Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 881 -



Chương 881 -




Khỉ Gầy chấn động não: "Cái quỷ gì mà không trọng yếu a! là con của ngươi không sai! nhưng đứa nhỏ này ta không có phần a!"
Tiểu Mỹ: "Ô ô~ ngươi thay đổi rồi, ngươi đã từng nói sẽ chấp nhận mọi thứ của ta! Những lời đã từng thề non hẹn biển đều quên cả sao?"
Khỉ Gầy bùng nổ: "Ngươi có thể cút được rồi, ta còn chưa có điên!
Hắn tức giận trực tiếp cúp điện thoại!
Chia tay nửa năm mang con về tìm ta nuôi con cho ngươi?
Tìm ta quay lại là để đổ vỏ? Lão tử lớn lên trông giống người thành thật lắm sao?
Khỉ Gầy: Tình yêu cút đi!
Không khí trong kho hàng lâm vào sự xấu hổ tuyệt đối!
Hắc Nha tiến lên vỗ vỗ bả vai Khỉ Gầy an ủi nói: "Cũ không đi mới không đến nha!
Đinh!
Hắc Nha lấy điện thoại di động ra nhìn người liên lạc, chính là tin nhắn "Ba" gửi tới!
"Nhưng số tiền quá lớn bị ngân hàng đóng băng, cần nạp trước 30 vạn mới có thể giải đông tài khoản! trong tay ba không có nhiều như vậy!"
Hắc Nha nhếch miệng cười, vội vàng trả lời tin nhắn!
"Ba chờ đó! Để con chuyển tiền!"
Huyết Tiểu Cầu cùng Thiết Ngưu ngạc nhiên nhìn nội dung tin nhắn của Hắc Nha!
Này này này!
Đây là tin nhắn lừa đảo phải không? Tin nhắn phá dở và dời đi nơi khác vừa rồi chỉ sợ đều là giả đi?
Ngươi cũng không hoài nghi một chút sao? Điện thoại di động của chú sợ là bị trộm rồi?
Cái quỷ gì, tin tức tốt vừa rồi sao lại biến thành tin xấu?
Đây không phải là chuyện xui xẻo mà Nam Thần nói chứ?
Thiết Ngưu: "Hắc Nha! Ngươi đừng...."
"Bang!"
Khung thép ở một bên thế nhưng rơi xuống, hung hăng nện vào đầu Thiết Ngưu!
Huyết Tiểu Cầu cùng Katarina đều hoảng sợ nhìn đầu Thiết Ngưu bị đập chảy máu!
Tà môn như vậy sao?
Mấy người vội vàng chạy đến vị trí trống, sợ bị thứ gì đó rơi xuống đập trúng!
"Bành! Rầm! Bốp!"
Một đống thanh âm thép rơi truyền đến, mấy người nhíu mày, ngửa đầu nhìn lại!
Nóc kho hàng bị container lớn đập vỡ, Tiểu Cầu cùng Katarina đều đang ở phía dưới...
Dây cáp treo cần cẩu bị đứt sao?
Sơn Miêu:!!!
"Khối sắt!"
Sơn Miêu bị dọa trực tiếp mở khối sắt, tiến vào hình thức phòng ngự!
“Đinh..."
Tiếng còi xe chói tai truyền đến, đám người Sơn Miêu ngạc nhiên nhìn về phía bên phải kho hàng!
"Rầm!"
Tường xi măng bị đâm thủng một cách vô tình! Một chiếc tàu chở dầu vạn tấn lao vào bến tàu, mũi tàu phía trước đâm tới, đụng vào trên người Sơn Miêu!
Đâm cô bay đi mấy chục mét!
Có nhầm không, tàu chở dầu?
Nhà kho...... bị đụng sập!
……
Tại một quán mì thịt bò, Giang Nam ngồi đối diện với Lambo Fernbo, há to miệng ăn mì!
Hai người đều đói bụng, nửa tháng qua chưa từng được ăn ngon!
Vẫn là Giang ác ma tốt hơn, tiền bối cũng mặc kệ chúng ta!
Hừ!
Không! Không đúng, theo tính tình Giang ác ma tuyệt đối không có lòng tốt như vậy!
Đây...... Đây không thể là bữa cơm cuối cùng trước khi bị chặt đầu đấy chứ?
Lambo ăn rồi khóc lên!
"Ô ô! Ngươi thả chúng ta ra, Đừng giết hai chúng ta có được hay không!"
"Ta không muốn chết a! nể tình hai chúng ta làm áo chống đạn cho ngươi!"
Chìa khóa và tư liệu Giang Nam đều đã lấu tới tay, ngày mai liền chuẩn bị mang theo đồng đội rút lui về nước!
Nhất định là muốn giết hai chúng ta bịt miệng!
Giang Nam ngạc nhiên: "Ai nói sẽ giết hai người các ngươi? trước khi rút lui ta sẽ ném hai người các ngươi ở trong khách sạn sân bay Vegas!"
"Ở nơi đó chờ ta, đừng có chạy lung tung! Hiện tại toàn bộ nước Mỹ đều đang bắt đồng đội của Ma Thuật Sư, làm tù binh của người khác cũng không có đãi ngộ tốt như ở chỗ ta!"
Lambo Fenbo vừa nghe nói sẽ không biết mình, vẻ mặt trở nên vui sướng, gật đầu như gà mổ thóc!
"Được được, chúng ta không chạy!"
Nhưng lập tức vẻ mặt lại nghi hoặc: "Không đúng, không phải ngươi muốn rút lui về nước sao? Sao còn bảo chúng ta chờ ngươi?"
Giang Nam nhếch miệng cười: "Những người biết nhiều trong phim đều chết trước nha!"
Lambo Fenbo vội vàng ngậm miệng lại không dám hỏi!
……
Trong một căn phòng trọ, Zenbon Sakura mơ mơ màng màng tỉnh lại!
"Cái gì vậy, thật ồn ào."
Zenbon Sakura từ trên giường ngồi dậy lau mũi, trực tiếp bị dọa cho tỉnh táo!
Cả cái giường đều bị nhuộm đỏ, hai cột máu dưới lỗ mũi phun ra thật xa!
"Ta như thế nào...... Rokka?"
Chỉ thấy giờ phút này Rokka bị trói ở trên ghế, vậy mà từng chút từng chút chuyển đến cửa phòng, thần sắc hoảng sợ!
"Sa...... Sakura chan? Ngươi có muốn đi vệ sinh trước không?"
Zenbon Sakura vẻ mặt mơ hồ: "Đi vệ sinh làm gì? Ta..."
Đúng lúc này, khuôn mặt Zenbon Sakura cứng đờ, vội vàng cúi đầu kéo thắt lưng quần ra nhìn thoáng qua!
"A a a!!!”
Một tiếng kêu thảm thiết từ trong nhà trọ truyền ra, khiến đèn cảm ứng âm thanh từ tầng 1 đến tầng 17 đều bật sáng toàn bộ!
"Ta làm sao có thể...... A nha!"
Mặt Zenbon Sakura đỏ bừng, thuấn di vọt tới phòng vệ sinh!
Mình cư nhiên...... cư nhiên...... Mình cũng đã 26 tuổi rồi! Như thế nào còn có thể...... A a a, xấu hổ muốn chết a!
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? tư liệu đâu? Đồng đội Giang Nam đâu? Ta không phải bị độc..."
Zenbon Sakura tràn đầy nghi vấn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận