Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1174 -



Chương 1174 -




Cung Lâm hỏi Lăng Phong xong lại đi tới trước mặt Đào Hân Di.
"Ngươi tới là để…"
[Giá trị oán khí từ Cung Lâm...]
Đào Hân Di: "Nicole phụt ha ha~"
Đào Hân Di cười điên rồi nằm trên mặt đất ôm bụng lăn lộn, ngươi đến tột cùng đang nhảy múa điệu múa thiểu năng trí tuệ gì chứ?
Thật đúng là xấu hổ chết có được hay không?
[Giá trị oán khí từ Cung Lâm +1000!]
Trái tim Cung Lâm đều tan nát, may mắn trong phạm vi trường lực khốn linh không thể dùng dị năng.
Bằng không mình nhất định sẽ biến ra giấy!
Còn nói Vương Bá biến thái?
Hắn có biến thái hơn nữa cũng không thể biến thái bằng người chạy khắp nơi hỏi người ta có ị hay không.
Mình sẽ không bao giờ loạn dùng Vạn Ác Chi Nguyên nữa, không bao giờ dùng đạo cụ do Nam Thần đưa cho nữa!
Chỉ có càng hố, không có hố nhất!
[Giá trị oán khí từ Cung Lâm...]
Nhưng mà giờ phút này Giang Nam lại không có thời gian chú ý phía sau đến tột cùng xảy ra chuyện gì!
12 giây trôi qua, Giang Nam chém ra bảy tám chục vết máu ở trên người con rết lớn!
Con rết lớn mang vẻ mặt phẫn hận, dù là băm nhân sủi cảo cũng không băm như ngươi.
Điệu nhảy xấu hổ vừa qua đi, mình rốt cục có thể động, vô số cái chân điên cuồng đâm vè phía Giang Nam!
Nhưng mà Giang Nam lại linh hoạt lắc mình né tránh, rời khỏi mấy trăm mét.
Đồng thời quát to với đám khán giả vàng ố:
"Mọi người ca hát đánh trống!"
"Tiếp tục tấu nhạc tiếp tục múa!"
"Trận chém giết này ta làm chủ!"
"Ném bom khống chế nó!"
Nhóm khán giả vàng ố sao không biết ý định của Giang Nam?
Lập tức lại có hơn 10 quả lựu đạn xấu hổ bị ném tới, dòng điện bảy màu rực rỡ lần nữa bao phủ con rết lớn!
Trong lúc nhất thời tiếng hát của Tần Thụ càng thêm to rõ!
Mà Giang Nam cùng Robert sớm có dự kiến trước, liền rút khỏi phạm vi bao phủ.
Con rết lớn hoảng hốt
Tại sao lại bắt đầu nữa rồi?
Rết lớn không khống chế được tâm tình xao động của mình lại bắt đầu Ảnh Lưu Chi Chủ.
Mà Giang Nam lại là mượn cơ hội xông về, tiếp tục chặt nhân bánh!
Đại kích luân phiên vung lên, máu tươi tung bay!
Đám người Ngô Lương Lăng Phong đều mang vẻ mặt kích động, loại đấu pháp như vậy, thanh máu BOSS có dày hơn nữa cũng có thể mài chết a!
Mọi người nhao nhao xông lên, lợi dụng rết lớn bận nhảy Ảnh Lưu Chi Chủ không thể làm gì mà điên cuồng công kích.
Hỗ trợ Giang Nam cùng nhau đánh BOSS!
Trong lúc nhất thời lớp giáp đen của con rết lớn vang lên tiêng keng keng, tia lửa bay thẳng lên.
Mà Robert lại không có xông trở về, mà bước dài đi tới trước mặt Vương Bá, kéo lấy đại kiếm hung hăng vỗ ở trên mặt Vương Bá!
Đánh bay hắn tựa như đánh golf, lập tức đuổi theo, dùng kiếm đưa lưng về phía Vương Bá đang quỳ rạp trên mặt đất không thể động đậy mà hành hung một trận!
Vương Bá: "Ngao ngao ngao! Đừng đánh, sao lại đánh ta? Ta lại không làm cái gì cả!"
Robert nghiến chặt răng: "Dám làm ta mất mặt! Đáng giận!"
Vừa rồi cũng không chỉ có một mình ta ném bom, vì sao chỉ đánh chính ta a?
Thật không công bằng!
Đánh cho Vương Bá sưng vù một vòng, Robert mới lần nữa vọt về chiến trường, tiếp tục đối đầu với rết!
Lăng Phong và Cung Lâm đều rùng mình một cái, vẻ mặt chột dạ.
May mắn Vương Bá lớn lên trong tương đối muốn đánh, bằng không nói không chừng mình cũng muốn bị liên lụy.
Giờ phút này, đám khán giả vàng ố vừa mới ném bom cũng nhảy múa, nhưng vẻ mặt lại vui mừng.
