Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 683 -



Chương 683 -




Trong viện dưỡng lão, Vương đại gia nằm trên giường nhìn chằm chằm trần nhà, trong tay còn không quên ôm lấy ống nhòm!
Suốt đêm dài không quan tâm giấc ngủ!
Không khỏi móc ra củ tỏi hắc hắc hắc mà Giang Nam cho!
"Hòa tan trong bóng đêm? Trải nghiệm vẻ đẹp của cuộc sống?"
"Lão tử ngược lại muốn xem nhân sinh đến tột cùng tuyệt vời như thế nào!"
Nói xong há miệng liền ăn tỏi hắc hắc hắc!
"Phụt a~"
Một đường máu mũi theo lỗ mũi tuông trào ra!
Giờ khắc này, sự vật trong phạm vi 1000 mét đều hiện lên rõ ràng trong đầu!
Chi tiết đầy đủ!
Vương đại gia dùng bàn tay run rẩy lau máu mũi, trực tiếp ném ống nhòm vào thùng rác!
"Nhân sinh! Thật tuyệt vời!"
Ống nhòm rác rưởi! Quả thực vô dụng có được không?
Giang Nam đúng không? Nhân sinh tuyệt vời của ngươi! Đại gia ta sẽ dạy!
Vương đại gia đứng dậy xuống, giường ngạc nhiên nhìn mình trong gương!
Làn da toàn thân hóa đen, khiến mình hoàn toàn hòa tan vào bóng đêm!
Nhếch miệng cười! Lộ ra bảy cái răng còn sót lại trong miệng!
Phảng phất như bay trên không trung!
3 phút sau!
Vương đại gia biến mất không thấy!
Chỉ để lại quần mùa thu trên giường và kính viễn vọng trong thùng rác đang lặng lẽ khóc!
"Hịt~ âm mấy chục độ! Đủ lạnh!"
......
Sáng hôm sau!
6 giờ, ba người Giang Nam đúng giờ xuất hiện trong lớp học!
Đã thấy các nữ sinh trong lớp, người nào người này mang theo đôi mắt thâm quầng...
Ninh Du Du còn đang khóc nức nở!
Giang Nam ngạc nhiên: "Các ngươi bị sao vậy?"
"Diễn đàn! Ngươi tự lên đó xem đi!"
"Thật kinh khủng! Không muốn sống trong ký túc xá nữ!"
Giang Nam không khỏi mở diễn đàn!
Một bài viết trực tiếp áp đảo cả chủ đề Hổ Xuống Núi vs Rồng Qua Sông ngày hôm qua!
Tiêu đề: Sự kiện thứ 2 trong 7 điều kỳ bí của học viên! Quỷ răng trắng run rẩy!
Phía dưới bài viết đã bị các đại nương công chiếm!
Tên tài khoản thường là "Hoa đào tháng ba" "Hoa nở phú quý" "Bông hồng xanh" gì gì đó!
Cảm giác thời đại nồng đậm đập vào mặt!
"Tối qua ta đều sợ gần chết! Cứ luôn cảm thấy bên ngoài cửa sổ có người nhìn chằm chằm vào mình, ta không dám nhìn ra!"
"Đúng vậy! Ta nhìn lên! Thấy bên ngoài cửa sổ lại có bảy cái răng trắng to!"
"Hơn nữa còn lên xuống lập cập! Phát ra tiếng run rẩy! Thời gian ẩn lúc hiện!"
"Là tiếng cùm cụp sao? Tối qua ta cũng nghe thấy!"
"Ta đã chụp lại! Thật quá kinh khủng, ta cứ luôn cảm thấy nó sẽ cắn ta!"
(ảnh minh họa).gif
Vẫn là một hình ảnh động! Trong hình, có những chiếc răng trắng trôi nổi bên ngoài cửa sổ, đây cũng không phải là tất cả!
Phía trên ba cái! Phía dưới bốn cái!
Không ngừng va chạm nhau!
"Dọa chết người! Viện dưỡng lão của chúng ta trước kia chưa từng xảy ra chuyện này!"
"Ta đã nói với lão Tiêu! Phải đưa ra một tuyên bố!"
Giang Nam mặt đen rồi! Quỷ răng trắng cái rắm!
Còn nhớ trong miệng Vương đại gia chỉ còn lại bảy cái răng!
Trời đêm nay âm 20-30 độ! Ngài còn muốn cố gắng hòa tan trong bóng tối!
Cái gì cũng không mặc, thông cửa sổ người ta liên tục nhìn vào trong!
Hàm răng không run lập cập mới là lạ! Hẳn là đã đông lạnh!
Cách ngài trải nghiệm vẻ đẹp nhân sinh cũng quá chuyên nghiệp, đừng có để bị cảm lạnh nữa!
Hạ Dao ngạc nhiên: "Tiểu Nam! Cái răng trắng này..."
Chung Ánh Tuyết: "Là hắc hắc hắc..."
"Suỵt ~ suỵt!"
Hai người vội vàng che miệng nhỏ!
Nếu Vương đại gia bị bại lộ, chẳng phải sẽ bị đám đại nương kia đánh chết sao, phải giấu diếm!
May mà không đưa áo tàng hình teletubbies cho Vương đại gia!
Bằng không bảy điều kỳ bí sợ là sẽ xảy ra ba chuyện!
Rời khỏi bài viết này, Giang Nam lại vào chủ đề "Dạ Ma nguyền rủa!"
Chỉ thấy bình luận bên dưới lại được cập nhật!
"Ô ô ô ~ tối hôm qua lại có đàn chị buổi tối đi WC biến mất!"
"Lại mất tích? Lần này biến mất bao nhiêu người?"
"8! Ta trốn trong chăn khóc một đêm, sợ quá a ~"
"Ký túc xá nữ không thể ở tiếp! 14 lỗ hổng lớn trên tường, gió thổi vào bên trong! Trời quá lạnh!"
Giang Nam nuốt nước bọt!
Cái gì? Lại biến mất tám người nữa? Dạ Ma cũng quá vô pháp vô thiên!
Sau đó kéo xuống!
"Nghe nói mấy đàn chị mất tích hôm trước đã được đạo sư tìm thấu!"
"Cái gì? Thật sao? Mọi người không sao chứ?"
"Người ngược lại không có việc gì! Nhưng rất kỳ quái!"
"Tìm được thì tìm được, nhưng gười ở gần nhất cũng cách Dương thành 800 km!"
"Lúc phát hiện liền mặc một bộ đồ ngủ, chân cháy nhỏ, trên chân mang dép lê, đáy đều bị bào mòn! Thật thê thảm!"
"Má ơi! 800 km? Có nhầm lẫn gì không!"
"Sao có thể chứ? Ngang ngửa với ngồi tàu hỏa về quê..."
"Dạ Ma thật đáng sợ nha!"
Giang Nam nhìn chăm chú
Sau lưng trong nháy mắt đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt!
Cái này ... Mẹ nó này không phải là vì mang dép lê cực tốc của ta mới...
Xong rồi!
Đàn chị bị "Dạ Ma" bắt lúc trở về có thể đánh ta khóc hay không!
Bảo sao mấy ngày nay vẫn luôn có mấy người luôn liên tục cống hiến giá trị oán khí!



Bạn cần đăng nhập để bình luận