Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1200 -



Chương 1200 -




Một tiếng nổ vang, cánh cổng hợp kim hoàn toàn bị vỡ nát, lộ ra cánh cửa không gian bên trong.
Tầng thứ bảy cũng không phải tầng tài nguyên, vào tay Hoa Hạ không quá nửa năm, hạch tâm vẫn là do Tiêu Chấn mang về!
Ngay cả bản đồ còn chưa khám phá hết!
Bởi vì tầng bảy không có quặng sắt khốn linh, đoàn người Giang Nam ngược lại không cần chuẩn bị gì!
Vẫn phải ưu tiên cứu viện đội thăm dò Hoa Hạ trước!
Từ lúc Thâm Uyên vừa mới xảy ra chuyện không bao lâu, đại đội thăm dò cũng đã gửi tín hiệu cầu cứu "SOS" lên mặt đất.
Mà tín hiệu này, cũng đã được Hoa Hạ lợi dụng hệ thống Thiên Nhãn thu hết vào đáy mắt, cho nên đám người Giang Nam mới không ngại xa vạn dặm lao tới Thâm Uyên để cứu viện!
Nhưng hôm nay đám người Giang Nam đã tới Thâm Uyên, căn bản vẫn chưa liên lạc được với người bên mình, đại đội ở tầng thứ bảy đến tột cùng là thế nào, Giang Nam cũng không rõ ràng lắm!
Tiêu Chấn nghiêm túc nói: "Nam Thần, thời điểm lúc trước tiểu đội chúng ta tìm kiếm hạch tâm, từng ngây người hơn một tháng ở tầng thứ bảy!"
"Tầng thứ bảy vừa xuất hiện hơn nửa năm, thuộc về khu Linh Khư mới, chúng ta còn chưa khai hoang hết! Tài nguyên trong này phong phú, linh thú rất nhiều!"
"Thậm chí còn có thể gặp được linh thú cấp Kim Cương, phải cẩn thận!"
Giang Nam trịnh trọng gật đầu, loại Linh Khư chưa khai hoang hoàn toàn như thế này, không giống với 6 tầng mà mình vừa đi qua!
Như tầng thứ ba nước M mà nói, đã tới tay được hơn mười năm, thú khốn linh gì đó đã sớm thanh lý không còn nhiều lắm!
Nhân loại hoàn toàn có thể khống chế!
Mà tầng thứ bảy vừa tới tay Hoa Hạ được nửa năm, còn chưa được khai hoang hoàn toàn!
Giang Nam quay đầu nói: "Xuống tầng thứ bảy, chúng ta phải ưu tiên chấp hành nhiệm vụ cứu viện, trước không xuống tầng thứ tám!"
"Ngư quốc các ngươi còn muốn an bài cái gì? Muốn đi theo chúng ta? Hay là tự xuống tầng thứ tám?"
Heidi lắc đầu một hồi: "Ta cũng muốn cứu người của chúng ta trước, bọn họ cũng đã xuống tầng thứ bảy, tốt hơn vẫn nên đi với các ngươi!"
Trong lúc nói chuyện ánh mắt nhìn về phía Adams!
Adams hất đầu, âm dương quái khí nói: "Ngươi tự quyết định, không cần để ý tới đội trưởng như ta!"
Mà thực tế trong lòng đều nghẹn điên rồi!
Mẹ nó đương nhiên phải đi theo rồi, nếu không làm sao hợp tác với đám người Fito chứ?
Nhưng cũng không thể biểu hiện tích cực chủ động, nếu không sẽ làm Giang Nam nghi ngờ!
Heidi bị lời nói của Adams làm cho hốc mắt hồng hồng, cắn chặt răng, vẫn quyết định tạm thời đi theo Giang Nam, chờ tìm được người Ngư quốc rồi nói sau!
Giang Nam biểu lộ tùy các ngươi, lúc này lại dẫn người tiến vào cánh cổng khổng gian!
Mọi người vừa xuống tầng thứ bảy chợt cảm thấy linh khí nồng đậm đập vào mặt.
Nhưng mà nhìn một màn trước mắt, tất cả mọi người ngơ ngác tại chỗ!
Trước mắt là một mảnh sơn cốc thấp, khắp nơi đều là nham sơn cùng với đá dạ quang trần trụi!
Cây cỏ bụi rậm gì đó, một chút dấu hiệu của thảm thực vật đều không có!
Đưa mắt nhìn lại có thể nhìn thấy, không phải đất thì cũng là đá!
Chỉ sợ đến mặt trăng cũng không cằn cỗi như nơi này đúng không?
Giang Nam há hốc mồm!
"Tài nguyên phong phú? Ngươi đùa ta à? Đây rõ ràng là bụng ăn không no!"
"Ngươi xác định nơi này là tầng thứ bảy? Mà không phải sao hỏa?"
Tiêu Chấn cũng trừng lớn con ngươi: "Cảnh này không đúng a! Đây nhất định là tầng thứ bảy, ta nhớ rõ sơn cốc này!"
"Bên cạnh còn có con sông... Tê ~ sao đều trọc thành dạng này? Có phải Nam Thần ngươi đã lén tưới đại lực cho tầng thứ bảy hay không!"