Rốt cục cũng phát huy được công dụng a, các ngươi cứ việc tấn công, quả đắng của việc ném bom để chúng ta gánh chịu cả cho!
Thời gian múa xấu hổ vừa qua, đám người Giang Nam rút lui, nhóm người vàng ố lại ném bom khống chế, lập tức mọi người lại xông lên tấn công.
Đợt hành động này trực tiếp trở thành một bộ phương pháp vượt ải hoàn mỹ!
Con rết lớn cho dù phòng ngự có cao cỡ nào nữa cũng không chịu nổi loại đấu pháp này, cả người rách nát, máu tươi tràn ra, cảm giác mình cũng sắp bị chém chết.
Mà tên ác ma cầm kích kia là quá đáng nhất!
Hiện tại cho dù là muốn chạy cũng chạy không thoát!
Sau hơn mười đợt công kích, chỉ nghe "rầm" một tiếng, con rết lớn ầm ầm ngã xuống đất, chỉ còn nửa hơi thở.
Máu chảy thành sông trên mặt đất.
Mà đám thằn lằn khổng lồ nhìn thấy đại ca đều bị ác ma kia quật ngã, trong mắt kinh hãi, thế này còn đánh cái rắm gì nữa?
Trở về ổ yên tĩnh gặm đá ăn đi!
Cả đám cũng không quay đầu lại, chui nhanh về phía cửa động kín mít trên vách đá.
Mà Giang Nam lại gấp gáp: "Đừng có chạy mà, ta còn chưa làm phẫu thuật xong cho các ngươi!"
Nhiều thằn lằn khổng lồ như vậy, đáng giá bao nhiêu tiền chứ?
"Phốc..."
Giang Nam mạnh mẽ phun ra một ngụm máu đen, thời hạn 3 phút mở Phần Huyết đã đến, vội vàng tắt đi!
Cảm giác được thân thể lạnh như băng, tầm nhìn cũng trở nên mơ mơ hồ hồ, thân thể lảo đảo hai bước thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Cuối cùng là dựa vào tố chất thân thể cường đại chống lại tác dụng phụ của Phần Huyết 100%, không có chết.
Lắc lắc đầu, Giang Nam cầm theo đại kích chạy thẳng tới cửa động tối đen như mực trên vách đá!
"Đừng giết con rết, giữ lại còn có tác dụng! Chờ ta trở về."
Tất cả mọi người ngẩn ra, ngươi đã bị thương thành bộ dáng quỷ quái này, còn muốn đi đâu?
Trải qua quá trình này, Nam Thần còn tinh thần như vậy? Cũng không biết mệt mỏi sao?
Vẻ mặt Chung Ánh Tuyết lo lắng: "Tiểu Nam! Ngươi đừng đi!"
Nhưng Giang Nam lại giống như không nghe thấy, đâm đầu vào trong động tối như mực trên vách đá.
Hạ Dao ngạc nhiên nói: "Tiểu Nam đuổi theo những thằn lằn khổng lồ kia?"
Ai cũng không rõ tình huống ở sâu trong hầm mỏ Cora, tiểu Nam làm sao có thể không hiểu đạo lý chó cùng rứt giậu chứ?
Hơn nữa với trạng thái thân thể hiện tại của Giang Nam, nếu lại đụng phải đàn thú khốn linh thì sẽ trở thành thức ăn!
Tiểu Nam hắn điên rồi sao?
Chung Ánh Tuyết vội la lên: "Tiểu Nam nhất định bị nguyên tội tham lam ảnh hưởng, từ vừa mới bắt đầu hắn liền không ổn!"
"Ta đuổi theo, mọi người tại chỗ đợi lệnh!"
Nói xong cũng vọt vào trong động.
Mọi người nuốt một ngụm nước miếng, lúc này mới nhớ tới, tầng thứ ba bị độc nguyên tội tham lam bao phủ!
"Mới vừa tiến vào trong chốc lát, Nam Thần đã bị ảnh hưởng? Ta cảm giác không sao a!"
"Bình thường hắn đã mang dáng vẻ của độc nguyên tội tham lam rồi, đến tầng thứ ba này chẳng phải độc càng thêm độc sao?"
Hạ Dao cười khổ: "Tầng thứ ba này sợ là khảo nghiệm lớn nhất đối với Tiểu Nam."
Cường đại như Giang Nam, cũng có nhược điểm của mình!
Thời điểm ở tầng thứ hai có thể nhìn rõ được ảnh hưởng của nguyên tội đố kỵ mang đến.
Nhưng ở tầng thứ ba đối diện với nguyên tội tham lam, lại trầm luân trong đó.
Trên đời này không có người nào là hoàn mỹ.
Nếu có thì không thể gọi là người...
……



Bạn cần đăng nhập để bình luận