Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1112 -



Chương 1112 -




Chuyện lão đại Hắc Trảo bị tập kích rất nhanh truyền ra trong thành, các thành viên suốt đêm truy tìm manh mối!
Tư thái tất phải bắt được tặc bắn chim!
Nhưng mà Giang Nam đã sớm thuấn di trở về phòng mình, nhìn ná cao su trong tay, thật là vui vẻ!
May mắn mình ra ngoài thí nghiệm, nếu không lại có thêm một tòa nhà sập!
Vẫn không nên tùy ý nả đạn, làm bị thương đồng đội cũng không tốt!
Giang Nam mang theo rung động vội vàng kiểm tra tác dụng của mũ tha thứ!
Ná cao su bách phát bách trúng đã kinh hỉ như vậy!
Mũ tha thứ hẳn cũng không tệ.
[Mũ tha thứ!]
Tác dụng: Trong vòng 60 phút! Dù người dùng làm chuyện gì cũng sẽ được tha thứ!
Hãy đội mũ lên đầu!
Hóa thân thành em bé đáng yêu vô địch!
Dù làm việc có xấu đến đâu!
Bảo đảm không ai dám la rầy!
Cùng quẩy nào~
Giang Nam nuốt một ngụm nước miếng!
Nghe qua rất biến thái a, dòng mô tả tác dụng này so với ná cao su mà nói cũng quá đơn giản đi?
Trong một giờ mình làm chuyện gì cũng sẽ được tha thứ?
Mình cầm ná cao su đi bắn chím Đạo Thiên cũng sẽ được tha thứ sao?
Cái này... Con mẹ nó nếu dùng không được ta liền xong đời!
Giang Nam lòng tràn đầy thấp thỏm, phải biết rằng đây chính là giải khuyến khích a!
Tác dụng càng lợi hại, tác dụng phụ lại càng hố người!
Hiện tại cũng không dám ăn bậy anh đào nhỏ, cái mũ tha thứ này nghe cũng rất xúi quẩy!
Sẽ không phải là sau khi đội thứ này xong đầu bỗng mọc thêm sừng, hoặc là Tuyết Tuyết với Lang Diệt chạy theo anh trai khác chứ?
Giang Nam cảm thấy rối rắm: "Độ nguy hiểm rất lớn nha!"
Tùy tiện lấy ra một cái mũ tha thứ!
Là mũ lưỡi trai màu đen, thoạt nhìn rất bình thường!
Giống như quần lót hiệu Hulk, kiểu mũ tùy mình lựa chọn!
Mũ tai thỏ, mũ cao bồi, mũ nỉ, kiểu gì cũng có...
Giang Nam nằm ở trên giường nhìn mũ rơi mà rối rắm!
……
Lúc này, một đám nhà thám hiểm cùng các học viên cũng đang nằm ở trên giường, nghĩ đến chuyện bắn pháo!
Nhất thời nhẫn nhịn gió êm sóng lặng, lui một bước càng nghĩ càng tức!
[Giá trị oán khí từ Vương Bá +1000!]
Nửa giờ sau, trong hành lang tập trung 150 ~ 160 người!
Vương Bá thấp giọng nói: "Suỵt! Nhỏ tiếng một chút, đừng để tên nhóc Giang Nam kia phát hiện!
Tần Thụ yếu ớt nói: "Chúng ta thật sự sẽ chơi Nam Thần một đợt sao?"
Vương Bá nghiến răng: "Nhất định phải xả cơn giận này, không chỉ làm chúng ta nhảy múa mấy điệu múa xấu hổ, còn chiếm tiện nghi của ta!"
"Chuyện buổi chiều các ngươi đều quên rồi sao?"
Mọi người liếc nhau, nhao nhao nghiến răng!
"Đánh! Tên nhãi thối này quá xấu rính, chúng ta phải đánh hắn một trận mới được!"
"Có thể sao? Lão tử đời này đều chưa từng dùng chậu... Ai, đau lòng!
"Tóc đều bị đốt cháy, ta thật sự nghẹn khuất mà, nhất định phải dạy cho Giang Nam một bài học!"
Lăng Phong gật đầu: "Đúng!"
Giờ khắc này quần chúng kích động, mọi người xoa tay, tất phải rửa sạch sỉ nhục trước đây!
Cung Lâm nhỏ giọng nói: "Vậy chúng ta đánh hắn khóc đi! Để hắn không dám khi dễ chúng ta!"
Tần Thụ lại rùng mình một cái: "Đây chính là Nam Thần, cho tới bây giờ đều là hắn lật trời!"
"Các ngươi xác định có thể chơi được hắn? Mà không phải lại một lần nữa bị Nam Thần khi dễ phát khóc?"
Các học viên bị Giang Nam đầu độc giờ khắc này vô cùng sợ hãi!
Vương Bá tự tin vỗ ngực: "Yên tâm, ta cam đoan hắn chạy không thoát, ta kiềm chế, các ngươi chỉ cần động thủ!"
Lăng Phong cười nói: "Các ngươi phải tin tưởng tiền bối, chúng ta chính là người tiên phong! Là dân chuyên!"
