Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 273 -



Chương 273 -




Gấu đen vẻ mặt ngốc nghếch!
Mặc dù không hiểu nhân loại này đang nói gì!
Nhưng nhìn vẻ mặt tức giận của hắn hình như là muốn giúp ta báo thù a!
Vì thế vẻ mặt gấu đen tức giận, khoa tay múa chân về phía trong rừng rậm!
Giang Nam mở to hai mắt: "Con mẹ! Thật đúng là có người dám ra tay với các ngươi?"
"Đi thôi! Đưa ta qua! Chúng ta cùng nhau đi tính sổ!"
Nói xong nhảy lên vai con gấu đen!
"Xuất phát!"
Gấu đen: ???
Mặc dù ta không thể hiểu những gì ngươi đang nói!
Nhưng có vẻ như ngươi đứng về phía ta!
Ta rất xúc động a!
Nhớ tới con gấu đen chém mình một đao kia nó liền tức giận!
Hừ hừ!
Lần này tìm được người giúp đỡ, xem ta trở về thu thập các ngươi thế nào!
Gấu đen cõng Giang Nam chạy nhanh trong rừng rậm!
Phân biệt hướng bằng mùi hương!
Một đường chạy điên cuồng!
......
Ngay lúc này!
Một khu đất trống tương đối bằng phẳng trong rừng!
Chung Ánh Tuyết đang dọn dẹp cành cây khô trên mặt đất!
Hạ Dao cảnh giác chung quanh, cô sau khi bán hóa thú thì khứu giác linh mẫn, ngửi ngửi phía đông, hít hít phía tây!
Chung Ánh Tuyết: "À~ Ngô Lương đi nhặt củi còn chưa trở về sao?"
Hạ Dao nói thầm: "Hẳn là không đi xa, Tiểu Nam còn chưa tới, vốn còn nghĩ đêm nay có thể ngủ ở lều trại ăn thịt nướng~"
Hiện tại xem ra, chỉ có thể ăn ngủ ngoài trời!
Dù sao mọi thứ đều ở trong không gian dị độ ở Giang Nam!
Ngay sau đó!
Cả người Hạ Dao dựng thẳng lông, vội vàng quát: "Tuyết Tuyết mau trốn!"
Trong lúc nói chuyện dùng ra linh kỹ Ngân Ảnh!
Tốc độ tăng vọt, cách Chung Ánh Tuyết mấy chục mét, cô cơ hồ trong nháy mắt đã tới trước mặt!
Lôi kéo cánh tay Chung Ánh Tuyết hướng về phía bên cạnh!
Chỉ thấy một cây trường thương bao bọc điện quang rực rỡ điên cuồng đâm tới!
Hạ Dao lấy tay chống đỡ!
Cuối cùng cũng vỗ lệch trường thương một chút!
"Rầm!"
Trường thương hung hăng đánh trúng mặt đất, nổ tung hố đất cỡ cối xay!
Hất tung hai người!
Hạ Dao đau đớn, lông mày nhíu chặt!
Trên cánh tay trắng nõn là máu thịt mơ hồ...
Sắc mặt Chung Ánh Tuyết lạnh lẽo, quanh thân bốc lên ngọn lửa ngút trời!
Cắn răng nói: "La Thiên Tường!"
Chỉ thấy thân ảnh La Thiên Tường từ sâu trong rừng cây đi ra, quanh thân quấn quanh hồ quang điện!
Nhặt trường thương cắm trên mặt đất lên, cười lạnh nói: "Không hổ là Lang Diệt! Mũi đủ thính!"
"Giang Nam đâu? Không có ở đây à?"
"A! Bất quá có hai người các ngươi, cũng không sợ hắn không đến!"
"Yên tâm! Ta sẽ không để cho hai người các ngươi dễ dàng đào thải như vậy..."
Trong mắt La Thiên Tường chính là dục vọng không chút che dấu!
"Hắc hắc! Ta muốn hai người tận mắt chứng kiến Giang Nam! Bị phế bỏ như thế nào!"
Bốn phía núi rừng, lại có ba người bước ra!
Một cặp song sinh!
Còn có Tưởng Vân mặc áo khoác!
Có xu thế bao vây, rất hiển nhiên!
Tiểu đội Tưởng Vân là đang nhằm vào các cô!
Hạ Dao mang vẻ mặt hung ác, vừa định nói chuyện!
Chung Ánh Tuyết một tay giữ chặt Hạ Dao, lắc đầu với cô!
Hai Bạch Ngân, hai anh em song sinh kia cũng là Thanh Đồng đỉnh phong!
Ngược lại căn bản không có chút cơ hội thắng!
Hai người liếc nhau một cái!
Sự ăn ý từ lâu khiến các cô căn bản không cần nói chuyện đã biết ý của đối phương!
"Linh kỹ: Phần Hải!"
"Ầm!"
Chung Ánh Tuyết khẻ dậm chân một cái!
Biển lửa ngút trời đột nhiên khuếch tán ra, bao trùm khắp nơi!
Sức nóng khủng khiếp nướng da người đau đớn!
La Thiên Tường mang theo sóng nhiệt vọt vào biển lửa! Khi ngọn lửa mờ dần!
Trong sân đâu còn có bóng dáng hai người?
Quay đầu lại nhìn, Hạ Dao đã cõng Chung Ánh Tuyết chạy cực nhanh!
Đột phá vòng vây, xông vào rừng sâu!
"Chết tiệt!"
Tưởng Vân mắng: "Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi? Đừng vô nghĩa! Đừng có nói nhảm!"
"Cả ngày mẹ nó chỉ biết nói nhảm nhiều lời!"
"Đuổi theo cho ta!"
Hai anh em sinh đôi kia, giơ tay ném ra hỏa diễm trường xà, liền hướng về phía Hạ Dao!
Sắc mặt La Thiên Tường khó coi, nhưng cũng không cách nào phản bác, hắn cũng cầm thương điên cuồng đuổi theo!
Hạ Dao vừa chạy trốn, vừa phải ứng phó với sự quấy nhiễu của hai tên dị năng hệ hỏa!
Có vẻ vô cùng chật vật!
Trong rừng rậm có nhiều trở ngại, căn bản chạy không nhanh được, sau khi vượt qua hai sườn núi, vẫn là bị đuổi kịp!
Tưởng Vân: "Linh kỹ: Trọng Sơn Vực!"
"Rầm !"
Mặt đất đột nhiên bị đè lõm xuống 30 cm!
Tạo thành một hố tròn đường kính 100 mét!
Trong phạm vi này! Lực hấp dẫn tăng gấp mười lần!
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao phản ứng không nhanh!
Bị đè nằm sấp trên mặt đất!
Căn bản không thể nhúc nhích!
Trên người giống như bị đè lên một ngọn núi lớn!
Lá trên cây vì ảnh hưởng của lực hấp dẫn, rơi xuống!
Giống như một thanh đao sắc bén cắm vào người hai người!
"A~"
Trên người nhất thời có hơn mười vết thương, hớn nữa máu tươi bởi vì trọng lực mà nhanh chóng chảy xuôi!
Rất nhanh liền thấm đỏ một mảng quần áo, sắc mặt hai người dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được trở nên tái nhợt!



Bạn cần đăng nhập để bình luận