Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1153 -



Chương 1153 -




Ngay cả doanh địa thám hiểm của các quốc gia đều trúng chiêu, vốn còn suy nghĩ nghỉ ngơi dưỡng sức cho hành trình thăm dò Thâm Uyên ngày mai!
Nhưng đợt xả lũ này, không kiệt sức đã là không tệ rồi!
Tiếng pháo càng lúc càng vang, thời khắc không ngừng, thậm chí nổ cho cả tòa thành Bất Dạ đều đang run rẩy!
Khói trắng cuồn cuộn bao phủ cả tòa thành thị, theo cửa động của vực sâu bốc hơi lên trên!
Giờ phút này, tại doanh địa thám hiểm Hoa Hạ, những đôi mắt hoảng sợ lộ ra trong bóng tối, nằm trong chăn nghe bên ngoài là chiêng trống vang trời, tiếng pháo tề minh, sợ đến run rẩy!
Cũng không biết tòa nhà này chịu đựng được không, ai còn có thể ngủ được chứ?
Có quỷ mới biết ngày mai thành phố sẽ biến thành cái dạng gì a?
Mà duy chỉ có Giang Nam ôm Tiểu Tửu Oa ngủ rất thơm!
Trong ngọn hải đăng Cầu Vồng cũng trúng chiêu, Lambo Fenbo bởi vì quay quảng cáo mà uống rất nhiều nước, đều khóc nhiều lần trong nhà vệ sinh!
Mà Mị nhìn thành Bất Dạ bị sương trắng bao phủ, trán đổ mồ hôi...
Chỉ cần vượt qua đêm nay, thành Bất Dạ sẽ nghênh đón cuộc sống mới!
Chắc hẳn nữ vương đã sớm đoán được một màn này sẽ xảy ra rồi nhỉ? Không hổ là nữ vương, thật quyết đoán!
Loại quyết đoán đập nồi dìm thuyền này không phải ai cũng có được!
Nhưng mà phòng tầng cao nhất của hải đăng Cầu Vòng, Di Dạ đắp chăn, lăn qua lộn lại ngủ không yên!
Bên ngoài tiếng pháo động trời vang lên liên tục, đã lâu như vậy còn chưa yên tĩnh?
"Ai nha... Phiền muốn chết!"
Di Dạ nắm tóc vẻ mặt khó chịu!
Mỗi lần trước khi thăm dò Thâm Uyên, rất nhiều công hội đều có tập tục bắn pháo để xua tan xui xẻo, cũng cầu chúc có được thu hoạch tốt.
Tuy nói ngày mai mở cửa Thâm Uyên, nhưng các ngươi cũng không cần đốt pháo khắp thành chứ?
Có cần cao hứng tới như vậy sao? Đốt một lát là được rồi? Còn đốt lâu như vậy?
Ồn ào đến mức bản vương ngủ không yên!
Nhưng Di Dạ cũng không quản, dù sao chuyến đi Thâm Uyên lần này cực kỳ nguy hiểm, mình cũng có thể hiểu cho tâm tình khẩn trương của bọn họ, để cho bọn họ thả lỏng một chút là được!
Một tay cuộn mình trong chăn, Di Dạ lấy điện thoại di động ra, mở album bấm vào một tấm ảnh!
Trên ảnh, Giang Lan nằm trên giường ngủ rất say, mà Di Dạ thì hôn nhẹ lên má cô.
Hiển nhiên là thừa dịp Giang Nam bị độc ngất mà chụp trộm.
Nhìn ảnh chụp, trong mắt Di Dạ tràn đầy ôn nhu, mở danh sách bạn tốt ra, tìm được Lan Lan.
Câu "chị gái xấu xa nhớ người rồi" đều đã đánh ra, do dự nửa ngày vẫn là xóa đi.
Nhớ tới yến hội lúc trước, Di Dạ vẫn quyết định không quấy rầy Lan Lan.
Cứ như vậy ôm ảnh chụp mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Sáu giờ sáng hôm sau!
Giang Nam rời giường hung hăng duỗi thắt lưng, vẻ mặt hưng phấn đi kiểm tra giá trị oán khí!
9,14 triệu!
Lại còn đang phát triển với tốc độ chậm!
Giang Nam: Yeh!
Phát tài chỉ trong một đêm?
Cơ bản đều là của mấy người mua đậu nành kia!
Cái nồi nước giải độc này Giang Nam không dám đội, mà quăng cho Di Dạ!
Nếu không chỉ sợ mình vừa ra cửa sẽ bị người ta đánh chết nha.
Giang Nam mang theo tâm tình tốt đẹp bước ra khỏi phòng, liền thấy đám người Lăng Phong Tiêu Chấn đã tập hợp tại đại sảnh, chỉ chờ xuất phát!