Các học viên rốt cục bị thuyết phục, đoàn người chế định kế hoạch đánh Giang Nam phát khóc!
Lặng lẽ không một tiếng động lẻn về phía gian phòng của Giang Nam!
Giờ phút này, Giang Nam nằm ở trên giường nhìn giá trị oán khí lần nữa bùng nổ thì rùng mình một cái!
Muốn chơi ta!
Đám người này muốn chơi ta!
Nhìn mũ tha thứ trong tay, trong lòng Giang Nam hạ quyết tâm!
Mặc kệ tất cả, liều mạng!
Trực tiếp đội lên đầu mình, trùm chăn giả bộ ngủ!
Cửa phòng bị mở ra, không phát ra chút âm thanh nào, trong gian phòng nhỏ là bốn năm mươi người đang chen lấn!
Trong hành lang còn có một đống người chưa vào...
Nhìn Giang Nam đã ngủ say, trên mặt mọi người nhao nhao nổi lên nụ cười tà ác, dùng ánh mắt trao đổi!
Vương Bá nhếch miệng cười, hôm nay lão tử sẽ cho ngươi kiến thức cái gì gọi là Vương Bá Quyền!
Lập tức kéo góc chăn lên, mãnh liệt xốc lên, rống to một tiếng: "Ngươi xem..."
Lời còn chưa nói xong, thân thể hắn lập tức cứng đờ!
Chỉ thấy Giang Nam đội mũ lưỡi trai từ trên giường ngồi dậy, vẻ mặt buồn ngủ mông lung dụi mắt.
Giang Nam: "Hả? Làm sao vậy? Muộn như vậy rồi mọi người tới phòng ta làm gì?"
Trên thực tế tim đã vọt tới cổ họng, tùy thời chuẩn bị bỏ lại một quả sầu riêng kim cương rồi chạy trốn!
Lăng Phong nóng nảy: "Vương Bá! Ngươi đánh đi? Nện Vương Bá Quyền vô tình vào mặt hắn!"
Nhưng mà giờ phút này ở trong tầm mắt Vương Bá, Giang Nam đã mang theo hiệu ứng đáng yêu!
Khắp màn hình đều là hoa hướng dương nở rộ, biểu tình trên mặt đều sắp hòa tan!
Đặt tay lên ngực!
"A~ Giang Nam đáng yêu như vậy, ta nghĩ ta vẫn nên tha thứ cho hắn!"
Vừa nói ra câu này, tất cả mọi người trong phòng đều cứng đờ!
Cái quái gì vậy?
Chuyện này cũng do chính ngươi dẫn dắt a!
Lăng Phong vội la lên: "Hắn thế nhưng khiến ngươi nhảy múa mấy động tác đáng xấu hổ trước mặt nữ thần Đào Tử, còn muốn làm ba ba ngươi, còn khiến cho ngươi dùng vương bá khí bắn lên trời!"
"Tòa nhà đều bị nổ, mối thù tận xương tuỷ như thế, ngươi có thể nhẫn nhịn được?"
Vương Bá vừa nghe, lại lần nữa nghiến răng!
"Tên nhãi thối Giang Nam này hại chết người không đền mạng, làm nhiều chuyện quá phận như vậy với ta sao?"
"Ta... đương nhiên là lựa chọn tha thứ cho hắn!"
Lăng Phong: …
Cung Lâm: …
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn, ngươi mẹ nó đến chuyện này cũng có thể tha thứ được?
Vậy lúc vợ ngươi sinh cho ngươi một đứa nhỏ da đen chắc ngươi cũng có thể tha thứ đúng không?
Vương Bá không hổ là Vương Bá!
Toàn thân trên dưới đều là sắc thái tha thứ a!
Giang Nam đều vui điên rồi, Ha ha ha ha!
Ta cũng không biết ta lại đáng hận tới như vậy!
Chuyện này đều có thể tha thứ được?
Mũ tha thứ thật lợi hại a, thật sự có tác dụng!
Giang Nam vẻ mặt nổi giận: "Nghe nói ngươi muốn đánh ta? Ngươi cũng quá to gan rồi!"
Đi lên liền búng trán Vương Bá một cái!
Giang Nam trong góc nhìn của Vương Bá: "Bá ca ca muốn đánh ta sao? Sao ngươi nhẫn tâm như vậy?"
Vương Bá cười hiền từ!
"Bá ca ca làm sao nhẫn tâm đánh ngươi được chứa? Không đánh không đánh! Ta đã tha thứ cho ngươi rồi!"
Tất cả mọi người đều rùng mình một cái, người này hết thuốc chữa rồi!
Lăng Phong vội la lên: "Lâm Lâm! Ngươi lên!"
Cung Lâm nghiến răng nghiến lợi: "Mặc kệ ngươi lớn lên đẹp trai cỡ nào, hôm nay ta nhất định phải đánh cho ngươi khóc!"
Làm hư đôi giày ống cao mà ta thích nhất, có quỷ mới biết ba giờ kia nội tâm ta đến tột cùng đã trải qua loại dày vò gì?
Nhưng vừa muốn động thì thủ thân thể liền cứng đờ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận