Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 427 -



Chương 427 -




"Chuẩn bị mặc vô tắm luôn sao?"
Giang Nam mang vẻ mặt rối rắm, chỉ có thể bắt đầu cởi nửa tay áo cùng quần!
Chung Ánh Tuyết ngạc nhiên nhìn Giang Lang Diệt!
Dao Dao! Ngươi... Sao ngay cả quần lót của Tiểu Nam mà ngươi cũng mặc trên người?"
"Không được! Nhanh cởi nó ra! Không biết xấu hổ!"
"Lát nữa phải giặt sạch biết không?"
Giang Lang Diệt che mặt: "À~ biết rồi! ”
Hạ Dao!
Ta xin lỗi ngươi!
Hình tượng của ngươi trong tim Tiểu Tuyết!
Có lẽ nó đã bị ta phá hủy!
"Hôm nay sao ngươi lại thẹn thùng như vậy?"
"Bình thường không phải đều như vậy a, cũng không phải chưa từng thấy qua!"
"Thôi nào! Nhanh lên kẻo nước lạnh!"
Giang Nam: !!
Ta chưa từng thấy qua!
Ta thực sự chưa từng làm vậy!
Vừa ngẩng đầu lên, đầu Giang Nam giống như bị búa tạ đập qua!
Trống rỗng!
"Ah! Tiểu Dao! Sao ngươi lại chảy máu cam?"
"Không sao! Trời quá nóng! Chờ ta một chút! Chờ ta một chút!"
Ai có thể cưỡng lại chứ!
Trong phòng tắm, Chung Ánh Tuyết giúp Tiểu Mira tắm rửa!
Giang Lang Diệt nhẹ nhàng chà lưng cho Chung Ánh Tuyết!
Trong lòng mặc niệm Kim Cương Kinh!
30 phút này!
Có lẽ là 30 phút dài nhất trong cuộc đời của Giang Nam!
Giang Nam chấm dứt chiến đấu, thừa dịp Chung Ánh Tuyết đang sấy tóc thì vội vàng chạy về phòng mình!
Thở hổn hển!
Hiệu ứng bánh pudding bullying đã trôi qua và trở lại dáng vẻ của mình!
Lúc này Giang Nam mới thở phào nhẹ nhõm!
Đúng lúc này, Hạ Dao ngậm một que kem trở về phòng!
"A? Đang tắm à! Ta cũng đi tắm nữa!"
Chung Ánh Tuyết vẻ mặt ngạc nhiên: "Vừa rồi chẳng phải ngươi đã tắm rồi sao?"
Hạ Dao: ???
Giang Nam hoảng loạn! Thuấn di một cái liền đi tới phòng Chung Ánh Tuyết!
"Ai ui... Trời quá nóng! Người thường đổ mồ hôi! Phải không?"
Chung Ánh Tuyết nghi hoặc nói: "Nhưng mà..."
"Tiểu Mira vừa rồi có nghe lời không?"
"Ê a~"
Chung Ánh Tuyết vẻ mặt nhu quang: "Vừa rồi cô ấy rất nghe lời!
Giang Nam thở phào nhẹ nhõm!
Chiến thuật chuyển chủ đề thành công!
Hạ Dao gãi gãi đầu, ngậm que kem đi vào phòng tắm!
Sau lưng Giang Nam đều ướt đẫm mồ hôi!
Mình khổ quá mà!
Sau này không bao giờ tùy tiện giả gái nữa!
Giang Nam trở về phòng vẫn hoảng hốt!
Giống như làm sai chuyện sợ bị giáo viên chủ nhiệm phát hiện vậy!
Hình ảnh trong đầu đều không xóa đi được?
Đúng lúc này, Hạ Dao tắm rửa xong đi tới phòng Giang Nam!
Còn giữ một đống quần áo đã giặt!
"Tiểu Nam! Ngươi để Tuyết Tuyết giặt quần áo cho ngươi sao?"
Giang Nam lau mồ hôi lạnh trên trán: "Không... Không có!"
Hạ Dao mang vẻ mặt nghi hoặc: "Vậy sao Tuyết Tuyết lại bảo ta đưa tới đây cho ngươi, còn bảo ta vụng trộm trả lại?"
Giờ phút này, đại não của Giang Nam điên cuồng vận chuyển!
Tiến lên đoạt lấy quần áo, lôi kéo Hạ Dao ngồi trên giường!
"Ôi! Đừng để ý quá nhiều!
"Bình thường ngươi nhất định rất vất vả đúng không?"
"Nào, ta xoa xoa vai cho ngươi! Đấm lưng!"
Nói xong lại mát xa một trận cho Hạ Dao!
Hạ Dao: ???
"Vất vả? Không vất vả?"
"Sao hôm nay ngươi lại đối xử tốt với ta như vậy?"
Giang Nam che mặt!
Tại sao?
Lão tử áy náy oa!
Phỏng chừng giờ phút này ở trong lòng Tuyết Tuyết, ngươi đã là một tên biến thái rồi!
"Nói đi! Nguoiw ăn cắp kem mà ta vừa mua phải không?"
"Hừ hừ! Ta biết mà!"
Giang Nam điên cuồng gật đầu!
Ngươi nói cái gì cũng đều đúng cả!
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Hạ Dao liền dừng trên hộp bánh pudding trên tủ đầu giường!
"Bánh puddingm cho ta ăn một miếng, ta sẽ tha thứ cho ngươi!"
Thân thể Giang Nam cứng đờ: "Vậy này! Chỉ còn một cái! Không còn cái khác!"
Hạ Dao bĩu môi: "Ta mới không tin! Bánh pudding mua về đều là một lóc!"
"Mau cho ta ăn một miếng, bằng không ta liền..."
Giang Nam trực tiếp nhét bánh pudding bullying vào tay Hạ Dao!
Ừm! Ngươi vui là được!
Đây là chính ngươi muốn ăn!
Hạ Dao mở bánh pudding ra, trực tiếp ăn hết!
"Wow! Mùi cam! Ta thích nó! ”
Giang Nam nuốt nước bọt.
Không dám dùng sức nhéo, sợ bóp liền biến dạng.
Hạ Dao cau mày: "A~ Ngươi lại dùng sức một chút nữa đi! Mạnh lên!"
Nói xong Hạ Dao nhếch lên một nụ cười xấu xa: "Hắc hắc! Nhìn xem cú khóa cổ bất khả chiến bại của ta! ”
Đột ngột xoay người siết chặt cổ Giang Nam, vươn bàn tay nhỏ bé gãi dưới nách một trận!
"Cà cà~ Cà cà~ Cà cà~"
"Ah ha ha ha! Đừng gãi nữa! Đừng gãi nữa! Ha ha ha ha ha!
Giang Nam sợ ngứa, cười không ngừng, liên tục muốn đẩy Hạ Dao ra!
"Hừ! Không thì không! Hắc hắc! "
Hai người náo loạn trên giường!
Nhưng đúng lúc này, khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Dao đỏ lên: "Đừng ấn lung tung nha!"
Giang Nam nhìn thoáng qua bàn tay mình đang đặt trên ngực Hạ Dao, vội vàng dời đi...
Việc dời đi không quan trọng!
Giang Nam: ∑(° 口 °๑)
Hạ Dao cúi đầu nhìn...
!!!
Nó đâu rồi? Tại sao lại mất tiêu rồi!
Liền nhấn nhấn! Làm thế nào mà nó lại biến mất rồi?
Của mình là hàng giả sao?
Chỉ còn lại một cái?
Vẻ mặt tựa như nhìn thấy quỷ!
"Cái này... Cái này..."
Hạ Dao choáng váng, lên tay sờ một cái...
Phẳng?
Lúc nảy hốc mắt đỏ lên!
Sắp khóc rồi! Trực tiếp xù lông!
"Tiểu Nam! Sao ngươi lạo bóp mất nó rồi? Chỉ còn lại một cái thôi sao? ”



Bạn cần đăng nhập để bình luận