Giang Nam gượng cười!
Có phải ngứa đòn đúng không?
Đúng lúc này, Hạ Dao chỉ vào một tảng đá lớn ở cửa sơn cốc nói: "Tiểu Nam ngươi xem?"
Chỉ thấy trên tảng đá lớn, lại có dấu răng thật lớn, trên mặt đất có không ít răng vỡ.
Trên tảng đá còn ghim ba cái răng trắng...
Giang Nam há hốc mồm!
"Đây... Đây là còn thú nào cắn? Đến tảng đá cũng không tha?"
Súc vật tới như vậy sao? Dùng một đồng răng để chứng minh, tảng đá đích thật là không thể ăn!
Con rết lớn: ???
Hả? Đá không ăn được sao?
Ta ăn đá để lớn lên nha!
Lúc này mọi người mới phát hiện, không ít nơi trong sơn cốc đều có dấu răng...
Tiêu Chấn đột nhiên rùng mình một cái: "Tê ~ thảm thực vật của tầng thứ bảy không phải đã bị gặm đi hết rồi đó chứ?"
"Bay đại tội đều theo thứ tự xuất hiện qua, duy chỉ còn lại mỗi đại tội ham ăn, thứ bao phủ tầng thứ bảy này chỉ sợ là nguyên tội ham ăn rồi!"
Giang Nam ngạc nhiên, toàn bộ thú đều ham ăn?
Gặm hết thảm thực vật rồi còn phải cắn hai miếng vào tảng đá?
Thế này đều đói thành cái dạng quỷ gì rồi? Có cần khoa trương như vậy không?
Bụng của Mira phát ra tiếng kêu "ùng ục", khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi nhăn lại!
"Mira cũng muốn ăn rồi ~"
Tất cả mọi người nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt!
Vô luận là nhân loại hay là linh thú, chỉ cần là sinh vật, ăn uống là nhu cầu nguyên thủy nhất!
Nhất là linh thú, phần lớn thời gian cả đời đều dành cho săn bắn ăn uống, vì sinh tồn, càng là bản năng!
Lúc này hai mắt rết lớn lóe lên lục quang, nhìn đám người Lăng Phong mà nước miếng chảy ròng ròng!
"Chẹp ~"
Giang Nam (=_=): "Ngươi nếu còn dám chảy nước miếng nhìn chúng ta, ta liền ngắt đầu cắt đuôi lăn bột ngươi!"
"Nhúng vào chảo dầu sôi, đến lão Vương Bá bên cạnh cũng phải thèm khóc!"
Giờ khắc này, mọi người nhìn con rết lớn lại bắt đầu chảy nước miếng...
Bị Nam Thần nói tới phát thèm!
Con rết lớn bị dọa rụt cổ lại, vẻ mặt sợ hãi!
Ta lớn lên xấu như vậy các ngươi cũng ăn?
Khẩu vị thật nặng!
Đúng lúc này, chỉ thấy cửa sơn cốc trên mặt đất chấn động, từng viên đá dâng lên, tạo thành văn tự!
Ánh mắt Lăng Phong sáng ngời: "Người trong nhà nhìn thấy chúng ta đến tầng thứ bảy sao?"
Hạch tâm tầng thứ bảy được đặt trong sở nghiên cứu linh võ thủ đô, thông qua hệ thống Thiên Nhãn, tất nhiên có thể nhìn thấy tình huống tầng thứ bảy!
Chữ viết bằng đá!
"Pháo đài Hoang Khâu bị hủy! Đội thăm dò gặp nguy cơ! Thú triều đột kích! Chạy!"
"> > >"
Thậm chí trực tiếp dùng mũi tên đánh dấu ra đường thoát hiểm!
Câu nói tinh giản, nhưng lại truyền ra tin tức trọng yếu!
Giang Nam cảm thấy cả kinh, cứ điểm Hoang Khâu chính là điểm đóng quân của đội thăm dò Hoa Hạ!
Đã bị phá hủy sao?
Đúng lúc này, cảm giác được mặt đất đang điên cuồng rung động!
Phóng mắt nhìn lại, chỉ thấy một mảnh thú triều đông nghịt điên cuồng vọt tới từ bốn phương tám hướng!
Cả đám bụng phồng lên, hai tròng mắt đỏ như máu, điên cuồng kêu gào, nước miếng văng tung tóe!
Số lượng nhiều đến trình độ khủng bố, không chỉ đơn giản mấy vạn con!
Hơn nữa linh thú cấp Hoàng Kim, cấp Bạch Kim chỗ nào cũng có!
Trong bầy, liếc mắt một cái liền thấy bốn đầu linh thú cấp Kim Cương...
....
[Vì lý do truyện bị người khác leak nên mình xin phép được chuyển sang chế độ chỉ đọc được trên app từ chương 1201 (☍﹏ก. )​​​​​​​.
Nếu có gì bất tiện thì mong các bạn bỏ qua ạ. (๑ớᴗờ)♡
Bạn nào còn chưa biết về app thì có thể lên CHPlay hoặc AppStore tải App "Truyện YY"
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nè!!!]



Bạn cần đăng nhập để bình luận