Chẳng qua trạng thái tinh thần cũng không tốt lắm, ai nấy đều mang vành mắt thâm đen!
Giang Nam ngạc nhiên: "Sao trông suy tàn như vậy chứ? Tối hôm qua không ngủ được sao?"
Lăng Phong cười khổ: "Ai có thể ngủ được chứ? Chúng ta đều sợ tòa nhà sẽ sập!"
Vương Bá che mặt: "Quả thật rất náo nhiệt a, ngươi thân là người khởi xướng, đến tột cùng làm cách nào để ngủ ngon như vậy?"
Khuôn mặt Chung Ánh Tuyết trắng bệch: "Chúng ta thật sự không có dũng khí bước ra ngoài!"
Giang Nam vò đầu: "Không đến mức đó chứ? Làm gì kinh khủng như các ngươi nói?"
Tất cả mọi người trầm mặc không nói, đồng loạt nhìn ra ngoài cửa sổ, Giang Nam cũng nhìn theo!
Chỉ thấy ngoài cửa sổ là một mảnh sương trắng mờ mịt, phảng phất như đang ở giữa tầng mây, tầm nhìn thậm chí không đến năm mét!
Ngay cả cổng doanh địa cũng không thấy rõ.
Giang Nam cảm thấy hoang mang, ngay cả thành Bất Dạ mà cũng có sương mù sao?
Bên ngoài cũng không có chút âm thanh nào, mọi thứ đều yên tĩnh, một mảnh tĩnh mịch nặng nề!
Giang Nam nuốt nước miếng, thần sắc ngưng trọng, vội vàng mở không gian dị độ ra!
Nâng hai cái rương sắt lớn từ bên trong ra!
"Trang phục phòng chống bức xạ cấp 1, tự mang bình dưỡng khí, hẳn là đủ dùng đi?"
Ánh mắt mọi người sáng ngời, vẫn là Nam Thần lợi hại mà!
Loại trang phụ phòng hộ cấp bậc này không kém gì trang phục phi hành gia!
Mọi người vội vàng mặc trang bị vào, mỗi người đeo bình dưỡng khí, đẩy cửa chính bước ra!
Sương trắng cuồn cuộn phả vào mặt, trong thành yên tĩnh không tiếng động, toàn bộ hoa cỏ trong sân héo rũ...
Hạ Dao sợ hãi nói: "Đây thật sự là thành Bất Dạ, mà không phải cứ điểm nhiễm phóng xạ gì sao?"
Cung Lâm: "Tại sao ta lại có cảm giác như ngày tận thế?"
Vương Bá run rẩy nói: "Ta nói cho các ngươi biết, đặc biệt nghiêm cấm khói lửa, nồng độ này cũng không phải nói đùa đâu!"
Đoàn người cứ như vậy đi trên đường cái, thẳng đến cửa vào tầng thứ hai ở thành bắc!
Dọc theo đường phố, hầu như không có bất kỳ cửa sổ nào của các tòa nhà còn nguyên vẹn!
Thỉnh thoảng còn có thể nghe được trong phòng truyền đến từng trận tiếng khóc nức nở!
Trên đường, một anh trai nằm ở ven đường hôn mê bất tỉnh, động tĩnh đám người Giang Nam đi qua đánh thức hắn!
Mới vừa mở mắt đã bị khói sương làm cho trợn trắng mắt sùi bọt trắng!
Vòng lặp vô hạn!
Ngô Lương che mặt: "Cái này... nghiệp chướng a!"
Vẻ mặt Giang Nam chột dạ, xem ra tình hình chiến đấu tối hôm qua còn kịch liệt hơn so với tưởng tượng của mình!
Trong thành Bất Dạ sở dĩ yên tĩnh như vậy, sợ là có không ít người đều bị khói sương làm hôn mê?
Cho dù là không ngất, cũng không dám há miệng nói chuyện a!
Mới vừa rẽ vào góc đường liền nghe được một trận tiếng bước đi, lại nhìn không thấy bóng người!
Hai nhóm người đi tới đi lui, thiếu chút nữa đụng vào nhau, đều bị dọa sợ!
Chính là Danny và Shirley của học viện Thánh Kỵ Sĩ!
Chỉ thấy một đám hai ba trăm người đều quấn khăn lông ướt ở trên mặt, vừa đi vừa ho khan!
Còn không ngừng dụi mắt, thật sự bởi vì sương trắng này quá cay mắt a!
Danny thấy đám người Giang Nam mặc trang phục chống phóng xạ, còn đeo cả bình dưỡng khí thì trợn to hai mắt, thần tình hoảng sợ!
"Tê~ các ngươi đây là!"
"Ọe~ Con mẹ nó! Ọe ọe~"
Danny không nhịn được hít một hơi khí lạnh, lúc này liền quỳ xuống đất nôn mửa một trận!



Bạn cần đăng nhập để bình luận