..."
"Ta là một kẻ lang thang, mà hiện tại... ta không thuộc về nơi nào nữa!"
Giang Nam lẳng lặng nghe cô nói, trong lòng có chút buồn bực!
Quê hương trong miệng cô là gì? Sao lại bị bỏ rơi? Cô bé hai sừng kia cũng là kẻ lang thang sao?
Còn có rất nhiều bí ẩn về Bose!
Trong mắt Bose một sừng dâng lên một tia hận ý: "Bị bắt cũng không sao cả!"
"Ta chỉ muốn báo thù! Ta chỉ muốn giết Pierce, giết tất cả nhân loại có ác ý với ta!"
"Vô luận kết quả như thế nào, ta đều nguyện ý tiếp nhận, sau đó, ta có thể giữ lại tư liệu chú văn cho ngươi, coi như là báo đáp ngươi đã trợ giúp đồng tộc của ta!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận