Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 333 -



Chương 333 -




Hoàng tử mông sắt bất ngờ đứng dậy, khiêng cặp sách chạy ra phía sau!
Thỉnh cầu từ mỹ thiếu nữ căn bản không có cách nào cự tuyệt...
Bắt đầu giờ tự học buổi sáng, Vân Phỉ liền nằm sấp trên bàn, chống cằm nghiêng đầu nhìn Giang Nam!
Không che dấu chút nào, trong mắt mang theo si mê.
Giang Nam vừa cầm được quán quân nha!
Cảm giác được có gì đó hơi chói mắt, nghiêng đầu nhìn lại!
Đôi chân trắng thẳng tắp dưới ánh mặt trời thật sự là quá chói mắt a!
Hơn nữa cái váy ngắn kia căn bản là không che được cái gì a!
Tựa hồ là nhận thấy ánh mắt Giang Nam, Vân Phỉ kéo váy ngắn xuống!
Oán trách:
"Vị bạn học này, ánh mắt không thành thật đâu..."
Giang Nam ngẩng đầu nhìn Vân Phỉ: "Cái kia, tối hôm qua ngươi ngủ bị sái cổ à? ”
Vân Phỉ ngạc nhiên: "Không có... Không có a?"
"Vậy ngươi cứ luôn nghiêng đầu nhìn ta làm cái gì?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Vân Phỉ phồng lên, giống như giận dỗi quay đầu đi.
[Giá trị oán khí từ Vân Phỉ +1000! ]
Trong lòng âm thầm tranh đấu!
Chết tiệt! Hắn ta không động tâm sao?
Sái cổ cái quái gì? Ngươi có biết nói chuyện hay không?
Ngươi không uyển chuyển được một chút sao?
Cứ phải nói thẳng ra như vậy!
Giờ tự học buổi sáng!
Giang Nam lại gọi điện thoại cho Hạ Dao, vẫn là tắt máy!
Mà Vân Phỉ thì đứng dậy, đi tới trước bàn học ở Giang Nam!
"Giang Nam! Ta thích ngươi!"
Một câu nói ra!
Lớp học trực tiếp nổ tung, tròng mắt của nhóm học sinh thiếu chút nữa trừng tới rớt ra!
Cái gì mẹ nó là chuyện gì đây?
Cái này ... Trực tiếp thổ lộ?
Còn là một nhân vật cấp bậc nữ thần xinh đẹp như vậy?
Lại nói cô sở dĩ chuyển trường đến Linh Võ Tùng Giang có thể chính là vì Nam Thần hay không?
Ngươi có thể cho chúng ta một con đường sống không?
Quả thực hâm mộ chết người!
Ngay cả Chung Ánh Tuyết cũng ngây dại, thậm chí không có tâm tình làm bài!
Giang Nam gật gật đầu, có chút đồng ý nói: "A! Thật trùng hợp! Ta cũng thích bản thân mình! ”
"Nên nói thì phải nói, ngươi cũng có mắt nhìn người đấy!"
Vân Phỉ: ???
Đầu của cô trống rỗng!
Cái quái gì vậy!
Ta đang tỏ tình với ngươi!
Làm rõ tình huống có được hay không, cái gì mà cũng thích bản thân chứ!
Còn khen ta có ánh mắt? Có cần phải tự kiêu qúa đáng như vậy không!
[Giá trị oán khí từ Vân Phỉ +1000! ]
Chỉ thấy cô hít một hơi thật sâu: "Giang Nam! Ta có thể là bạn gái ngươi không? ”
Giờ khắc này, lớp học hoàn toàn sôi trào! Hai lần liên tiếp?
Cũng quá chủ động rồi!
Chung Ánh Tuyết bất tri bất giác đã bóp gãy bút...
Giang Nam thở dài: "Xin lỗi!"
"Nếu ta đồng ý! 900 triệu thiếu nữ trên đất nước này phải làm sao bây giờ?"
Vân Phỉ nhíu mày: "900 triệu thiếu nữ là sao?"
Giang Nam ngạc nhiên nói: "Nhìn không ra sao? Ta là giấc mơ của 900 triệu thiếu nữ!"
Vân Phỉ: "Phốc oa! ”
Cô thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu!
Giấc mơ của 900 triệu thiếu nữ?
Ngươi còn có thể giữ chút tự trọng hay không?
Ngươi muốn cự tuyệt ta cũng không cần tìm lý do quỷ quái này đi!
[Giá trị oán khí từ Vân Phỉ +1000! ]
Ngay lúc này, nhóm học sinh đã chịu không nổi!
Một nhân vật cấp bậc nữ thần xinh đẹp như vậy!
Chủ động thổ lộ! Còn là hai lần nữa!
Ngươi mẹ nó sao có thể nói từ chối được ah!
Ngươi không muốn nhưng chúng ta muốn!
Vân Phỉ tức giận tới nghiến răng, nhưng lại không thể biểu hiện ra ngoài.
Chỉ có thể lúng túng cười nói: "Ta là Vân Phỉ, thực sự thích ngươi, hy vọng sẽ trở thành một bạn tốt với ngươi!"
"Sau này xin chỉ giáo nhiều hơn!"
Giang Nam sửng sốt: "Chỉ giáo nhiều hơn thì được! Ngày sau coi như thôi đi? ”
"Không cần thiết, dù sao chúng ta vừa mới gặp mặt! Vẫn chưa thân quen! Vừa lên liền... A, thật sự không ổn! ”
"Cô gái này! Tại sao không biết yêu thương bản thân!"
Chung Ánh Tuyết che miệng nhỏ: "Phụt... Ha ha ha! ”
Bả vai cười đều run rẩy, thật sự là không nhịn được!
Tâm tình Vân Phỉ trực tiếp sụp đổ: "Ngươi mẹ nó..."
Con mẹ nó, sau này chỉ giáo nhiều hơn!
Ý ta là như vậy sao?
Cái đầu ngươi bị sao vậy? Là ai dạy ngữ văn cho Giang Nam! Đứng ra cho ta!
Cô lớn tới từng tuổi này, chưa từng gặp qua ai như vậy!
Chỉ ba câu!
Mình thiếu chút nữa bị nghẹn chết!
[Giá trị oán khí từ Vân Phỉ +1000! ]
Đều khiến cho Vân Phỉ tức giận văng tục!
Chân nhỏ dậm một cái, đỏ mặt ngồi trở lại chỗ ngồi...
Tại sao cảnh gặp mặt không giống như trong tưởng tượng.
Sau này?
Ta nhổ vào!
Các bạn trong lớp đều cười phun trào, Vân Phỉ này thật sự có chút thảm!
Chủ động như còn bị Giang Nam dỗi ngược.
"Nam thần chung quy vẫn là Nam thần kia!
"Thiếu nữ vĩnh viễn không chiếm được nam nhân!"
"Ha ha! Hắn làm thế nào mà lại nhẫn tâm từ chối chứ!"
"Ha ha! Ngày sau chỉ giáo nhiều hơn?!"
"Ha? Biểu cảm dần dần trở nên khôi hài? ”
Cho dù Vân Phỉ có tố chất nội hàm tốt đến đâu, giờ phút này cũng giống như ngồi trên bàn chông!
[Giá trị oán khí từ Vân Phỉ +1000! ]
[Giá trị oán khí từ Vân Phỉ +1000! ]
[Giá trị oán khí từ...]
......



Bạn cần đăng nhập để bình luận